Nhan Hoan còn   đủ, cô  tiếp: ", cho dù ông  thật sự thông đồng với  nhà họ Kiều  , thì  thực tế ông  vì sự ích kỷ của  mà trở thành đồng lõa. Ở  núi lâu như , lẽ nào ông     gia đình nhà họ Viên là    sai khiến giám sát   ? Ông chỉ trơ mắt  ,  rõ tình huống   nguy hiểm đáng sợ thế nào. Lúc đó cũng   thật sự  đưa tin  ngoài , Quy Anh Hồng   là bạn của các  ? Các    thể tìm  bà , ngay cả một  sống sờ sờ như  cũng  thể đưa  ngoài ngay trong đêm, thì mười tháng   mang tháng lẽ nào  thể thông báo một chút tin tức nào cho ba ? Chưa kể Triệu Lan Trân ở nông trường,     trong sự kiểm soát của nhà họ Kiều. Chỉ là các   , các  thà    c.h.ế.t cũng   bà  sống cùng với ba !"
Lục Già Nguyên nắm chặt bàn tay đang run rẩy, suýt nữa  lớn tiếng thốt  chữ "Phải".
May mà ông ngoại Triệu và bác cả Triệu  ở một bên, chút lý trí cuối cùng và nỗi sợ hãi ẩn giấu trong lòng  ngăn ông  .
" mà ông cho rằng ông là ai hả?"
Nhan Hoan lạnh lùng ,"Ông là gì của ba  ? Bạn ư,  một  bạn như ông quả thực là họ  xui xẻo tám đời, ông là vì sự ích kỷ của chính bản  ông, che giấu ba , là hung thủ dùng d.a.o mềm từng bước từng bước ép   đến c.h.ế.t mà thôi!"
Cho nên,   xin ông đừng lấy  phận là  bạn thích   gì đó,  tự cho  là  bạn từng chăm sóc    ! Sau  hãy câm miệng ông , còn ,"
Cô  đầu , lúc    Triệu Thành Tích rời  khi nào   xuất hiện khi nào đưa cho cô một xấp giấy bản thảo.
Lục Già Nguyên   thấy xấp giấy bản thảo  tay cô thì  đổi sắc mặt.
"Cô, cô  đến phòng  trộm đồ của !"
Ông  lớn tiếng : "Trả cho !"
Ông  rõ ràng nóng nảy,  lên  giật bản thảo trong tay Nhan Hoan nhưng   Triệu Thành Tích đẩy .
Nhan Hoan cầm xấp giấy bản thảo trong tay, lật xem,  đó khép   ngẩng đầu lên  Lục Già Nguyên, : "Hồi ký của ông? Nửa đời  của ông? Họ Lục,  cảnh cáo ông, một hung thủ g.i.ế.c  như ông, về   những trong miệng ông   nhắc đến  , mà  bút càng   phép tự cho  là con  ghê tởm , nhắc đến ba   nửa câu, nếu ,"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-465.html.]
"Dựa  cái gì!"
Lục Già Nguyên tức giận thét lên.
"Dựa  cái gì ư?"
Nhan Hoan mỉm , nhưng trong mắt   hề  ý , cô : "Chỉ dựa  ông là hung thủ g.i.ế.c ! Ông  vẻ thâm tình cho  xem  gì?   cho ông , tất cả những chuyện ông , chuyện  vợ ông là hung thủ g.i.ế.c , tất cả đều  hồ sơ ở cục cảnh sát, nếu ông dám vu khống ba   nửa câu trong hồi ký của ông thì  sẽ kiện ông,  những để cho sách của ông   xuất bản, ông xem  còn  khả năng để ông  tù giống như Kiều Chấn Hưng  !"
"Cô! Cô!"
Lục Già Nguyên thực sự tức đến run cả ,  "Cô" cả buổi mới phun   một câu,"Cô thật kiêu ngạo, cô cho rằng cô  thể ỷ thế bắt nạt  khác, một tay che trời ?"
" ỷ thế bắt nạt  khác, một tay che trời?"
Nhan Hoan "Hứ" một tiếng, cô : "Rốt cuộc ông là cái thứ gì chứ? Một hung thủ hại c.h.ế.t   như ông, còn mơ mộng hão huyền  xuất bản sách  nhiều  đến bằng cách vu khống bôi nhọ ba   và cả gia đình ,  bảo vệ danh dự của ba  , ông    ỷ thế bắt nạt  khác, một tay che trời! Ông nghĩ hồ sơ của cục cảnh sát đều là giả ! Bây giờ   thêm với ông một câu  cũng thấy khó chịu  cho  , rốt cuộc bà  xui xẻo đến chừng nào mới sẽ gặp  một  như ông, còn cho rằng ông là bạn! Tóm , lời   đến đây thôi, những bản thảo   cầm  ,  sẽ xem tình hình và suy nghĩ cách giải quyết thế nào, ông, việc bây giờ và   ông  chính là câm miệng  cho , gác bút !"
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô chẳng   lời vô ích gì thêm với  ,  xong thì xoay  gọi ông ngoại Triệu và bác cả Triệu rời .
Mà vẻ mặt của ông ngoại Triệu lúc   lạnh lẽo đến mức  thể lạnh hơn nữa.
Ông  Lục Già Nguyên, lạnh lùng : "Chuyện quá khứ   thể  quản nữa, nhưng hễ    vì mua danh cầu lợi mà vu khống bội nhọ danh dự của con gái , thì chuyện   chắc chắn cũng sẽ  để yên!"
Nói xong mới xoay   cùng với Nhan Hoan.