Mở cửa  thì  thấy vợ của Lục Già Nguyên với vẻ mặt kinh hoàng và Lục Tuyết Đông mặt đầy nước mắt đang  ở cửa.
Vợ của Lục Già Nguyên môi run run  Nhan Hoan, giống như  giải thích với cô, vành mắt đỏ hoe lẩm bẩm  với Nhan Hoa: "Nhan, cô Nhan, chuyện   như thế , Già Nguyên ông  là thật lòng với cô giáo Triệu."
Trong ánh mắt đầy vẻ van xin, hình dáng  khiến   chua xót mềm lòng.
Ánh mắt của Lục Tuyết Đông bên cạnh  Nhan Hoàn càng đầy đau lòng, và dễ  tổn thương,
 Nhan Hoan  là một   lòng  sắt đá.
Cô cũng    bất cứ điều gì với họ, mời họ tránh ,  đó rời  mà   họ thêm  nào nữa.
Trước khi lên xe rời khỏi công xã Hạ Thủy , Nhan Hoan bỗng nhiên  đầu   Nhan Vệ An : "Anh Vệ An,      cảm thấy em  tàn nhẫn  , nhất là  chuyện hồi ký đó, em đột nhiên  khó Lục Già Nguyên,    hùng hổ dọa  ? Thậm chí là ỷ thế bắt nạt  khác giống như Lục Già Nguyên ?"
Nói đến đây cô  mỉa mai và chậm rãi : "Anh   thấy cuộc sống ấm êm thanh bình của gia đình họ,    thấy  vợ hiền hậu của Lục Già Nguyên,  thấy con gái hoạt bát hồn nhiên thậm chí là trong sáng, hiền lành của Lục Già Nguyên. Những chuyện  đều  trôi qua từ lâu, đúng  sai thì đống bụi bặm  cũng   chôn vùi.  lời buộc tội bộc phát bất ngờ  của em   thể hủy hoại cuộc sống của Lục Già Nguyên, để từ đây ông  chìm  trong đau khổ và tự phủ nhận, hơn nữa  những  thể hủy hoại Lục Già Nguyên, mà đồng thời còn  thể hủy hoại cả cuộc sống hạnh phúc của vợ và con gái ông , họ vô tội  bao? Có   nghĩ như thế ?"
Nhan Vệ An há miệng.
   nên lời.
Nhan Hoan  mỉm  : "Giống như là, vốn dĩ gia đình  cũng  , ba   và cả nhà  luôn sống  hạnh phúc, ba  ân ái, ba nghiêm khắc và  nhân hậu, họ cũng là    khen ngợi bởi nông trường và những  xung quanh, nhưng em   đến núi Viên gia thăm mộ  em, khi trở về   xé toạc một cách tàn khốc những chuyện năm đó ở  mặt  , để từ đây bà  giống như rơi  trong địa ngục, cũng hủy hoại   gia đình của , đúng  là  đúng?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-466.html.]
Nhan Vệ An cắn chặt môi.
Anh   thể nào  .
   thấy sự lúng túng và nước mắt của họ quả thực  nảy sinh lòng trắc ẩn khó tả, hoặc là cùng cảnh ngộ thì thông cảm cho  ẩn náu ở trong lòng.
Trong lòng    bao giờ nghĩ, tại  em họ đáng yêu  để   nâng niu trong lòng bàn tay,  sẽ trở thành một  sắc bén đến mức khiến   ngạt thở như thế .
Đương nhiên   , cô  sai.
   chỉ là, khó chịu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh    gì cả, nhưng Nhan Hoan  thấy sự bối rối và giãy giụa từ trong ánh mắt của .
Cô hờ hững : "Nếu như họ vô tội,  thì những đau khổ và giày vò của  em, em và ba em từng chịu thì tính là gì, lẽ nào  vô tội ư? Những chuyện đó  trôi qua hơn hai mươi năm, nhưng mà  xem, ông  vẫn đang vắt kiệt  em. Anh   nếu ông  xuất bản quyển sách  thì  đời sẽ  ba em,  em và em như thế nào? Với  phận của ba em và em, cùng với sự nghiệp sẽ  trong tương lai thì chúng em mãi mãi sẽ   đời chỉ trích,    xoi mói."
" mà dựa  cái gì? Chúng em mới là nạn nhân thực sự cơ mà. Những con  , từng  từng  trong  họ hoặc là vì ích kỷ, hoặc là vì cảm xúc của bản ,  ở nền cao của đạo đức  ép c.h.ế.t  em, m.á.u lạnh xếp đặt  phận của em, m.á.u lạnh  ba em giãy giụa trong đau đớn. Dựa  cái gì mà họ  thể  hưởng thụ cuộc sống yên bình hạnh phúc,  còn   ở nền cao đạo đức lên án em và ba em,  đó vẫn  đủ, còn  xuất bản sách lên tạp chí,   vắt kiệt cả đời bi kịch của  em và ba em để tác thành cho cuộc sống "Thanh cao","Kiêu hãnh","Trong sạch" của họ?"
"Nằm mơ, nhân quả tuần ,  việc ác và tạo nghiệp cuối cùng vẫn  trả!"
Nói xong cô   lên xe, để  Nhan Vệ An giống như  sét đánh trúng.
Nhan Hồng An mặt  biểu cảm   trai ,  cũng   rời .