Bà  gường , hỏi: "Chuyện gì ? Lần  ông về chỉ   chuyện ?"
"Ừ."
Kiều Chấn Dự : "Trước khi nội bộ quân đội điều chỉnh,  điều một nhóm tướng lĩnh cấp cao đến quân khu ở thành phố Hoa.  xin , cũng   lệnh điều động."
Ông  nhân chức phó tư lệnh quân khu của thành phố Hoa.
Mẫn Tố Hoa sửng sốt.
Bà  lập tức nghĩ đến,  lâu  đó, Nhan Hoan và chồng mới chuyển đến thành phố Thâm Quyến
Vân Mộng Hạ Vũ
Vậy Kiều Chấn Dự xin đến quân khu của thành phố Hoa...  lẽ là  liên quan với đến việc Nhan Hoan đến thành phố Thâm Quyến, dù  từ thành phố Hoa đến thành phố Thâm Quyến cũng chỉ mất một tiếng  xe.
Bà  lập tức nghĩ đến  nhiều thứ.
Con trai ở quân đội bên , chắc chắn  thể  điều  là điều  , còn cả công việc của  ở bộ giáo dục... Bọn họ sống ở thành phố Bắc Kinh  nhiều năm , cho dù là cuộc sống  công việc đều   định, bà  đương nhiên là vô cùng   rời khỏi thành phố Bắc Kinh.
 cho dù như  bà  vẫn  nhanh chóng đưa  quyết định: "Vậy lúc nào ? Có thể là   sắp xếp công việc của  ở bên  một chút."
"Tố Hoa."
Kiều Chấn Dự  bà , cũng   gì khó xử, lập tức : "Diên An còn ở đây, công việc của nó cũng   định,    cần theo  qua bên đó."
"Chấn Dự!"
Mẫn Tố Hoa  ông   thì sợ hãi kêu lên, một hồi lâu mới lẩm bẩm : "Chấn Dự, Duyên An  lớn, nó ở trong quân đội, cũng  cần , công ở bên  cũng là công việc, ở Hoa Thành bên  cũng là công việc, thật sự công việc lâu cũng buồn bực, còn  bằng  đổi  cảnh mới..."
"Tố Hoa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-476.html.]
Kiều Chấn Dự ngắt lời bà ,  chằm chằm bà một lúc, : "Bà  nhớ rõ  khi kết hôn chúng   từng  gì ?"
Mẫn Tố Hoa  chấn động.
Nhớ rõ... Bà    thể  nhớ rõ.
Ông   với bà, ông    cảnh của  con bà, ông  từng ở Đại An  đồng ý với chồng cũ của bà  khi c.h.ế.t là sẽ cố gắng hết sức để chăm sóc cho  con bà, nhưng kết quả   cho  con họ lâm  nguy hiểm... Ông  cần một cuộc hôn nhân  vỏ bọc, mà  con bọn bà cũng cần một cuộc hôn nhân cho bọn họ cuộc sống  định, cho Duyên An một tương lai. Ông còn  với bà, nếu như bà đồng ý, thì nhận một cái giấy chứng nhận, nhưng cuộc hôn nhân  chỉ là vỏ bọc, quan hệ giữa bọn họ là quan hệ bạn bè và vợ của bạn,   khả năng  đổi, nếu như tương lai bà gặp   thích hợp,  thể  với ông , hai  giải trừ cái vỏ bọc .
Sau ,  vô   bà nghĩ tới nguyên nhân ông  kết hôn với .
Cho là đúng như những gì ông  . ... Mãi cho đến khi Nhan Hoan xuất hiện, bà   nguyên nhân thực sự khiến  trong lòng của ông  chết, mới đột nhiên hiểu  một chút, ông  nhận cái giấy chứng nhận  với bà, cho  con bà một sự che chở,  thể vì ông   thể bảo vệ vợ con  để họ c.h.ế.t thảm nên  ngừng tự trách và áy náy.
 mà, cứ coi như ngay từ đầu là hôn nhân giả, nhưng sống cùng  mấy chục năm, bà nghĩ mặc kệ là thật là giả, cả đời cũng cứ như  trôi qua.
Cho tới bây giờ bà cũng  nghĩ tới chuyện chia tay với ông .
Bà lẩm bẩm : "Chấn Dự,  hiểu ,  hiểu ý của ông...  mà  luôn luôn nghĩ, tuổi chúng   lớn..."
"Tố Hoa,"
Kiều Chấn Dự  nữa ngắt lời bà , chậm rãi : "Trong lòng , bà luôn là vợ của Ân Thọ, Duyên An là con của Ân Thọ, cho nên  tôn trọng bà, bồi dưỡng Duyên An, bà còn  nữa thì đối với  là khinh thường lời hứa với  em của . Mặt khác, bây giờ bà cũng  , vợ của , bà  là vì  mà chết,  khi c.h.ế.t  trải qua  khó khăn trắc trở  đời , ban đầu bà  là một   ,"
Bà  vốn là một    .
Bà   lên trong mắt giống như là mang theo những vì .
"  từng vô   hứa hẹn với bà , sẽ cho bà  hạnh phúc, sẽ che chở cho bà , nhưng cuối cùng bà   vì  mà  hành hạ đến chết. Mà , bởi vì  sơ sẩy, để cho  và đứa con mà bà  dùng tính mạng để đổi lấy, còn  sinh  đời     chỉ trích khắp nơi, vô   lâm  cảnh nguy hiểm,   ngược đãi mấy chục năm... Tố Hoa, nếu bà  là chị em của bà, thì bà sẽ  thể  chúng  tiếp tục sống cùng  ."
Sắc mặt Mẫn Tố Hoa lập tức tái .
Bà   nhiều lý do,  nhiều tình cảm,  những lời  của ông  lập tức trở nên nhạt nhòa, thậm chí là dối trá.