Lúc Lan Huyên còn sống   thể bảo vệ  cho bà , với con gái cũng  thể  thành trách nhiệm của một  cha, ông  thể để cho Lan Huyên  khi c.h.ế.t còn     chỉ trích,  thể để cho con gái vì  mà    chỉ trích,  bởi vì Mẫn Tố Hoa là vợ của ông  mà  thể  gì , ông  nhất định  bảo vệ danh dự của bọn họ và tất cả quyền hạn của vợ và con gái của ông .
Mà ông  đưa  quyết định , ban đầu là xuất phát từ cảm tính, nhưng quyết định    dựa  lý trí.
Ông   xong những lời ,  phản ứng của Mẫn Tố Hoa cũng  bà    hiểu ý của , lập tức xoay  rời .
Không chút do dự.
Mẫn Tố Hoa lập tức tê liệt ngã xuống ghế sa lon, nước mắt  nhịn  ào ào chảy xuống, đầu tiên là im lặng, cuối cùng nghẹn ngào phát  tiếng.
Con  luôn luôn  lòng tham.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đạt  một chút   đạt  nhiều hơn.
Dù là  rõ sẽ  thuộc về , chỉ cần ở ngay  mặt giống như  trong tầm tay , thậm chí nhiều khi  xem là của , lúc mất   khó để  đau lòng.
Tác phong  việc của quân nhân luôn luôn mạnh mẽ, quyết liệt.
Kiều Chấn Dự nhận  lệnh điều động ngay lập tức xuất phát từ Bắc Kinh, đến quân khu Hoa Thành nhậm chức.
Việc  Mẫn Tố Hoa và Kiều Chấn Dự đều   với Hàn Duyên An. ... Mẫn Tố Hoa là   tâm tình, cũng    với con  như thế nào.
Kiều Chấn Dự thì    quan tâm đến chuyện .
Cho nên lúc Hàn Duyên An  tin  cũng là  khi Kiều Chấn Dự .
Đưa tiễn Kiều Chấn Dự xong,   đưa   về nhà,  thấy  lúc ở sân bay còn cố gắng chống đỡ, về đến nhà cả  lập tức khô héo,    chút đau lòng, : "Mẹ, nếu như    Hoa Thành với chú Kiều, thì  với Cục một tiếng, sắp xếp chuyển công tác là  mà."
Mẫn Tố Hoa ngẩng đầu  con trai .
Bà  đột nhiên phát hiện, hình như   lâu bà    con trai  thật kỹ, bà     trở nên cao lớn, cường tráng, cương nghị, là niềm kiêu hãnh của bà , nhưng   từ lúc nào, đáy mắt    giống nhiều năm ,  thời gian ba    qua đời, đột nhiên giống như là chất chứa nhiều u ám.
Bà  há miệng,  hề  chuyện của bà   là chuyện của Kiều Chấn Dự, ngược  hỏi  : "Duyên An, bây giờ con và Mạn Mạn thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-478.html.]
Liễu Mạn Mạn, là con gái của chính ủy Lục, hai nhà cũng  quen  nhiều năm.
Liễu Mạn Mạn vẫn luôn thích Duyên An, nhưng Duyên An  luôn lãnh đạm với việc .
Hàn Duyên An sắc mặt trầm xuống.
Anh  : "Mẹ,   đừng  chuyện  nữa, con với cô    khả năng."
Mẫn Tố Hoa quýnh lên, bắt lấy tay con trai, : "Vì    khả năng? Duyên An, Mạn Mạn điều kiện , tính cách , một lòng say mê con, hai nhà cũng  rõ, con cuối cùng cố chấp cái gì?"
Bà   xong nước mắt lập tức rơi xuống.
Duyên An   con ruột của Chấn Dự, cái   thua kém một bậc... bà   từng đề nghị để   đổi thành họ Kiều,  chỉ  Chấn Dự mà chính Duyên An cũng từ chối.
Bây giờ bà  còn chia tay với Chấn Dự.
Coi như   chuyện ly hôn  ngoài, nhưng một  ở Bắc Kinh, một  ở Hoa Thành,    chừng cũng sẽ  gặp , ăn tết ông  càng  trở về, ánh mắt    bao nhiêu sắc bén, thời gian lâu dài kiểu gì cũng sẽ   manh mối.
Con trai nếu như bỏ qua hôn sự với nhà chính uỷ Lục,  tìm kiểu hôn sự như  sợ là  khó.
Hàn Duyên An mấp máy môi, : "Mẹ, tự con sẽ tìm tiền đồ. Chú Kiều  cho con bậc thang,   con  thể   như thế nào,     tiền đồ là  dựa  năng lực của ... Mẹ,  như , cho dù là chú Kiều  là  khác cũng đều  ."
Sắc mặt Mẫn Tố Hoa tái .
Hàn Duyên An : "Mẹ,     sống thật ,  sống cho bản  , đừng chỉ quan tâm con như ."
Anh   xong thì  với bà  là  ngoài mua ít đồ, buổi tối sẽ ở  ăn cơm với bà    cửa.
  tới cửa   ở chỗ tối, rút một điếu thuốc , hút thật sâu mới khống chế  một loại cảm xúc dũng mãnh tràn  trong lòng. ... Từ  đầu tiên    thấy Nhan Hoan thì   bình thường.
Anh  rõ ràng chỉ gặp qua cô một .
Chính là hơn hai năm ,  đó cô đến nhà bọn họ ăn Tết,   chỉ gặp qua cô một ... Thế nhưng từ  đó về ,   giống như là  ma nhập, luôn luôn lặp  lặp  một giấc mơ, mơ thấy cô ở trong phòng bệnh màu trắng,  yên lặng  cửa sổ,   chăm sóc cô, cô    chuyện, thậm chí   ,   là biểu cảm ngẩn , thế nhưng    cam tâm tình nguyện chăm sóc cô,  sách cho cô ,  với cô những chuyện bên ngoài, thỉnh thoảng sẽ đẩy cô  ngoài... Giấc mơ ngày  qua ngày khác giống như là một ma lực.