Người của cửa hàng bách hoá còn xì xào bàn tán ít, cái gì mà nhãn hiệu thật là lạ quá, quần áo thì thật, nhưng cửa hàng bách hoá bọn họ luôn bán hàng may sẵn, rốt cục mấy chạy đến mở tiệm may trong cửa hàng bách hoá của chúng ? Lại tìm hiểu một chút mới vốn dĩ mấy còn bằng tiệm may, chính là bán cái kiểu dáng, đó ai đặt may thì tìm tiệm may giúp... Thật là lạ...
Dù ông Doyle phụ trách công ty thiết kế trung tâm Hoa Thành của Nhãn hiệu MV chi ít tiền trong một năm rưỡi ở Trung Quốc, nhưng thành quả ấn tượng lắm. ... Nếu ông còn thể tìm đối tác hợp tác và đầu tư mạnh, sợ là tổng bộ Nhãn hiệu MV ở Mỹ sẽ lớn tiếng chất vấn.
Cho nên ông thể coi trọng ông vua dệt may Nam Dương đột nhiên xuất hiện ?
Thiết kế sẵn, nhận sự hợp tác đầu tư của bọn họ, cục diện của ông ngay lập tức thể mở .
Mấy ông ngoại Triệu, họ Triệu bọn họ giới thiệu, hỏi nhóm thiết kế của bọn họ.
Ông Doyle lập tức giới thiệu Shanny, Du Tuệ, còn du học sinh ở Mỹ Lương Đông Thủy, : "Lương tiểu thư từng là đoạt giải thưởng thiết kế trang phục truyền thống nhất trong cuộc thi thiết kế thời trang đầu tiên ở Trung Quốc, trang phục truyền thống văn hóa Trung Quốc sâu sắc, đó cũng là con át chủ bài mà chúng dùng để đánh thị trường trang phục cao cấp Trung Quốc."
Ông ngoại Triệu và họ Triệu đều là lão hồ ly, sắc mặt đổi, thậm chí còn gật đầu giống như hiểu rõ.
Trên mặt Triệu Nhất Tuyên hiện lên thần sắc cổ quái.
Tiếp theo, ông Doyle gọi Shanny và Du Tuệ đến, giới thiệu họ với ông ngoại Triệu và bác cả Triệu, và yêu cầu họ tự giới thiệu các khái niệm thiết kế và các yếu tố thiết kế của loạt thiết kế mùa xuân và mùa hè.
Ông Doyle thuyết phục ông ngoại Triệu, bác cả Triệu hợp tác với họ, với thị trường rộng lớn ở Trung Quốc, thì chắc chắn sẽ thể thu về lợi nhuận khổng lồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-483.html.]
Xét cho cùng, thị trường ở Nam Dương hạn, bọn họ hẳn là thể thấy điểm khó khăn trong sự phát triển của ngành dệt may ở Nam Dương.
Bác cả Triệu : "Quả thực là như ông , chúng đúng thật là ý định thâm nhập thị trường Trung Quốc, nhưng ông nếu đến gia đình họ Triệu chúng thì cũng nên nhà họ Triệu chúng cũng thương hiệu quần áo riêng, vì hợp tác với thương hiệu MV của ông, đưa mắt thương hiệu của các ông thì chi bằng chúng tập trung thương hiệu của chính thì mới là cách nhất."
Ông Doyle thấy câu liền : " mà mấy đến đây, đội ngũ thiết kế địa phương ... Các ông cũng rằng các thiết kế từ các quốc gia khác trong một lãnh thổ mới, đặc biệt là lãnh thổ môi trường văn hóa xã hội khác biệt, dễ dàng chấp nhận các phong cách thiết kế nước ngoài, đến Trung Quốc từ ba năm , mày mò kế hoạch lâu như mới như bây giờ, một đội ngũ thiết kế chỉnh và trưởng thành, phù hợp với dòng thiết kế nhất đáp ứng các ý tưởng và yêu cầu của chúng ... Quả thực dễ dàng gì."
Ông ngoại Triệu và bác cả Triệu cũng liền thôi, vẫn là biểu tình gì.
Người ngoài thậm chí cảm thấy mặt bọn họ là sự đồng thuận ... cho tiếp tục tiếp.
trong lòng Triệu Nhất Tuyên quả thực là đang vô cùng châm biếm.
Ba năm ? Một đội ngũ thiết kế chỉnh và trưởng thành? Kế hoạch mày mò lâu như ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau đó là một đội đạo văn chỉnh thành thục, chuyên môn lấy đồ của khác hoà trộn và tái tạo liền đó là của riêng ?
Ông Doyle sự châm biếm trong lòng của Triệu Nhất Tuyên.
Ông vẫn cứ tiếp tục luyên thuyên, : "Mặt khác, nhãn hiệu BL của nhà họ Triệu mấy chúng cũng , phong cách rõ ràng là Nam Dương hoặc phong cách kiểu Tây, vốn thích hợp với thị trường Trung Quốc, mấy tìm những mẫu mã mới phù hợp với thị trường Trung Quốc chắc chắn sẽ mất một thời gian ... Bên cạnh đó, thương hiệu BL của mấy luôn theo con đường bình dân, và nhóm khách hàng mục tiêu là những dân bình thường, tuy nhiên Trung Quốc dân đông và thị trường rộng lớn nhưng sức tiêu dùng của dân thường hạn chế trong thời điểm hiện tại, ngược , nếu chúng lấy dòng sản phẩm cao cấp chất lượng cao thì lượng thị trường còn lớn nhưng lợi nhuận thu thể cải thiện nhiều."