Nhan Hoan nhận lấy bức thư, liền  với Du Tuệ: " với ông Doyle  giống , ông  đại biểu cho thương hiệu MV, đến Trung Quốc chúng  một ,   căn cơ   sáng lập một thương hiệu chiếm lĩnh thị trường cao cấp của Trung Quốc chúng , cho nên cô  theo ông ,  gặp cảnh tượng hoa lệ, nhưng  thì  giống ,    với cô,   theo , đều là học trò bắt đầu từ  thợ may, bước từng bước một ,    giống với dự đoán của cô... Cô xem, hiện tại  cũng thuê một cửa hàng, đến khi đến thành phố Tây Châu, vẫn bắt đầu từ việc mở tiệm may,  thật, cô  nghiệp đại học, cũng  tài giỏi...   giống kiểu tài giỏi  ,    là sư phó thợ may thuần thục,  lấy thiết kế của  cho cô , cô   thể   thứ  đưa mẫu tới  ăn ý  nhanh, chỉ sợ đến cả máy móc cô cũng  quen tay ?"
Du Tuệ há hốc mồm.
Cái  đương nhiên  giống với điều cô nghĩ.
Nhan Hoan vui vẻ : "Cho nên,    với cô    cần, mà là tạm thời nơi  cũng   vị trí thích hợp của cô, nếu như cô thật sự  ý nghĩ ,   thể đưa cô đến nông trường Hồng Tinh phía chỗ Tây Bắc, bên   một thợ may nhà máy,   hợp tác với bọn họ, sư phó trong tiệm may thành phố Tây Châu, gần như đều lựa chọn thợ may ưu tú nhất từ bên đó...  đưa cô qua đó,  từ thợ may cơ bản nhất lên, chờ cô đạt  yêu cầu của  , chắc là khi đó bên   cũng  hợp tác với công ty khác , đến lúc đó, cô trở về bên  là  ..."
Cô  , Du Tuệ quả thực  thông minh  tài giỏi, chắc chắn   cũng sẽ trưởng thành  nhanh.
 cô   giống với Mễ Nguyệt Hồng, cô    sống, đoán chắc theo thời gian dã tâm sẽ càng lúc càng lớn, đối với  của cô, cô sẽ  đánh giá, nhưng chắc chắn cô  sẽ  để bản  ở trong tiệm may, để  ở trong nhà máy  hợp tác là  .
Trên mặt Du Tuệ toát  vẻ thất vọng.
Cô  cắn cắn môi, một lúc  mới : "  thể suy nghĩ một chút ?"
Nhan Hoan gật đầu.
Lúc Du Tuệ rời   liếc mắt  Triệu Nhất Tuyên.
Trong lòng thật sự thất vọng, bởi vì cho dù là Nhan Hoan  là Triệu thị Nam Dương,  ở chỗ  đều  quen cuộc sống nơi đây, Triệu thị  khởi công nhà máy, Nhan Hoan   thương hiệu, cô  cho là bây giờ bọn họ  thiếu  , mà bản  cô , cho dù là về mặt nào, thật  đều  phù hợp.
Chỉ là mặc kệ Du Tuệ nghĩ thế nào, Nhan Hoan cũng sẽ   đổi chủ ý, Triệu Nhất Tuyên càng   hứng thú gì với cô .
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-497.html.]
Sau khi Du Tuệ rời , Nhan Hoan chuẩn  văn kiện xong, liền gửi cả thư với chứng cứ đến thương hiệu MV.
Sau đó liền bắt đầu chăm chú chuẩn  chuyện cửa hàng.
Đầu tiên là sửa chữa , đừng  Triệu Nhất Tuyên bình thường trong đầu  là những ý tưởng  chút kỳ kỳ quái quái, nhưng chuyện mà   nghiêm túc  thì thật sự  thể  .
Chí ít cửa hàng  sẽ  sửa  vô cùng xinh ... Mặc dù cũng tốn  ít tiền của Nhan Hoan.
Sau đó Nhan Hoan liền gọi điện thoại về thành phố Tây Châu, điều mấy  thợ may  chọn  tới đây.
Cửa hàng là dạng hai tầng, phía  là mặt tiền với nhà kho, gian ngoài  lầu là phòng may, phòng trong liền tạm thời  ký túc xá cho mấy  thợ may.
Bên tuyên tuyền đại viện chức công cũng điều mấy  từ thành phố Tây Châu đến đây, cô mở một cửa hàng như ,    nhiều   cô mở tiệm may ở thành phố Tây Châu. ... Vợ của tổng giám đốc Triệu mở một tiệm may ở đường cái.
Người   chuyện khó tránh  mà thầm oán trách cô. ... Mặc dù thành phố Thâm là đặc khu,   ít   ăn, nhưng  nhà của mấy nhân viên công chức, kể cả là bày bán vỉa hè  là mở cửa hàng, cũng  lên  mặt bàn,    xứng với  phận của tổng giám đốc Triệu, cảm thấy Nhan Hoan đang  mất mặt tổng giám đốc Triệu.
Không chỉ thầm oán trách, còn  mấy bà cô  nhịn  mà  chuyện  ở  bàn cơm, cảm thấy  phụ nữ  chỉ lộ mặt cũng  .
 thầm trách thì cũng chỉ thầm trách,   hoặc vì tò mò, hoặc vì cổ vũ, vẫn đến cửa hàng của Nhan Hoan hàng tuần.
Sau khi đến đó một tuần, cảm thấy quần áo  chỉ  kiểu dáng , chất lượng cũng  tệ,  nhịn  mặc lên ngắm nghía, mặc dù giá   đắt tiền, nhưng vẫn bỏ tiền  mua hoặc đặt hai bộ, trong nháy mắt, việc buôn bán vẫn  trôi chảy.
Thời gian dần trôi qua, Triệu Thành Tích cũng  chuyện vợ  mở một tiệm may ở đường lớn phía đông từ chỗ  công trình hợp tác với công ty.