Nguyễn Lan Lan khúc khích, : "Chị , chị giống em . Em thấy dù cho chị thích là ai thì chị cũng thế sống . như em tìm sống chung thì suy nghĩ thực tế, cuộc sống mới ."
Dì Mai mới tới để nấu đồ ăn sáng nên bộ cuộc đối thoại, chỉ nửa .
Bà cực kỳ đồng tình với những gì Nguyễn Lan Lan : "Cháu nghĩ là đúng đó. Con mà, đội mũ cũng lựa mũ đầu mà đội, đắt quan trọng, quan trọng nhất là phù hợp, đội thoải mái."
Bà tiếp: "Đợi bên định, dì sẽ xem thử mấy đứa trong sân nhà giùm cho. Dì thấy qua , chỗ nhiều thợ trẻ tuổi, tính tình đàng hoàng. Mắt của dì chuẩn lắm đó, đến lúc đó sẽ tìm giúp cháu một phù hợp. Đẹp trai cũng ăn , đúng ?"
Nhan Hoan vẫn cảm thấy cũng quan trọng.
Tuy ăn nhưng nếu nếu thì dù cơm ngon đến cũng nuốt trôi.
cô cũng cảm thấy nếu tìm yêu thì thật sự nên tìm thành thật.
Vì , cô suy nghĩ một lát : "Lan Lan, dì Mai, hai thật sự nghĩ kỹ hơn cháu đấy ạ. Sau , hai giúp cháu dạy Dao Dao nha, đừng để con bé học theo cháu."
"Ôi dào."
Dì Mai : "Tiểu Nhan , đời còn nào hơn đội trưởng Triệu ? Dao Dao học theo con mới đúng đó."
Nhan Hoan lắc đầu.
Có điều, tới buổi tối, khi Triệu Thành Tích về nhà, Nhan Hoan sờ lẩm bẩm: "Nhìn hợp mắt vẫn quan trọng nhất."
Triệu Thành Tích: ???
Cửa hàng may của Nhan Hoan khai trương bao lâu tìm đến.
Anh cửa bảng hiệu "Cửa hàng may Tông Tông Hùng" một lúc lâu mới bước lên bậc thang, gõ cửa .
Nhan Hoan thấy Lâm Gia Lương mặc âu phục, mang giày da bước thì ngạc nhiên, đó bật , đưa tay hoan nghênh : "Anh Lâm, lâu gặp."
"Đã lâu gặp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-499.html.]
Lâm Gia Lương .
Triệu Nhất Tuyên xuống lầu, đúng lúc thấy cảnh Nhan Hoan và Lâm Gia Lương chào hỏi .
Triệu Nhất Tuyên và Lâm Gia Lương bất ngờ khi thấy đối phương.
Tuy một sống ở thành phố Cảng, một sống ở Nam Dương nhưng vòng quan hệ cũng gần như nên dù hai họ quen nhưng cũng đến .
Vân Mộng Hạ Vũ
Triệu Nhất Tuyên xuống, Nhan Hoan nhờ trông cửa hàng giúp cô, còn bản cô dẫn Lâm Gia Lương đến một phòng gần đó uống , trò chuyện ánh mắt tình nguyện nhưng thể gì khác hơn của Triệu Nhất Tuyên.
Sau khi xuống, Lâm Gia Lương hỏi Nhan Hoan: "Cô thật sự định hợp tác với Triệu thị ở Nam Dương ?"
Nhan Hoan lắc đầu, : " tạm thời ý định đó. Không hiện tại Triệu thị còn xử lý thỏa cửa hàng của ở đây ? Có điều, tin tức gì ?"
Tin tức truyền nhanh thật.
"Đương nhiên là ." Lâm Gia Lương : "Thương hiệu MV trung tâm Hoa Thành cô ép tới mức ngừng kinh doanh, thể tin tức gì chứ?"
Nhan Hoan .
Anh : " thương hiệu MV dính líu đến việc chép tác phẩm thiết kế của cô nên cô tố cáo trong hội nghị của chính phủ. Chuyện khiến cho nhiều nhà thiết kế của công ty họ từ chức, ông Doyle cũng phía trụ sở chính của thương hiệu MV gọi về . Nghe bên phía trụ sở chính của MV chuyện nên cố ý gọi ông về để đổ tội. Hơn nữa, tất cả văn phòng của MV ở Hoa Thành đều đóng cửa gần một tháng ."
Nhan Hoan gật đầu, : "Chuyện là do gửi thư đến trụ sở chính của MV nhưng tới giờ vẫn nhận câu trả lời bày tỏ quan điểm về chuyện từ phía họ nên cứ tưởng họ định xử lý chuyện chứ. Thật , định đợi thêm một thời gian nữa, nếu vẫn nhận thư phản hồi từ phía họ thì sẽ công bố chuyện ánh sáng báo chí."
Đương nhiên, cho dù phía trụ sở chính của MV gửi thư phản hồi thể hiện quan điểm thế nào thì đến lúc thích hợp, cô vẫn sẽ công bố chuyện .
Lâm Gia Lương: ...
Được , tin cô quả thật sẽ chuyện đó.
Anh : "Vậy bây giờ cô tính thế nào? Vốn dĩ định tìm cô để hợp tác nhưng nãy thấy vẻ mặt đề phòng như phòng cướp của Triệu Nhất Tuyên, đừng bảo là vì đảm bảo cô sẽ hợp tác với Triệu thị nên dây dưa với cô đó nha? Mà yêu của cô chịu đựng việc cứ ở mãi trong cửa hàng của cô ?"
Anh còn nhớ lúc , chỉ vài câu với Nhan Hoan yêu của cô với ánh mắt . Đó là trực giác của đàn ông.