Họ cảm thấy đau lòng khi đứa trẻ  đánh, thái độ của Nhan Hoan và Triệu Thành Tích càng khiến họ tức giận hơn. ... Điều  khác   với lời đồn,    là quá thiên vị con ?
 bọn họ vốn cho rằng đây là chuyện nhỏ,  lợi dụng chuyện  để tạo quan hệ với Triệu Thành Tích, nào ngờ   tạo  quan hệ mà con còn  đánh...  bọn họ thật sự  thể cãi  với Nhan Hoan, chỉ  thể cứng đờ mặt  hổ khó coi mà rời .
Đợi  rời , Nhan Hoan đưa tay sờ đầu nhỏ của Dao Dao,   Lâm Lâm ở phía   mới nhẹ giọng  với Dao Dao: "Dao Dao, con  sai, nếu như    mục đích quấy rối con, đánh trả là đúng, chẳng qua,  đôi khi nắm đ.ấ.m  hữu ích nhưng con cũng  thể nghĩ xem  cách nào  hơn ...  tin tưởng con, con sẽ ngày càng xử lý  những việc ."
Vẻ mặt tức giận của Dao Dao lúc  mới dịu , dụi đầu nhỏ  trong n.g.ự.c ,  nũng : "Mấy   thật phiền, con chỉ nghĩ đến  cho đầu nó sưng lên, xem   còn ai dám quấy rầy con!"
Nhan Hoan xoa đầu cô bé.
Ban đêm Nhan Hoan thở dài với Triệu Thành Tích, : "May  Dao Dao thừa hưởng sức mạnh to lớn của em, nếu    em sẽ  lo lắng c.h.ế.t mất."
Vân Mộng Hạ Vũ
Bây giờ chỉ cần hướng dẫn cô bé thật ,   tận dụng  sức mạnh to lớn  thì  cần quá lo lắng về việc cô bé  bắt nạt.
Hơn nữa cô tức giận,  chỉ bởi vì   Dao Dao quấy rối.
Cô nghĩ đến  ...
Giống như  , cũng  rõ ràng,   nghĩ cách,  bộ đều vòng qua Lâm Lâm, đều đánh chủ ý tới   Dao Dao.
Vậy  ?
Với vẻ ngoài như , gia đình cô  dễ   khác nhòm ngó, đợi cô bé lớn hơn chút nữa,  đánh chủ ý lên  cô bé  lẽ sẽ ngày càng nhiều.
Nếu   mưu trí,   sức lực lớn,  dọc đường   khiến   lo c.h.ế.t mất ?
Cho nên coi như cô bạo lực hơn,    ích kỷ, cô cũng đành chấp nhận.
Triệu Thành Tích cũng  tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-510.html.]
Anh trầm mặt : "Đánh  ! Còn Lâm Lâm bên  cũng  huấn luyện nhiều hơn, để thằng bé  một chút."
Nhan Hoan tức giận  , mỗi  Dao Dao  chuyện gì, đều sẽ ép Lâm Lâm huấn luyện, cái  thật là...
Ngày hôm ,  bé  đến trường với một cục u lớn  đỉnh đầu.
Hai phút  khi bắt đầu lớp học, bọn trẻ hầu như đều   chỗ của , Dao Dao chạy đến  bục giảng, cô bé gõ bàn một cái : "Mọi   đầu của Lưu Gia Lạc, là tớ đánh,    ai  chạy tới tìm tớ gây phiền phức, tớ nhất định  khách khí mà đánh  đó... nếu    tin thì bây giờ  thể thử xem!"
Cô bé     lướt qua bục giảng,  bục cũng   gì, chỉ  một cục tẩy bảng và một hộp phấn, cô bé mấp máy môi, cầm lấy hộp phấn  nắm chặt... Chẳng qua do tay quá nhỏ khó khăn lắm mới nắm chặt  một nửa, cô bé dùng lực,"răng rắc răng rắc",   để tay xuống, hộp phấn  rơi xuống, một nửa vỡ vụn, một nửa thành bột...
Ánh mắt chằm chằm của bọn nhỏ càng thêm trợn to, đồng loạt há to mồm  hộp phấn trong tay cô bé,  đó ánh mắt theo hộp phấn rơi xuống đất, ngẩn ngơ một lúc   Dao Dao.
Dao Dao khẽ nâng cằm, tràn đầy khí thế kiêu ngạo.
Khoé miệng Lâm Lâm khẽ giật.
Không  giáo viên mầm non  ở cửa từ lúc nào: ...
Thời gian thấm thoắt trôi qua.
Lâm Lâm và Dao Dao ngày một lớn hơn.
Bởi vì cả hai trời sinh   sức lực  lớn, mỗi khi lớn hơn là sức lực  càng thêm thâm sâu khó lường. Hơn nữa kể từ khi hai đứa bắt đầu   là Triệu Thành Tích  tự  huấn luyện cho hai đứa. Sau   còn mời thêm cả chuyên gia võ sư cùng với thầy dạy quyền thuật về dạy dỗ hai đứa nhỏ cho nên giới hạn giá trị sức lực của hai đứa cũng  mạnh. Đừng  là lão tướng quân Triệu mà thậm chí ngay cả Triệu Thành Tích và Nhan Hoa cũng  .
Có  giá trị sức lực như  trong  nên lão tướng quân Triệu cảm thấy nếu như  lấy nó để đền đáp quốc gia thì quả thật quá mức lãng phí.
Tư lệnh Kiều  bao giờ đưa  bất kỳ yêu cầu gì đối với Nhan Hoan, Lâm Lâm và cả Dao Dao, về điểm  từ  tới nay ông   bao giờ   nhưng cũng  thể    ông  cũng đồng tình với quan điểm .
Dưới sự ảnh hưởng của  cảnh như , cuối cùng Lâm Lâm cũng thi  trường quân đội.
Còn về phần Dao Dao, cô nhóc   thói quen  tự do tự tại, với cái tính cách  liệu  hợp để  quân đội ?