Nhan Hoan chậm rãi : "Là  họ đưa cháu lên núi,  cháu  c.h.ế.t ,  khi  cháu c.h.ế.t   với cháu là cô của cháu đang ở  ngọn núi ,  đó tên là Triệu Lan Huyên... Ba của cháu tên là Triệu Hoà Minh,  khi bà c.h.ế.t  cầu xin  trong thôn đưa cháu tới nơi ,  còn  là nhất định cô sẽ chăm sóc cho cháu... Dì ơi, dì   là cô của cháu  ạ?"
Chú hai  c.h.ế.t .
Bản  cô cũng  thể hiểu  tại    xuất hiện ở đây  còn vẫn là bộ dạng của kiếp , còn  cả dấu vết của bông hoa  hợp. Nói  chừng ở nơi  cô căn bản   bất kỳ   nào cả.
Đã  là con gái của chú hai, quả thật  phận  thể  bại lộ nhưng nếu như  thể ở  bên cạnh Triệu Lan Huyên  cũng  thể khiến cho bà  thoát   khúc mắc về  phận.
A di đà phật, chú hai,  dưng chú   thêm một đứa con gái nữa , chú ở trời  linh thiêng sẽ  tức giận đó chứ?
Triệu Lan Huyên: ???
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà  giống như  sét đánh mà ngơ ngẩn  Nhan Hoan.
Bà    cái đứa nhỏ   bậy bạ cái gì đó hả.
Chỉ là bà   hé miệng nhưng vẫn    điều gì, nước mắt cũng lập tức chảy xuống  đó duỗi tay sờ lên khuôn mặt của Nhan Hoan... Lý trí còn sót    với cô rằng chuyện nào   khả năng xảy ,  vớ vẩn,    hai  đột nhiên  một cô con gái lớn như  chứ. Thế nhưng đứa nhỏ  mắt  cũng  giống  và  hai đều  di truyền mặt mày từ  của bọn họ. Còn cả cảm giác  gặp  tâm linh tương thông, cảm giác về   cực kỳ mãnh liệt khiến bà  cảm thấy đây chính là sự thật, nếu     đời  sẽ  trường hợp  giống  như  chứ?
Huống chi bản  bà  cũng    là tiểu thư nhà họ Triệu từ lâu ,  hai  c.h.ế.t còn   tình cảnh như  thì  cái gì  thể khiến    tính kế  chứ?
Sau đó Nhan Hoan  lải nhải một  việc như trường học và công việc   của Triệu Hoà Minh.
Cô  cái  là do  cô   cho cô .
Lúc cô gặp   cô của    cho bà   những điều  để bà  tin tưởng cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-517.html.]
Sau đó cô còn xin giấy bút của Triệu Lan Huyên vẽ  một chiếc khoá bằng vàng... Đó chính là hộp gỗ di vật mà kiếp  Triệu Hoà Minh để  cho nhà họ Triệu.
Triệu Lan Huyên  đến chiếc khoá vàng  lập tức bưng kín miệng. Cuối cùng cũng  còn gì  nghi ngờ nữa, bà  duỗi tay kéo Nhan Hoan   thành tiếng.
Triệu Lan Huyên để  Nhan Hoan ở trong căn nhà gỗ nhỏ của .
Người trong thôn bao gồm cả Lục Già Nguyên trông thấy  đột nhiên ở đây  thêm một đứa trẻ con, mà mặt mày của đứa nhỏ   giống với bà  nên cũng cảm thấy kinh ngạc mà chạy tới hỏi bà .
Bà  ôm lấy Nhan Hoan  cô là con gái của  hai của bà , cô bé đến đây để nương tựa  bà  nên bà   giữ cô .
Người trong thôn thấy thế cũng thôi  tò mò nữa.
Chẳng qua bọn họ chỉ cảm thấy bà  đang lớn bụng đến bản  còn tự khó bảo  mà còn  nuôi một đứa trẻ con, cái  cũng thật là...
Đương nhiên bọn họ cũng  nhanh chóng phát hiện  tuy rằng đứa trẻ  còn nhỏ nhưng    năng lực. Trời đổ tuyết lớn mà vẫn  thể  lên núi tuyết đào một chút đồ ăn, nếu  cũng  thể nghĩ  cách bắt chim sẻ  thỏ gì đó, cũng chẳng  tại  mà trong đầu của cô   nhiều chủ ý đến như .
Lúc hỏi cô thì cô   cũng  từng sống ở  núi từ nhỏ, những thứ  đều là do lúc   trong nhà dạy cô.
Trước   trong thôn đều  thích Triệu Lan Huyên bởi vì uỷ bản thôn đều tuyên truyền rằng bà  là con gái của một nhà tư bản lớn,  lập gia đình mà  mang thai trong bụng nên  bộ  trong thôn đều cảm thấy  thích hợp.   vài   theo chủ ý săn bắt mà Nhan Hoan đưa  thì   cũng  tiếp nhận bà , quả thật cái đứa nhỏ  cũng quá thông minh và  năng lực .
Lục Già Nguyên  cảm thấy  kinh ngạc  nghi ngờ.
Ông  là bạn của Triệu Hoà Minh nên hầu hết những chuyện của Triệu Hoà Minh đều   một ít, cái khác thì   nhưng    đột nhiên xuất hiện thêm một cô con gái  chứ?
Triệu Lan Huyên  : "Dù cho  là bạn bè nhưng vẫn  một  việc   khả năng  hết   bộ. Mẹ của đứa nhỏ  cũng là một   công việc ngầm năm đó hoặc là  một  việc  nhất định tiện   ."