Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lời  của Nhan Hoan khiến Triệu Lan Huyên  chấn động, đến chính cả Quy Hồng Anh đang  ở  cũng ngây ngẩn cả  mà  cô.
Nhan Hoan mỉm  buông Triệu Lan Huyên   lùi về phía ,  khi  cô   với Triệu Lan Huyên vẫn còn bày  vẻ mặt chấn động: "Cô ơi, cô  sai, nhất định cả cô và em nhỏ đều  thật  chờ cháu trở về."
Quy Hồng Anh mang theo vẻ mặt phức tạp đưa Nhan Hoan  xuống núi.
Trên xe bò Quy Hồng Anh  hỏi Nhan Hoan những lời  đó là ai   cho cô .
Quy Hồng Anh là bạn của Triệu Lan Huyên.
Vân Mộng Hạ Vũ
 đối với chuyện của Triệu Lan Trân và Triệu Lan Huyên thì thật  bà cũng chỉ là một  ngoài nên cũng   nhiều lắm. Bà chỉ  từ khi còn nhỏ Triệu Lan Trân   yêu thương Triệu Lan Huyên, Triệu Lan Huyên cũng  tín nhiệm và ngưỡng mộ chị cả của .
 lời    của Nhan Hoan luôn khiến   cảm thấy dường như bên trong đang cất giấu sóng ngầm mãnh liệt gì đó.
Nhan Hoan nghiêng đầu  bà một cái  mỉm  : "Không  cháu   cho dì   , là  cháu đó? Cho nên  khi  cháu mất mới đưa cháu đến chỗ của cô út mà   đưa cháu đến chỗ của bác cả, tuy rằng điều kiện nhà bác cả   hơn."
Trong lúc nhất thời Quy Hồng Anh cũng   nên  cái gì.
Hai   xuống núi, Nhan Hoan cũng      theo    nên cũng  dám  thẳng tới bưu cục mà là chờ  đến nông trường  tìm cơ hội gửi bức thư  sớm   xong tới nơi dừng chân của bộ đội ở Triều Tiên... Địa chỉ cô   thấy  hộp gỗ  ở đời , mấy ngày khi  chuyện với Triệu Lan Huyên cũng  xác nhận là đúng.
Sau khi gửi thư  , Nhan Hoan thở dài một  hy vọng ba cô  thể kịp thời nhận  bức thư . ... Chỉ là cô cũng  dám đặt hết tất cả những hy vọng ở chỗ  bởi vì hiện tại ba cô còn đang ở tiền tuyến biên giới Trung - Ấn, bên  vẫn còn  thái bình. Cô còn nhớ rõ   hình như ba cô  từng  qua năm đó lúc ba nhận  thư  gửi cho ba chính là bức thư  lời chia tay. Vừa lúc đó ba     nhiệm vụ nên   khả năng lập tức trở về ngay nên mới  một bức thư gửi cho Lục Già Nguyên nhờ ông  chăm sóc  cô, nếu như  chuyện gì xảy   lập tức  thư cho ông . Sau  vì một   trọng thương nên  ở  bệnh viện mấy tháng mới   khôi phục trở  mà trở về . Cũng bởi vì chuyện  nên mới chậm trễ, tới khi ông  trở về thì  cô cũng  mất vài tháng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-520.html.]
Nhan Hoan nghĩ đến đây  cảm thấy vẫn  nên nghĩ tới biện pháp khác. ... Cô  thể đưa thẳng Triệu Lan Huyên rời khỏi Viên Gia Sơn ?
Cô hỏi Quy Hồng Anh liệu  thể đưa Triệu Lan Huyên rời khỏi ngọn núi   khi tới kỳ bà  sinh con  .
Cô : "Chắc chắn cơ thể của bà  thể sinh con ở  núi ,  cần  đến cái khác chỉ là điều kiện ở bên  sẽ  khả năng khiến bà lành ít dữ nhiều... Chúng   thể đưa bà xuống   ?"
Đương nhiên Quy Hồng Anh  trạng thái bây giờ của Triệu Lan Huyên.
 nếu như đưa bà  xuống núi thì cho dù  sinh   một hai tháng cũng tuyệt đối   là chuyện dễ dàng. Bà  thể  thăm bà ,  thể  đón Nhan Hoan là  khiến bà  liên quan rối rắm , để  đến  thôn Viên Gia cũng  nhờ  sự châm chước của bí thư chi bộ thôn nơi đó.
Rõ ràng thôn Viên Gia trông giữ Lan Huyên  nghiêm ngặt giống như là đang trông giữ phạm nhân .
Nhan Hoan  sắc mặt của Quy Hồng Anh là cũng  chuyện  e là  khó. ... Lúc  Quy Hồng Anh còn   là nữ chủ nhiệm của nông trường, chồng của bà cũng   đội trưởng của nông trường mà chỉ là đội trưởng đội sản xuất mà thôi.
Cô mím môi cúi đầu  nắm tay nhỏ của chính .
Tuổi cô còn quá nhỏ, cho dù  cậy mạnh thì  nhiều chuyện    vẫn còn  chịu hạn chế.
Cô cần mượn một  lực lượng bên ngoài, thậm chí còn đang suy xét đến khả năng sẽ  thẳng đến tiền tuyến biên giới để  tìm Kiều Chấn Dự. ... Ý nghĩ   nảy   trong lòng cô cũng nhảy dựng lên, đúng , cô  thể  tìm thẳng ông !
Tuy rằng tiền tuyến ngàn dặm xa xôi nhưng chỉ cần  xe lửa thì cùng lắm cũng chỉ mất thời gian  hai ngày. Tuy rằng  đường    chút khó khăn nhưng một chuyến đường dù cho  trì hoãn thế nào cũng  tiêu tốn  tầm năm sáu ngày.