Hiếm khi mới  hôm trời nắng, tuyết ngoài trời cũng tan, mặc dù thời tiết vẫn còn rét lạnh, nhưng  ánh mặt trời ấm áp,  dạo xung quanh một chút vẫn cảm thấy  thoải mái.
Sau đó, mấy đứa nhỏ nhà đội trưởng Từ chạy , chúng  lo lắng gọi họ về, : "Dì Triệu, Chị Nhan Hoan, chị cả và  rể nhà dì Triệu  đến , họ đang ở trong nhà  chuyện với  và bà nội."
Triệu Lan Huyên  thấy đứa trẻ  , thì vẻ mặt thoải mái  đó của bà   đông cứng , đôi tay nắm Nhan Hoan vô thức siết chặt.
Nhan Hoan cảm nhận  sự  đổi của Triệu Lan Huyên, cô ngẩng đầu  bà   dịu dàng : "Dì ,   , đến lúc đó dì  cần   gì cả, mợ  cùng  Nhan Đông Hà đến, nếu mợ dám mắng dì, con sẽ mắng mợ."
Triệu Lan Huyên  cô  như  thì lập tức bình tĩnh .
Bà  cúi đầu  Nhan Hoan,  đó đưa tay vén sợi tóc lòa xòa  trán cô, trong lòng tràn đầy sự dịu dàng và tình cảm.
Bà  vốn cũng là một cô gái thông minh sáng   mạnh mẽ, trong lòng cũng  chủ kiến riêng, cũng   là  yếu ớt, chẳng qua là do gia đình xảy  biến cố,  hai c.h.ế.t thảm, chị cả cay nghiệt, bà   mang thai, trong lòng cảm thấy áy náy nên trong  thời gian đó bà  mới  trầm cảm, nhưng dù là như , cho dù chị cả bà   cay nghiệt đến mức nào, dù bà  rơi  bước đường cùng, bà  vẫn  buông tay đứa con trong bụng.
Trong  thời gian ,  khi đến nhà họ Từ,  đổi  cảnh, và  thấy những gì Nhan Hoan   cho bà , bà   thoát khỏi những cảm xúc năm đó.
Đây là đứa con của  hai bà .
Rõ ràng bản  vẫn chỉ là một đứa trẻ, ba   mất, nhưng chuyện gì cũng xông lên đằng  bà , ước gì  thể giơ tay bảo vệ bà .
Nếu bà  chỉ mãi sống trong cảm giác tội , mới thật sự là   với  hai bà , mới thật sự  xứng là một con .
Bà  : "Yên tâm,   , chúng  về nhà ."
Về đến nhà họ Từ, còn   cửa,   thấy tiếng  chuyện bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-530.html.]
Triệu Lan Trân : "Mấy ngày nay thật sự   phiền   , hôm nay chúng  tới đây, thứ nhất là thật lòng cảm ơn  , thứ hai cũng là để đón Lan Huyên và đứa con của em trai  về nông trường."
Mẹ và vợ đội trưởng Từ  thoáng qua,  đó  đội trưởng Từ : "Đồng chí Triệu, về nông trường đường xá xa xôi, Lan Huyên   mấy tháng , bây giờ  đường xa cũng là thử thách lớn,  thấy di chuyển nhiều cũng  bằng ở yên một chỗ, vẫn nên để cô  sinh con ở đây thì sẽ  hơn,  chuyện gì cũng  thể kịp thời đến bệnh viện, với  doanh trưởng Kiều cũng   đợi vết thương  hơn thù sẽ trở về thành phố Tây Châu,  cảm thấy để Lan Huyên ở  đây sẽ  hơn."
"Nói thì  như , nhưng vàng bạc bên ngoài cũng   bằng cây cỏ nhà ."
Triệu Lan Trân thở dài : "Bác, cháu hiểu ý của bác, nhưng đây là em gái con, cũng coi như con nuôi nấng từ nhỏ, chuyện lớn như chuyện sinh con của em , con  ở bên cạnh em  thì thật sự  yên tâm ."
"Lúc  dì nhỏ    bắt nạt, hành hạ ở núi nhà họ Viên, cuộc sống của bác ở nông trường   trôi qua   ?"
Lúc ,  đợi  đội trưởng Từ  thêm gì, Nhan Hoan  đẩy cửa bước .
Cô   phòng khách,  Triệu Lan Trân đang   bàn, đây là  đầu tiên cô gặp bà  ở đời , bà  trẻ hơn hai mươi tuổi so với  đầu tiên gặp ở đời , đôi mắt bà   cuồng loạn  độc ác như đời , nhưng cũng  còn dịu dàng, hiền lành  xinh  như hai mươi năm  ở nông trường, mà bây giờ  mang theo cảm giác nghiêm nghị của một   chủ gia đình.
Bà   Triệu Lan Trân, đột nhiên  thấy tiếng của cô, khi  thấy cô thì kinh ngạc, cô  tiếp: "Lúc đó, cũng  thấy mợ lo lắng cho dì  bao nhiêu, cứ tưởng mợ sẽ đưa bà  về nông trường, ai ngờ  gửi từ bức thư  đến bức thư khác trách mắng dì, bắt dì  phá thai, bây giờ mợ   đưa dì về nông trường, chắc   mợ vẫn ôm ý nghĩ đó trong đầu,  giam dì ở nông trường, để sỉ nhục dì, để mợ  gì cũng  ?"
Triệu Lan Trân còn dang kinh ngạc khi  thấy Nhan Hoan, bởi vì khuôn mặt của cô rõ ràng  đường nét của nhà họ Triệu, đặc biệt  giống em gái Triệu Lan Huyên của bà .
Vân Mộng Hạ Vũ
Lại  ngờ cô bé   mở miệng  gây sự, còn lên tiếng tố cáo bà .
Lông mày bà  lập tức cau , : "Cháu đang  cái gì ?"
Chỉ với mấy lời , bà   cảm thấy  thích cô .
Nói là con Hòa Minh, nhưng   ai dạy dỗ trở thành bộ dạng  thế?