Lúc  tay   vững nữa,  siết chặt ngòi bút, hỏi Tiểu Thạch Đầu: "Có chuyện gì xảy ?"
"Chính là tên họ Tôn    chuyện mà  . Hóa     nhiều tin đồn  về chị Nhan đều là do   dở trò ma quỷ. Hôm nay  mặt   chị Nhan đạp   té ngã, còn đạp   lăn . Lúc bọn cháu    vẫn  dậy ... lúc về cháu cũng đạp   hai đạp."
Tiểu Thạch Đầu hưng phấn giải thích.
Triệu Thành Tích khẽ hít một , : "Vậy Nhan... chị Nhan của cháu   ?"
Nghĩ đến chuyện   như ngừng thở.
Chị Nhan   ? Tiểu Thạch Đầu sững sờ,   gì chứ?
Thằng bé suy nghĩ, : "Không  gì chứ? Lúc cháu  về còn hỏi  cần chị  đưa về ... Chị Nhan  vui vẻ mà."
Thằng bé cũng  vui vẻ.
Triệu Thành Tích thở phào một . Anh    Tiểu Thạch Đầu  gì nữa. Anh hỏi thằng bé: "Chị Nhan bây giờ đang ở ?"
Tiểu Thạch Đầu càng thấy khó hiểu. Thằng bé sờ đầu, : "Hẳn là  về  việc  ."
Thằng bé  dứt lời thì Triệu Thành Tích   dây, ném cho thằng bé một câu "Cháu tự  tìm ba cháu dẫn  ăn "   thẳng.
Tiểu Thạch Đầu: ???
Thẳng bé còn   xong mà, tâm trạng bùng nổ của thằng bé vẫn    hết .
 Triệu Thành Tích   để ý gì đến tâm trạng của thằng bé. Anh  thẳng để tổ thực phẩm, lúc  đến lúc công nhân của tổ thực phẩm tan ,  lượt     liền thấy Triệu Thành Tích  ở cổng.
Tổ trưởng Châu và dì Nghiêm của tổ thực phẩm đều đến tham gia đại hội xử lý lúc sáng ở văn phòng thanh niên trí thức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-73.html.]
Sau khi về tổ trưởng Châu   gì, nhưng dì Nghiêm vì trả  thanh danh cho Nhan Hoan, nên  kể hết chuyện Tôn Hữu Cương nhận lợi ích của ác bá ở Thanh Châu và chuyện Lưu Lương, Nhiêu Thiết Lan   mưu hại Nhan Hoan.
Đám  chợt hiểu , còn bảo hóa  lời đồn đột nhiên xuất hiện nhiều như  là như thế nào chứ? Hóa  là   đang dở trò. Chờ Nhan Hoan  về bọn họ còn lao nhao chào hỏi cô, biểu đạt sự tức giận với kẻ ác. Nhan Hoan  : "Không , tà  thể thắng  chính, bây giờ    đúng ? Chờ cuối tuần   đồ ngọt, thứ hai sẽ mời   ăn."
Vân Mộng Hạ Vũ
Dì Nghiêm  về chỉ trả  sự trong sạch cho Nhan Hoan,   một chữ chuyện Nhan Hoan đạp cho Tôn Hữu Cương lăn .
Lúc     Nhan Hoan mỉm  như thể   những chuyện  ảnh hưởng thì nghĩ cô lúc chịu ấm ức nhất vẫn mỉm , xưa nay  hề  gì thì càng đau lòng và tức giận hơn. Họ càng cảm thán tấm lòng và tính cách của cô gái  thật sự là quá .
Đợi  xong việc,    lượt  về,  thấy Triệu Thành Tích  ở cổng thì ánh mắt    còn sự hiếu kỳ và dò xét như  đây nữa, bây giờ đổi thành  thiện, thỉnh thoảng còn   bước lên  chuyện với : "Tiểu Nhan của chúng  là một đồng chí  hiếm thấy,  dịu dàng  lương thiện, tính cách cũng , chịu ấm ức cũng   gì. Đội trưởng Triệu,  cũng  thể vì cô  hiền lành mà bắt nạt cô ."
Những câu  khiến trong lòng đội trưởng Triệu cuộn chặt . Chẳng lẽ sáng nay Nhan Hoan chịu ấm ức  lớn ? Nếu   cô   ép   tay với  ... Anh quả thực  thể  nghĩ như .
Triệu Thành Tích cứng đờ , một bên gật đầu  mong các bác gái  thiện ý thì quan tâm Nhan Hoan hơn, bên còn  thì cuộn nắm đ.ấ.m .
*****
Nhan Hoan và tổ trưởng Châu cùng   . Vừa  đến  thấy Triệu Thành Tích nghiêm mặt, cả  tỏa   lạnh, sắc mặt  còn lạnh hơn cả băng tuyết bên ngoài.  khi Nhan Hoan đến gần thì dù nét mặt  dù vẫn còn căng thẳng vẫn cố gắng dịu xuống. Anh  cô, đầu tiên là  từ  xuống như  xác nhận cô vẫn nguyên vẹn  tổn hại gì, cuối cùng thì  lên mặt cô. Anh thấy cô mỉm  như thể   việc gì thì mới thả lỏng .
"Sao   đến đây?"
Nhan Hoan hỏi .
"Anh  ăn cơm với em."
Anh     đầu qua  tổ trưởng Châu, : "Tổ trưởng Châu còn chuyện gì ?"
Tổ trưởng Châu  ha hả, thầm nghĩ  còn tưởng    thấy  đây. Ông khoát tay, : "Không ,  . Nghe  ngày mai hai  đính hôn đúng ? Tiểu Nhan, chuyện quan trọng như  cháu cũng đừng qua loa, chiều nay và sáng mai cho cháu nghỉ. Cháu với đội trưởng Triệu  ngoài  dạo xem xem  đồ gì cần mua thêm ."
Ông     qua Triệu Thành Tích, nghiêm mặt, : "Người trong nhà Tiểu Nhan  ở đây, nhưng  cũng  thể qua loa đại khái với những chuyện lớn như đính hôn, kết hôn ."