Sợ tin, cô còn thêm: "Anh đấy thôi, nhà em đông , tốn nhiều tiền mua quần áo, mua bên ngoài lúc nào cũng đắt. Mẹ em thường mua vải để em tự may quần áo cho gia đình, hoặc đổi những chiếc nhỏ hơn sang những chiếc lớn hơn, cô thợ may trong viện thấy em thường thức khuya chăm chỉ may vá nên thường cho em mượn máy may của nhà họ, còn chỉ dạy cho em nữa. Em thường tự may quần áo. Thế nên , hầu hết quần áo của gia đình em và của bản em đều do em tự may."
Mặc dù là Thẩm Nhan Hoan, lúc cô vẫn ý thức chuyện thì cô cũng thích khi luôn mặc đồ cũ của Thẩm Mỹ Nguyệt và Thẩm Mỹ Châu.
cô tiền, ngay cả khi tiền lương, cô cũng giao phần lớn tiền cho Nhan Quế Phân, bà chủ thợ may thấy cô đáng thương nên giao cho cô một việc vặt, kiếm một ít vải thừa để tự may quần áo.
Cô đang cố gắng thuyết phục , nhưng cô ngờ mặt tối sầm khi những lời cô .
Ngay cả khi dạo với cô lâu và mua nhiều vải, mặt vẫn thể bình thường trở .
Nhan Hoan tại mặt như , dù tiêu nhiều tiền cho cô, nhưng cô vẫn mua một ít vải để may quần áo nam, cô còn nhất định sẽ may và thoải mái hơn so với đồ mua bên ngoài.
Triệu Thành Tích cô vất vả, định mở miệng từ chối, nhưng cuối cùng cũng đành lòng. .
Buổi tối, do Nhan Hoan cùng Triệu Thành Tích chuẩn đính hôn, cho nên bọn họ cũng dám chậm trễ, giữa trưa mua đồ xong chỉ ăn đơn giản chút gì liền về nông trường ngay.
Lúc về đến nông trường thì trời cũng tối, Triệu Thành Tích lái xe đưa Trần Mẫn Phân và Nhan Hoan về ký túc xá, để đồ đạc ở ký túc xá, Nhan Hoan cùng đến nhà thím Liêu ngay.
Lúc bí thư Chung cũng đang ở đó.
Xem như bí thư Chung gặp Nhan Hoan.
Ông nhận điện thoại của Triệu Thành Tích, vốn dĩ ông cũng khá tò mò với cô gái đột nhiên xuất hiện .
Sau khi về nông trường, ông mới cô gái mới đến nông trường hơn một tháng, nhưng mưa gió ở nông trường, nên ông tò mò về cô, xế chiều hôm nay đến nhà họ Liêu, Tiểu Thạch Đầu kể chuyện Nhan Hoan đánh ngã Tôn Hữu Cương , vô cùng dũng cảm xử lý tên thanh niên trí thức đó thế nào, xong bí thư Chung càng thêm kinh ngạc.
Ông nghĩ, lẽ đây là một cô gái mạnh mẽ và hiên ngang.
Vân Mộng Hạ Vũ
Kết hợp với tính tình nhàm chán của Triệu Thành Tích, cũng khá phù hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-83.html.]
Chỉ là ngờ Triệu Thành Tích thích kiểu con gái như .
Lúc Nhan Hoan theo Triệu Thành Tích cửa, bí thư Chung: ???
Ông đầu thoáng qua Tiểu Thạch Đầu, thầm nghĩ, thằng nhóc , đúng là miệng lưỡi dẻo quẹo, một câu cũng thể tin.
Lúc Tiểu Thạch Đầu để ý tới ánh mắt của bí thư Chung, bé thấy Nhan Hoan là hai con mắt sáng lên, hô to một tiếng: "Chị Nhan!"
Trực tiếp xông ngoài, đó phàn nàn với Triệu Thành Tích, : "Anh chị lên huyện gọi em? Em cũng !"
Triệu Thành Tích thèm để ý đến bé.
Nhan Hoan tủm tỉm : "Lần vội, lúc đó em vẫn còn đang học ở trường ? Lần sẽ gọi em, nhưng dù gọi em nhưng lúc nào cũng nhớ đến em mà."
Nói xong cô lấy bánh kẹo từ trong túi , cầm một hộp đưa cho Tiểu Thạch Đầu, Tiểu Sâm ở đằng cũng chạy tới "Em cũng ", cô : "Còn cả quà nữa, nhưng ở chỗ của chú Triệu , qua đó xem ."
Sau khi bọn họ mua vải xong, Nhan Hoan dành bộ thời gian để chọn quà cho bạn cùng phòng, thím Liêu, Tiểu Thạch Đầu và Tiểu Sâm.
Cô mua tặng thím Liêu một đôi găng tay cao su, mua cho Tiểu Thạch Đầu và Tiểu Sâm mỗi một đôi giày len.
Thím Liêu từ phòng bếp , thấy Tiểu Thạch Đầu và Tiểu Sâm đang vui vẻ thử giày, thím "Ôi" một tiếng, : " là chiều mấy đứa nó quá ! Mấy đứa lãng phí tiền nong quá đấy."
Nói đến tiền, Triệu Thành Tích liền thoáng qua Nhan Hoan.
Anh : "Đây đều là Hoan Hoan mua."
Anh là cô tiền... Đặt cảnh của cô, thể tiền, thấy cô thường giá của món đồ, tính toán giá tiền, nhất quyết đòi tiêu tiền của , đành tôn trọng cô, nhưng cũng hết sức đau lòng.
Thím Liêu thấy liền sững sờ.
Đương nhiên thím cũng tình huống của Nhan Hoan, "Ôi" một tiếng, : "Tiểu Nhan, cháu cái gì ? Cái tốn ít tiền đúng ?"