Nhan Hoan  tủm tỉm, : "Không   thím, đây là tấm lòng của cháu mà, cháu ở đây nhờ  sự giúp đỡ của  ,   chắc chắn sẽ còn   phiền thím nhiều, một chút quà để ăn tết,   vui là  , dù ..."
Cô  đầu  Triệu Thành Tích một cái  : "Muốn tiêu tiền  những việc khác đều    Triệu giúp cháu ."
Thím Liêu thở dài,  : "Đây vốn là điều nên , đứa nhỏ , đừng nghiêm túc như thế  gì."
Ở chung lâu như , thím  hiểu  rõ Nhan Hoan.
Mỗi  tới đây đều  tới tay , tới cũng giúp đỡ nấu cơm, tuyệt  chịu để cho  khác  thiệt thòi. ... Đứa bé ngoan như , thím  cũng   tại  ba  cô  nhẫn tâm bỏ cô như .
Bí thư Chung  tủm tỉm  Nhan Hoan  chuyện với  nhà họ Liêu.
Ông  chờ thím Liêu kéo Nhan Hoan tới giới thiệu với bí thư Chung, bí thư Chung  : "Đồng chí Nhan Hoan,  tên  lâu a."
Nhan Hoan:...
Ngay khi Nhan Hoan đang nghĩ cái "tên"  thì  lời đồn gì , thì bí thư Chung   tiếp: "Bọn họ đều  quà,    chứng hôn   quà  ?"
Nhan Hoan trợn tròn mắt, khi Triệu Thành Tích đang nhíu mày, cô  nghiêm túc : "Có."
Nói xong cô lấy một hộp bánh từ trong túi : "Hộp bánh  là cháu cố ý mua cho chú đấy, nhưng chắc  ngon bằng cháu  , chắc chú sẽ còn ở đây vài ngày nữa nên mai cháu sẽ tự tay ,  đó bảo  Triệu đưa cho chú."
Vân Mộng Hạ Vũ
 là một cô gái nhanh trí.
Mọi   chuyện một lúc, Nhan Hoan  theo thím Liêu đến phòng bếp, bí thư Chung  đầu  với Triệu Thành Tích: "Tên nhóc , ở  núi mà vẫn  thể nhặt  cô vợ thế ... Chẳng qua chú vẫn  ngờ , thế mà  hùng như cháu cũng  qua  ải mỹ nhân nha."
Trước  ông  cũng   nhiều lời bàn tán về cô , nhưng ông  chỉ  đó là một cô gái xinh  thôi.
 chủ yếu vẫn là tính cách.
Bây giờ gặp thì mới ... cứ cho như là tính cách đặc biệt, nhưng ai  thể coi nhẹ nhan sắc  của cô chứ?
Triệu Thành Tích cúi đầu uống một ngụm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-84.html.]
Bí thư Chung: Đây coi như là ngầm thừa nhận nhỉ?
***
Ăn cơm tối xong Nhan Hoan giúp thím Liêu thu dọn bát đũa, Triệu Thành Tích với bí thư Chung   ngoài.
Ra đến cửa bí thư Chung vỗ vai của ,  : "Không cần tiễn chú , một lúc nữa đưa Tiểu Nhan về , Thành Tích, chú thật  ngờ tới đấy."
Ông   xong liền lắc đầu,  tiếp: "Chọn xong ngày cưới thì đưa cả đơn đăng ký kết hôn với đơn phê duyệt nhà ở tới chỗ chú , hai ngày  chú sẽ phê chuẩn cho. Trận chiến với nhà cháu sẽ là một trận chiến cam go đấy, cháu  chuẩn  cho kỹ, nếu như cháu  quyết định ,  cứ  như dự định , trực tiếp  đăng ký kết hôn, phía bên nhà cháu cũng  thể  gì  nữa, ... nhưng  khi trở về cũng đừng quá lỗ mãng, tuân thủ nguyên tắc chịu đựng, nên nhượng bộ cúi đầu thì vẫn  nhượng bộ cúi đầu, bất kể bên  như thế nào thì họ vẫn là ba  cháu, bọn họ vẫn  quan tâm cháu."
Triệu Thành Tích im lặng một lúc,  đó mới : "Vâng."
Đến tối Triệu Thành Tích đưa Nhan Hoan về ký túc xá.
Cùng một đoạn đường, cùng một con đường đầy tuyết.
Hai tuần  còn là hai  xa lạ  quá  quen, thế nhưng lúc   là vợ chồng sắp cưới.
Mặc dù thời gian quen  và ở chung cũng  quá lâu, nhưng trải qua chuyện của Tôn Hữu Cương, trải qua chuyện một nhóm cùng  lên huyện,  đến buổi đính hôn tối nay, từ  quen thuộc, hai  trở thành mối quan hệ dường như  cùng  trải qua  nhiều chuyện với .
Hai  yên lặng  một đoạn đường, Nhan Hoan  đầu hỏi Triệu Thành Tích: "Vậy đồng chí lãnh đạo phê chuẩn  ?"
Cũng  quyết định cưới , nên cô cũng   dịu bầu  khí giữa hai  một chút.
Triệu Thành Tích dừng chân ,"Ừm" một tiếng, : "Bí thư Chung , chúng  cứ chọn ngày kết hôn, hai ngày tới chú  sẽ phê duyệt đơn đăng ký kết hôn và nhà ở cho chúng , em nghĩ xem tết năm nay   theo  về thành phố Tây Châu ? Đến lúc đó chúng  trực tiếp lo liệu  thủ tục , chờ  tết về đây thì tổ chức hôn lễ ."
Nhan Hoan:... !!!
Tốc độ , đúng là phong cách lãnh đạo của  mà!
"Không cần lo lắng."
Anh dịu dàng : "Chuyện   nhất thiết  quyết định ngay ,  sẽ nộp đơn đăng ký kết hôn lên , còn việc khác em cứ từ từ suy nghĩ."
Nhan Hoan "Ừm" một tiếng, : "Vậy em sẽ về nhà  xem ,  giúp em giải quyết nhiều chuyện như , em cũng nên giúp  giải quyết chuyện trong nhà chứ."