Triệu Thành Tích nhíu nhíu mày, nhưng cũng   gì.
Đi một đoạn đường,  mới  : "Đến lúc đó chuyện gì cũng đều   , em  cần lo lắng, cũng  cần cảm thấy tủi , nếu cảm thấy tủi  thì cứ  với ."
Nhan Hoan  .
Ánh mắt cô  từ  mặt   lướt xuống chiếc áo khoác quân đội màu xanh,   xuống tay của , cô thấy  đang nắm chặt tay, rõ là đang căng thẳng.
Cô đột nhiên bước lên  một bước, đưa tay nắm lấy bàn tay đang nắm chặt của .
Những ngón tay mảnh khảnh của cô bỗng chạm  các đốt ngón tay đang nhô  của , bàn tay vốn cứng rắn của   run lên,  đó  thả lỏng tay , trong vô thức định rút tay về, nhưng thực tế   lật tay , bao bọc cả bàn tay nhỏ của cô trong lòng bàn tay .
Độ ấm  tay hai  chênh lệch cực lớn, cứng mềm lớn nhỏ cũng chênh lệch nhiều.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bàn tay mảnh khảnh của cô  lạnh, mềm mềm, giống như sắp tan  lòng bàn tay  .
Hai  cứ như thế  ở đó một lúc lâu, nhưng cũng  lẽ chỉ là một lát.
Chỉ là Nhan Hoan thấy  quá căng thẳng, động tác nhất thời, thế nhưng là   nắm chặt, từ cánh tay đến bàn tay  cả  cô đều mềm nhũn , tim cô đập thình thịch như nhảy dựng lên, trong  cô nóng bừng như  thiêu đốt,  thở cũng  chút hỗn loạn.
Cô  rút tay về, thế nhưng cả  đều mềm nhũn, đúng là bất lực, chỉ  thể  chút luống cuống  ,     là đang xảy  chuyện gì.
Triệu Thành Tích thấy  cô ngẩng khuôn mặt nhỏ lên  ,  ánh trăng đôi mắt to trong veo giống như làn nước mùa thu, lông mi dài cong cong, da mặt cô như ngọc, trắng mịn như tuyết, cả   cứng đờ,  đó ma xui quỷ khiến khiến một  đều cứng ngắc nghiêm túc như   đưa tay kéo cô  trong lòng .
***
Nhan Hoan ôm khuôn mặt đỏ bừng trở về ký túc xá.
Mọi  trong ký túc xá vẫn  ngủ, họ  chuẩn  rượu gạo với đồ ăn nhẹ cố tình  trong phòng đợi cô, các cô  thấy sắc mặt cô đỏ bừng cũng   gì thêm, chỉ kéo cô  xuống uống rượu chúc mừng, vui vẻ  đến tận nửa đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-85.html.]
Vương Thiến Thiến ôm lấy chén rượu "Ha ha"  to, : "Nhan Hoan, lúc đó em thực sự chỉ dùng một quyền  đánh tên họ Tôn  lăn  đất, khiến    thể  dậy  ? Em  , bây giờ mặt mũi của Tôn Hữu Cương sưng phù lên như cái đầu heo, vẫn đang   ở phòng y tế của nông trường  thể lết  dậy  kìa. Nhan Hoan,   em nổi tiếng !"
Buổi sáng hôm qua  khi Nhan Hoan đánh bại tên thanh niên trí thức Tôn Hữu Cương , đến giữa trưa Nhan Hoan  về  kéo Trần Mẫn Phân  lên huyện, buổi tối hôm nay trở về cũng buông đồ xuống   tiếp, mãi cho đến lúc  Vương Thiến Thiến và Lương Tuyết Cầm mới  cơ hội  chuyện đàng hoàng với cô.
"Em   bây giờ bên ngoài đang lan truyền thế nào ?"
Vương Thiến Thiến thực sự đang  hưng phấn, lôi kéo Nhan Hoan : "Bọn họ    tin em   sức mạnh lớn như , đều  là Tôn Hữu Cương sợ  trách tội, vì trốn tránh điều tra với sợ  trách phạt nặng hơn nên mới cố ý lấy nước ớt nóng đổ lên đầu ..."
Nhan Hoan:...
"Còn  em sợ chuyện  lan xa sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của ,  đó đội trưởng Triệu sẽ đổi ý kết hôn  kết hôn với em nữa, cho nên mới vội vã kéo đội trưởng Triệu lên huyện, bận đến buổi tối hôm nay mới trở về, như   thể thừa dịp  khi những chuyện  truyền đến tai của đội trưởng Triệu sẽ nhanh chóng đăng ký kết hôn,  đó đội trưởng Triệu sẽ  thể đổi ý  nữa."
Nhan Hoan:...
Hết tin đồn  đến tin đồn khác khiến   thực sự khó  nổi.
Lương Tuyết Cầm ở bên cạnh uống một ngụm rượu,  : "Nhan Hoan, lúc  em cũng dám  tay thật luôn, em  sợ bên ngoài sẽ lan truyền tin đồn  về em ?"
Đương nhiên Nhan Hoan  sợ.
Cô  : "Lan truyền càng ghê càng , để ý bọn họ truyền kiểu gì  gì chứ, chẳng lẽ danh tiếng của nữ cường Diêm La còn  thể kém hơn  ?"
Đám  bọn họ đều ngẩn  .
Vương Thiến Thiến liền vỗ tay một cái, : " , quan tâm bọn họ  gì chứ, truyền đáng sợ một chút  gì   chứ? Để xem bọn họ còn dám chọc chúng   ."
Lại hỏi Nhan Hoan: "Vậy Nhan Hoan, thật sự em chỉ dùng một quyền  đánh ngã tên họ Tôn đó ? Chị nhớ   cũng là một tay em đánh bại Nhiêu Thiết Lan...   em học võ  ?"
Học võ thì cô  từng học một cách đàng hoàng, nhưng sức mạnh của cô là  thật.