Với tính tình và tác phong của Thẩm Vinh Tổ với Thẩm Kiến Huy ngày xưa, sẽ đập bàn mắng Nhan Hoan là đồ con gái độc ác, lập tức tóm cô , nhưng lúc , bên  còn  Hùng Tràng Trường nghiêm mặt lạnh lùng, còn  Triệu Thành Tích hung thần độc ác  ở bên cạnh, việc ba  nổi cáu với con gái như   thật  dám bộc phát.
Chỉ  Nhan Quế Phân  gấp đến độ  chịu , lo lắng  thôi, sự việc   khống chế  khiến bà  sợ hãi đến phát run.
Bà  chỉ còn  một chiêu cuối cùng.
Bà  .
Bà    với Nhan Hoan: "Tiểu Hoan, những điều  chúng  cảm thấy đó là một  tiền đề hôn nhân, cuộc hôn nhân , ban đầu cũng là con dẫn tới mà, đầu tiên chúng  suy xét xem nhà họ   với con   mới đồng ý cuộc hôn nhân , khi đó con cũng  phản đối gì, ba   đời    đều là như ..."
Nói tới đây hai mắt đẫm lệ của bà   thấy vẻ châm chọc của Nhan Hoan, lập tức nhạy bén dừng ,      : "Tiểu Hoan, cuộc hôn nhân  nếu  đồng ý thì thôi,  cái gì  thể  cùng ba  chứ? Không  con cái và ba   đời đều như  ,   là   cho con, con   hiểu ,  cãi , cứ  chuyện với ,  cùng ba  luôn luôn thỏa hiệp thôi... Từ lúc nhỏ    với con , con là đứa con duy nhất của  với ba con, ở trong nhà , ở trong lòng ba , chắc chắn con là quan trọng nhất, bọn họ cũng  bằng con,   con,  lẽ  và ba con với cái nhà  liền tan tác, con   , con  mấy ngày nay,  với ba con  cãi  bao nhiêu , trong nhà cũng là rối tung lên, sắp   một ngôi nhà ... Con gái,  cầu xin con, về nhà với ba  , về  con  cái gì  đều theo con..."
Nói đến  cùng  gần như   thành tiếng.
Lời   hợp tình  hợp lý.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cứ giống như một   yêu thương con gái vô bờ  quản ngại gì.
, đúng là tìm cho cô một đối tượng, mà cô  đồng ý, nhưng đối tượng điều kiện , đối xử  với cô, ba   đời    đều  như  , đều hi vọng về  cô sống thật ,   yêu cô đối xử  với cô ?
Ở trong lòng ba , cô chính là đứa con duy nhất của ba , cô là quan trọng nhất trong nhà,   cô cái nhà  liền tan tác, chỉ cần về nhà với ba , về  cái gì cũng theo cô...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-93.html.]
Nhan Hoan thoáng nghiêng đầu   phụ nữ  mắt.
Trong đầu hiện lên cuộc sống cô là "Thẩm Nhan Hoan" mười mấy năm qua.
Kỳ lạ là, rõ ràng cô chính là Thẩm Nhan Hoan, cô  tất cả hỉ nộ ái ố Thẩm Nhan Hoan  trải qua, nhưng hiện tại cho dù đối diện với  phụ nữ đang  lóc kể lể ở  mặt cô    bất cứ tình cảm gì, nếu   thành lời, đó chính là chán ghét, cô chán ghét tất cả  nhà họ Thẩm.
Kỳ thật cô cũng  thích tốn sức cãi cọ với những  .
Bằng  lúc  phản ứng đầu tiên của cô sẽ   là rời khỏi nhà về quê, vĩnh viễn    thấy những   nữa.
 mà bọn họ  đuổi đến .
Mà cô   rõ, nếu cô   chuyện   cho rõ ràng, thì  đuối lý chính là , đối phương sẽ  cao hơn một bậc.
Chuyện đời chính là như .
Cho nên cho dù chẳng  tốn nước miếng, cô cũng   định  tinh thần một chút,  Nhan Quế Phân : "A, ở trong căn nhà ,  là đứa con duy nhất của bà với ba,   , cái nhà   thể sẽ tan tác?"
"A, những lời  mới là bà  với  từ lúc  còn nhỏ, chính là    gặp  bất cứ chuyện gì, cứ  với , Nhan Hoan, con nhường Thẩm Mỹ Châu một chút,   tranh giành với con bé, bởi vì con bé    ruột,  chỉ là  kế, con tranh giành với con bé, ba con  , liền cảm thấy   kế như  bạc đãi con bé; bà còn  với , Nhan Hoan, con  nhường Thẩm Mỹ Nguyệt, con bé từ lúc sinh     ba, ở trong nhà  cũng  khổ sở, nếu còn  tranh giành với con bé, thì ở trong cái nhà  con bé  gì còn địa vị?"
"Cho nên, từ lúc   ghi nhớ,  ở nhà, đồ  ăn món ngon cũng  để cho Thẩm Kiến Huy Thẩm Kiến Lập Thẩm Mỹ Nguyệt Thẩm Mỹ Châu, ăn đồ thừa bọn họ ăn còn để , dùng đồ thừa của bọn họ, bọn họ từ nhỏ  ăn còn  tiền dư mua đồ ăn vặt,  chỉ  thể uống nước trong nồi, bọn họ  thể mặc quần áo mới, dùng túi sách mới, sách giáo khoa mới,  vĩnh viễn đều  dùng  đồ cũ của bọn họ."
"Không  , trong nhà loạn lên? À, cái     tin tưởng."