Nhan Quế Phân còn đang , thì lúc  cửa phòng họp đột nhiên  đẩy "ầm" một cái, một  phụ nữ trung niên và một nam một nữ  phía .
Nhan Quế Phân  thấy tiếng động cũng bất giác  đầu về phía cửa,  đó liền lời định  liền im bặt, bỗng dưng mắt mở to miệng há lớn hoảng sợ   phụ nữ đang  tới.
Miệng run lẩy bẩy, đến cổ họng cũng như  mắc nghẹn,  cất lên  lời nào.
Người phụ nữ  tới ánh mắt đỏ lên, ngập nước mắt,  đến  mặt Nhan Quế Phân, đưa tay tát "bốp" một cái  mặt Nhan Quế Phân.
"Mợ!"
Thẩm Mỹ Nguyệt  thấy  và mợ  đột nhiên xuất hiện, hết sức kinh ngạc, đợi đến khi  thấy mợ   thẳng đến  mặt  , tát một cái "bốp" lên mặt  , lập tức sợ tới mức hét ầm lên,  đó liền tiến lên kéo tay "mợ" ,  cho bà  đánh   nữa,  kéo  la lớn: "Mợ, mợ  gì ? Sao mợ đánh  cháu?"
Hô xong   về phía  đàn ông trung niên  ở phía  hô lên: "Cậu,  nhanh tới ngăn mợ  , mợ  gì ? Sao mợ đánh  cháu?"
  đàn ông trong trí nhớ của cô  luôn là  ôn hòa  cúi mặt xuống,  lên tiếng.
Càng  nghĩ tới  mợ luôn dịu dàng hiền lành trong trí nhớ của cô   đột nhiên dùng sức đẩy mạnh cô  ,  đó  đầu mắng  cô : "Hèn hạ, đồ hèn hạ, lúc  cô quỳ xuống cầu xin chúng ,   thể sinh con, cô với  đàn ông của cô  thể   con cái, cầu xin chúng  đưa đứa nhỏ cho cô nuôi dưỡng,  tầng lớp của chúng   , tình cảnh  , đưa đứa nhỏ cho cô thì là  xuất  từ giai cấp công nhân, tương lai nhất định càng  nhiều tiền đồ, nhất định sẽ coi con bé như tròng mắt, đối xử như con ruột... Đây là tròng mắt của cô? Có   móc mắt cô   dẫm lên  đất xem  hỏng  !
Triệu Lan Trân  xong nước mắt rơi như mưa.
Nhớ tới em gái  qua đời của , dù liều mạng cũng  sinh đứa nhỏ , còn cầu xin  nhất định  chăm sóc cho con bé, đến lúc qua đời  mà bà  vẫn   gặp,  đưa đứa nhỏ cho   giày vò hai mươi năm, chỉ cảm thấy lòng đau như cắt.
Bà  thật sự hận  thôi,  xong  nhịn   tiến lên kéo tóc Nhan Quế Phân, mạnh mẽ tát cho bà  một cái.
Bà  xuất  từ gia đình khuê tú,  bao giờ thất thố  mặt  khác như ?
Mọi  bao gồm cả  nhà họ Thẩm  lời  của bà   kinh sợ, trong  thời gian ngắn   để ý tới kéo bà  .
Nhan Quế Phân  Triệu Lan Trân -  đột nhiên xuất hiện  mặt bà  với ánh mắt hung dữ đánh cho choáng váng,  đó,  lẽ  thể chịu đựng , bà  trợn mắt và ngất .
Nhan Đông Hà tiến lên đỡ vợ  nhưng  Triệu Lan Trân hung hăng gạt tay , Nhan Đông Hà cảm thấy  hổ, thở dài   sang một bên   gì.
Quy Hồng Anh bước tới và ôm lấy Triệu Lan Trân, Triệu Lan Trân vô cùng khó chịu dựa  vai bà , khẽ nức nở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-95.html.]
Mọi  trong phòng họp  bối rối  sự  đổi .
Đặc biệt là  nhà họ Thẩm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Họ cũng   gì hơn so với  ngoài.
Trong tất cả  , Nhan Hoan là  tỉnh táo và bình tĩnh nhất khi  những lời đó, cứ như thể những lời Triệu Lan Trân   là chuyện của  khác.
Chỉ cần quan sát từ xa.
Sau đó, Thẩm Vinh Tổ là  đầu tiên phản ứng và nhảy dựng lên.
Ông  bật dậy lao tới  mặt Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà,  thèm  Nhan Quế Phân  mặt đất, ông  hét  mặt hai  họ: "Ý của các  là gì? Anh vợ, chị dâu   như  là ý gì? Quỳ xuống van xin các  giao đứa bé cho bà ? Chuyện  rốt cuộc là ?"
Vừa , mặt ông   đỏ bừng lên, vô cùng tức giận.
Tất cả   đều  Thẩm Vinh Tổ.
Nhìn sự tức giận của ông , ông  cứng họng mất một lúc.
Rốt cuộc, ông  cũng là   lừa gạt.
Ông   quyền tức giận ư?
Có tư cách để  hổ ư?
Nhan Đông Hà liếc ông  một cái,  đó chán ghét  đầu.
Lúc  cô   quan tâm đến ông .
Triệu Lan Trân đột nhiên ngẩng đầu lên, giận dữ  chằm chằm ông , nhưng bà  mắng ông  mà xoay  cầm lấy một tách   bàn hội nghị, đổ thẳng  mặt Nhan Quế Phân  ngất .
Thời tiết cực kỳ giá rét, nước  bỏ   nguội lạnh từ bao giờ, đổ lên mặt Nhan Quế Phân,  dọc theo khuôn mặt đổ  cổ, Nhan Quế Phân giật  nhảy dựng lên.
Nhan Đông Hà thấy  bèn mở miệng,  Triệu Lan Trân hét lên "Lan Trân", cố gắng ngăn cản bà , nhưng ông   nhanh chóng từ bỏ.