Nhan Quế Phân  Quy Hồng Anh, sợ đến mức   lên  lùi , khuôn mặt in hằn dấu tay trắng bệch, con mắt hiện  vẻ hoảng sợ.
Bà  đương nhiên nhớ rõ Quy Hồng Anh, mặc dù  qua hai mươi năm, Quy Hồng Anh hiện tại   còn là Quy Hồng Anh trẻ trung năm đó, nhưng bà  liếc mắt vẫn nhận  .
"Chị cả."
Nhan Quế Phân lẩm bẩm.
Đếm tuyết lớn năm đó, chính  chị cả   ôm đứa trẻ đến.
Lúc đó Quy Hồng Anh vẫn  ở nông trường, Hùng Tràng Trường cũng     đầu nông trường, cho nên đến bây giờ bà  vẫn    phận của Quy Hồng Anh, càng   bà  chính là  Hùng Tràng Trường yêu.
Bà  chỉ nhớ rõ khi  bà  vất vả lắm mới mang thai một đứa trẻ, bà    mong đợi nó, bởi vì bà  và Thẩm Vinh Tổ chỉ là vợ chồng hờ, Thẩm Vinh Tổ và vợ  của ông  là thanh mai trúc mã, kết hôn với bà  chỉ để bà  chăm sóc cho những đứa con với vợ ,  kế thì  thể dễ dàng  những việc đó ?
Bà   một đứa con gái thì địa vị của bà  trong nhà  thể suy nghĩ.
Bà  cho rằng với đứa trẻ , nhiều thứ sẽ  đổi.
Ngôi nhà đó mới  thể thật sự trở thành nhà của bà .
Đáng tiếc ông trời  đối xử  với bà , bà  khó sinh, đứa trẻ  c.h.ế.t ngay khi   sinh .
Một bé trai trông  giống chồng bà .
Hơn nữa bác sĩ còn  với bà  e rằng   bà   thể sinh con  nữa.
Lúc đó bà    giường, chỉ cảm thấy trong tâm như tro tàn, tuyệt vọng và chán nản.
Sau đó bà   thấy tiếng động bên ngoài,  thấy cuộc trò chuyện bên cạnh, trong đầu bà  hiện lên một ý nghĩ.
Anh cả luôn yêu thương bà , càng xót xa cho tình cảnh của bà , cho dù đó là con của  cả và chị dâu, bà  quỳ xuống  lóc van xin  cả,  cả nhất định sẽ đồng ý, huống hồ đó cũng   con của họ,  kể còn là một đứa trẻ  thể lộ  ngoài ánh sáng. Quả nhiên, bà   mấy ngày,  cả và chị dâu  đồng ý.
Nhan Quế Phân  trải qua kích thích quá lớn, tinh thần hoảng loạn, bất giác  trở về đêm tuyết tuyệt vọng đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-99.html.]
Bà   Quy Hồng Anh, giống như chị dâu Tường Lâm, lẩm bẩm : "Chị cả,   đối  với nó,  thật sự  đối xử  với nó, nhưng trong nhà  quá nhiều , cũng  quá nhiều chuyện,  luôn  giúp đỡ nó,  đàn ông của  xem  con gái  mặt như tròng mắt,  sai bảo , Mỹ Nguyệt nó..."
Bà  dĩ nhiên   sai khiến đứa con gái duy nhất của , đó là tính mạng, trái tim và linh hồn của bà .
"Chúng  là một gia đình,  con nhà ai mà   như ? Giúp đỡ  việc nhà, mặc quần áo cũ của mấy đứa , mới như thế thì  biến thành bóc lột ? Con nhà nghèo nào mà  thế ?"
Nói xong bà   đầu  Nhan Hoan như nắm rơm cứu mạng, : "Tiểu Hoan, con  , nhà chúng  mười năm qua  ăn  ,  một nhà cũng  va chạm, nhưng đều hòa thuận, vui vẻ... Các cô, các dì hàng xóm  ai  khen con,  con là đứa trẻ vô cùng ngoan ngoãn, hiếu thảo."
Nhan Hoan  bà  như , thật đúng là...
Cô : "Đừng giả vờ nữa. Để   cho bà , bà ở đây giả vờ  thứ đều là báo ứng lên  Thẩm Mỹ Nguyệt, cô  chẳng những  gia nhập  đoàn văn công, còn  khả năng giống như bà, gả cho một ông già,   kế của  , cả đời nấu cơm giặt giũ cho  khác, ăn thức ăn thừa, mặc quần áo cũ  khác ném cho, qua miệng bà  thành quãng thời gian "ai trong gia đình mà  như "."
Nhan Quế Phân  còn điên rồ  Nhan Hoan, cô   xong đột nhiên bà  nhảy dựng lên, vươn tay như  đánh cô, mắng: "Mày, mày   độc ác như , lòng     xa như thế? Đó là chị gái của mày, chị gái ruột thịt của mày..."
 bà   thể chạm đến Nhan Hoan dù chỉ một chút.
Nhan Quế Phân đánh Nhan Hoan như thể mất trí, nhiều  ở đây sắc mặt đều  khó coi.
Nhan Đông Hà  thể chịu đựng thêm  nữa, lớn tiếng quát  bước tới giữ bà  .
Nhan Hoan "xùy" một tiếng, cô đột nhiên cảm thấy chán ghét nơi đây.
Thực sự quá ồn ào.
Cô  quan tâm những gì xảy  với Nhan Quế Phân,  đầu  cảm ơn Hùng Tràng Trường ,  đó  với ông  và Quy Hồng Anh: "Hùng Tràng Trường, chủ nhiệm Quy, cháu thấy  mệt, chuyện chồng  cưới  giải quyết xong,  cháu xin phép  ."
"Trí thức Nhan."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Hoan Hoan."
Hùng Tràng Trường  mở miệng   đôi lời gì đó, Triệu Lan Trân đằng  cũng lên tiếng gọi cô.
Nhan Hoan    Triệu Lan Trân.