Nghĩ đến đây, tâm trạng Thẩm Triều Triều thoải mái hơn, còn lo lắng như nữa, cô ngẩng đầu Cố Kỳ Việt, mỉm ngọt ngào : “Em một ít bánh ngọt, ăn thử nhé?”
Tất cả những điều đều là nhờ Cố Kỳ Việt.
Anh là một đại công thần!
Anh giúp cô xua tan cơn ác mộng trong cuộc sống tương lai, chỉ riêng điều thôi cũng đủ khiến Thẩm Triều Triều ơn, những gì thể cho Cố Kỳ Việt.
Cố Kỳ Việt Thẩm Triều Triều với vẻ mặt phức tạp. Ban đầu giữ thái độ lạnh lùng, giữ cách với Thẩm Triều Triều, nhưng thời gian ở chung , rõ ràng thể đối xử lạnh nhạt với cô như nữa. Giống như bây giờ, thể bỏ , vì bắt đầu để ý đến cảm xúc của Thẩm Triều Triều chứ giống như đây, chỉ xem cô là một xa lạ.
Hơn nữa, trút giận lên Thẩm Triều Triều vì những suy nghĩ lung tung của bản là công bằng với cô.
Cố Kỳ Việt thầm thở dài, đó bước đến, xuống đối diện Thẩm Triều Triều, im lặng cầm một miếng bánh ngọt lên ăn.
Cho dù là nấu ăn bánh ngọt, đồ ăn vặt, thành phẩm của Thẩm Triều Triều đều ngon. Ngon đến mức khiến xuýt xoa.
Có điều lúc Cố Kỳ Việt ăn ngon miệng, đợi đến khi ăn xong một miếng, ở ghế sofa, nhịn ngửa , đồng thời đưa tay che khuất mắt, trong lòng mệt mỏi.
Sau đó thế nào? Quả nhiên vẫn là nên rời một thời gian, lẽ sẽ khôi phục như thường.
Từ nhỏ Cố Kỳ Việt chỉ thích sách về máy móc mà còn một sách khác, trong đống kiến thức lộn xộn lưu trữ trong não bộ, thể nhanh chóng tìm nguyên nhân khiến trạng thái bây giờ của đổi. Là do hormon hỗn loạn nhất thời đang quấy phá.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-143.html.]
Đang lúc Cố Kỳ Việt cảm thấy bực bội trong lòng, ghế sô pha bên cạnh đột nhiên lún xuống, đợi đến khi lười biếng bỏ tay đang che mắt thì lập tức thấy Thẩm Triều Triều đang lo lắng tới gần.
Lo lắng Cố Kỳ Việt mấy ngày nay mệt mỏi, cô lấy hết can đảm : “Trước em học mát xa trong sách, tay nghề của em ... Em cũng mát xa giúp nhé!”
Thẩm Triều Triều tim đập như nai con, gương mặt ửng hồng, đôi mắt đen sáng ngời nhưng né tránh.
Vẻ ngoài thiếu nữ mới yêu khiến Cố Kỳ Việt đau đầu, cẩn thận nhớ những hành động gần đây của , lẽ biểu hiện sự mê hoặc giả dối Thẩm Triều Triều.
Bọn họ cần chuyện rõ ràng.
“Cảm ơn nhưng cần , Thẩm Triều Triều, thật ...”
Chưa kịp để Cố Kỳ Việt hết lời, cửa lớn đẩy từ bên ngoài, Vương Thải Hà ha hả, dương dương tự đắc khoe khoang với những bạn già của : “Cháu dâu của là nhất thiên hạ, các ăn nho nho chua, đợi đến lúc nào Triều Triều rảnh rỗi, chắc chắn ...”
Vương Thải Hà đang thì đột nhiên thấy Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều đang ghế sofa khiến bà ngạc nhiên dừng .
Tại bọn nhỏ trở về nhanh như ? Còn tưởng rằng ở bên ngoài thêm vài ngày nữa chứ!
Đối với chuyện , Vương Thải Hà giơ cả hai tay hai chân đồng ý, để những trẻ tuổi vun đắp tình cảm nhiều hơn. Tốt nhất là vun đắp một kết tinh tình yêu.
“Bà cái gì? Vương Đại Mỹ, từ nhỏ bà tính cách , lúc nào cũng thích , bây giờ là xã hội nào , đề cao tự do yêu đương!”