“Chân...” Nghe Cố Kỳ Việt hỏi, Thẩm Triều Triều cố gắng nhớ , đó lắc đầu, trả lời chắc chắn: “Không dài, chỉ cao hơn em một chút.”
“Được , , chắc chắn sẽ tìm ... Bây giờ em về nhà là đến nhà bạn của bà nội?”
“...”
Lúc Thẩm Triều Triều do dự một chút, đó đưa lựa chọn. Cô siết c.h.ặ.t t.a.y Cố Kỳ Việt một nữa buông , vẻ sợ hãi gương mặt trắng bệch vẫn biến mất: “Đến nhà bạn của bà nội ạ!”
Đã đồng ý thì thể nuốt lời, hơn nữa bây giờ mà về nhà thì càng khó ngoài hơn.
Thẩm Triều Triều trở thành kẻ nhu nhược.
Cố Kỳ Việt cúi đầu , khuyên nhủ mà chỉ gật đầu, đó lên tiếng, giọng ngắn gọn nhưng mang đến cảm giác an vô cùng.
“Anh cùng em.”
Thẩm Triều Triều gật đầu thật mạnh, cơ thể cô ngừng run rẩy nhưng chân mềm nhũn, bước loạng choạng. Cần thêm một chút thời gian nữa cô mới thể trở bình thường.
“Nếu thì để dìu em .”
Lúc Cố Kỳ Việt đưa đề nghị, thuận thế đưa cánh tay tới để cô bám , Thẩm Triều Triều chần chờ một chút, lập tức ngước mắt về phía Cố Kỳ Việt, lo lắng : “Không , sẽ báo cáo, gây nên phiền phức thì hỏng bét.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-241.html.]
Bây giờ Hồng vệ binh ở khắp các con đường trong thành phố đang chằm chằm, một khi bắt nam nữ biểu hiện mật thì vung gậy gỗ, đánh một trận đưa đến ủy ban cách mạng, đó ngoài chắc chắn lột một lớp da.
Vừa là vì quá hoảng sợ nên cô mới nắm lấy tay Cố Kỳ Việt, nhưng bây giờ cô bình tĩnh thì sẽ thôi.
so với Thẩm Triều Triều lo lắng, Cố Kỳ Việt tỏ tùy ý hơn, với cô: “Không , con phố vắng , Hồng vệ binh, hơn nữa... hình như bọn họ sùng bái , sẽ coi như thấy, em cần lo lắng.”
Ngay lúc Thẩm Triều Triều mới bối rối nắm lấy tay Cố Kỳ Việt, mấy Hồng vệ binh đang tuần tra xung quanh bước đến gần.
Chỉ điều khi thấy Cố Kỳ Việt ngẩng đầu, sắc mặt mấy đang phẫn nộ lập tức đổi, trong mắt tràn ngập vẻ sùng bái, dáng vẻ như hận thể đến chào hỏi, tự giới thiệu bản , nào còn để ý đến Thẩm Triều Triều đang gì.
Từ khi câu chuyện về Cố Kỳ Việt lan truyền, những thu hút nhiều nhất chính là những thiếu niên đầy nhiệt huyết.
Giống như đám thanh thiếu niên gần nhà họ Cố mỗi ngày đều canh me ở đó, khiến Cố Kỳ Việt cuối cùng mỗi ngày chỉ thể trèo tường ... chỉ để tránh né đám nhóc rảnh rỗi sinh nông nỗi , sợ bọn họ vây quanh.
Mà đám Hồng vệ binh chính là một đám thanh thiếu niên tụ tập , bởi , thể thấy hình tượng của Cố Kỳ Việt trong lòng bọn họ lớn thế nào.
Lúc thấy thái độ lạnh nhạt của Cố Kỳ Việt, mấy Hồng vệ binh do dự một lúc, cuối cùng vẫn tiến đến mà kích động vẫy tay về phía bên , đó tản .
Trong lúc Cố Kỳ Việt liên tục , Thẩm Triều Triều nổi, cuối cùng chỉ thể đưa tay vịn cánh tay của .
DTV
Dường như chỗ nào cơ thể Cố Kỳ Việt là mềm mại. Cánh tay cũng rắn chắc nhưng khiến Thẩm Triều Triều cảm thấy vô cùng an tâm, giống như một gốc cây khổng lồ chắn mặt, che mưa chắn gió cho cô, giúp cô môi trường sinh trưởng an .