Khi nỗi sợ hãi qua , các giác quan khác cũng trở bình thường, Thẩm Triều Triều khẽ ừ một tiếng, hai má ửng hồng, để mặc Cố Kỳ Việt dắt .
Tìm chỗ , Cố Kỳ Việt vẫn buông tay, Thẩm Triều Triều cảm thấy tim đập thình thịch, cô cụp mắt xuống, hàng mi run run, cảm giác cả nóng ran, như thể tay còn là của cô nữa. Căng thẳng quá!
Lúc Thẩm Triều Triều tim đập như trống, Cố Kỳ Việt cũng khá hơn là bao. Mặt đỏ bừng. Chỉ là trong ánh sáng lờ mờ của rạp chiếu phim rõ mà thôi.
Vì từng tiếp xúc với phụ nữ, âm thầm hỏi kinh nghiệm của nhiều , bỏ những điều , còn là những điều bổ ích!
Ví dụ như khi ở cạnh phụ nữ, đàn ông nên chủ động một chút. Phụ nữ thường e thẹn, lúc đàn ông nên chủ động bắt chuyện hoặc gì đó, chứ nên im chờ đợi... Miễn là hành động quấy rối hoặc khiến khó chịu thì thể thử.
Ví dụ như nắm tay Thẩm Triều Triều trong bóng tối. Xương của phụ nữ dường như mềm hơn nam giới nhiều, Cố Kỳ Việt chút ngạc nhiên, nhưng cũng tiếp tục nắm nữa mà nhanh chóng buông tay .
Ngay đó, giả vờ như việc gì, cầm hạt dưa và đậu phộng đưa cho Thẩm Triều Triều, giọng chút ngập ngừng: “Nếu em thấy khó chịu thì cứ ăn hạt dưa, đậu phộng để phân tán sự chú ý hoặc với , đừng tự chịu đựng.”
Cố Kỳ Việt hiểu rõ Thẩm Triều Triều, cô thực sự thể chuyện . Anh cũng một nhỏ nhắn như cứng đầu như thế.
Nghe Cố Kỳ Việt lo lắng nhắc nhở, Thẩm Triều Triều nắm chặt túi giấy trong tay. Theo thói quen đây, cô sẽ chú ý đến xung quanh, càng ở nơi đông cô càng thấy căng thẳng, hoảng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-265.html.]
DTV
Lần tim cô vẫn đập nhanh hơn nhưng giống như . Giờ phút , dù phủ nhận thế nào, cô cũng thừa nhận cô thực sự thích Cố Kỳ Việt.
Trái tim cô đập nhanh hơn vì , tình cảm thích thú như tràn khỏi lồng ngực. Dù nhiều lo lắng nhưng cô vẫn bất chấp một , chỉ vì một như Cố Kỳ Việt xứng đáng để cô rung động.
Vì , dù bắt đầu chuyện yêu đương như thế nào, cô cũng do dự nữa.
Chỉ là trong rạp chiếu phim rõ ràng là thời điểm thích hợp để bày tỏ, dũng khí dâng lên của Thẩm Triều Triều lập tức tiêu tan, khiến cô nhịn mỉm . Đôi mắt hạnh cong cong.
Cùng lúc đó, Thẩm Triều Triều đưa túi giấy về phía Cố Kỳ Việt, giọng ẩn chứa niềm vui nho nhỏ: “Anh cũng ăn !”
“Ừ.”
Trong lúc hai còn đang ngượng ngùng, bộ phim bắt đầu chiếu. Phim đen trắng màu sắc phong phú nhưng hề giảm sự hấp dẫn của cốt truyện, dù chiếu vô , vẫn khiến xúc động rơi nước mắt.
Khi thấy các liệt sĩ trong phim hy sinh vì tổ quốc, Thẩm Triều Triều cũng đỏ hoe mắt. Những năm tháng đau thương, tủi nhục đó qua bao lâu, mà đất nước của họ lên từ những khó khăn, gian khổ! Sau nhất định sẽ ngày càng phát triển hơn!
Cố Kỳ Việt vốn định nhân cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với Thẩm Triều Triều trong rạp chiếu phim, nhưng đến khi phim kết thúc, vẫn đang an ủi cô, đồng thời thầm nghĩ nhất định lựa chọn thể loại phim thật kỹ.
xem phim cũng là thu hoạch, nó khiến Cố Kỳ Việt chắc chắn một điều. Đó là Thẩm Triều Triều hề kháng cự .