Cố Kỳ Việt câu cho tức . Anh là loại xa vô cùng ? Nghĩ đến đây, Cố Kỳ Việt cảm thấy nhất định minh oan cho , vì nghiêm túc : “Thẩm Triều Triều, tin đồn là kẻ đầu gấu đáng tin, tuy đây đánh nhưng từng việc , đánh những tên côn đồ phạm tội, đây là hành hiệp trượng nghĩa!”
Nói đến mấy chữ cuối cùng, cố ý nhấn mạnh giọng điệu khiến Thẩm Triều Triều chột dời mắt.
Cô hề cảm thấy Cố Kỳ Việt là kẻ đầu gấu, chỉ là với cách hành xử đây của Cố Kỳ Việt, rõ ràng là sợ phiền phức, mà việc bắt Lưu Tư Tư thu thập chứng cứ liên quan phiền phức.
Sau đó còn cảnh sát điều tra, cần Cố Kỳ Việt tường trình chuyện từ đầu đến cuối.
Dường như nhận suy nghĩ trong lòng Thẩm Triều Triều, Cố Kỳ Việt thể tiếp tục giải thích: “Tuy bình thường lười biếng sợ phiền phức, nhưng chuyện liên quan đến em, tuyệt đối sẽ qua loa!”
Cũng chính vì quan tâm đến Thẩm Triều Triều nên khi bắt Lưu Tư Tư, Cố Kỳ Việt từng nghĩ sẽ dạy cho phụ nữ một bài học. lý trí kịp thời thức tỉnh , nếu ở bên cạnh Thẩm Triều Triều, nhất định trong sạch. Không thể bất kỳ vết nhơ nào. Nếu , giống như bây giờ, một khi bại lộ, khi điều tra chắc chắn sẽ ghét bỏ!
Lúc trong lòng Cố Kỳ Việt thấy may mắn vô cùng, tuân thủ pháp luật quan trọng... Sau dù bốc đồng thế nào cũng luôn nhớ bốn chữ !
Câu chân thành lọt tai Thẩm Triều Triều, khiến cô vô thức đưa tay lên xoa vành tai nóng bừng. Mắt cô rũ xuống che giấu niềm vui, nhưng khóe miệng lớp khẩu trang thể kìm nén mà nhếch lên cao.
Cảm giác đối xử đặc biệt khiến cảm thấy ấm áp trong lòng, tràn ngập niềm vui.
DTV
Đang vui vẻ trong lòng, Thẩm Triều Triều cũng mạnh dạn hơn, cẩn thận xung quanh đường phố vắng , lén lút đưa ngón trỏ móc lấy tay Cố Kỳ Việt.
Mặt Thẩm Triều Triều đỏ ửng, cô : “Cố Kỳ Việt, đối xử với em thật !”
Chỉ một câu thôi, dù tức giận đến mấy cũng tan biến hết... khiến Cố Kỳ Việt bất đắc dĩ lắc đầu, nhoẻn miệng , cũng đưa ngón tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-280.html.]
Hai giống như trẻ con, móc ngoéo tay về nhà.
Cũng đúng lúc cuối cùng cũng thời gian mở thư hồi âm của Nhật báo Hoa Quốc gửi đến, trở về phòng, Thẩm Triều Triều mở phong bì dày cộp , đổ ngược xuống. Lập tức rơi hơn chục tờ phiếu.
Phiếu lương thực, phiếu thịt và phiếu đồ dùng hàng ngày, là phiếu quốc, giới hạn khu vực sử dụng.
Thẩm Triều Triều để những tờ phiếu quý giá sang một bên, tiếp tục xem những vật phẩm khác, còn một huy hiệu cỡ đồng xu, đó khắc hoa văn đặc trưng của Nhật báo Hoa Quốc, phía còn dòng chữ 1975.
Ngoài , còn hơn chục trang thư hồi âm, khiến Thẩm Triều Triều thấy thì kinh ngạc mở to mắt. Hơi hồi hộp lật giở từng trang thư, thấy lời khẳng định của biên tập viên, cùng với một trích đoạn từ thư của độc giả, Thẩm Triều Triều mà khóe mắt dần đỏ hoe.
Cuối cùng tờ báo gửi kèm trong phong bì, biên tập viên ghi rõ trong thư, vì bài mới mẻ thú vị, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của giới trẻ, thêm nhiều độc giả hơn nên tòa soạn xử lý gấp, đăng tải ngay. Lúc nhận thư hồi âm, tờ báo phát hành năm ngày , tuy thông báo chậm trễ nhưng nhận sự khích lệ từ thư của độc giả!
Khi gửi bài, Thẩm Triều Triều ghi rõ công bố địa chỉ nên cô thể nhận bất kỳ thư hồi âm nào. Cô trân trọng đưa tay chạm tờ giấy, chỉ cảm thấy mắt sáng bừng, con đường tương lai đang lấp lánh, chờ đợi cô bước !
Trước đây cô từng nghĩ đến việc gửi bài, cảm thấy khả năng lách của còn cần rèn luyện, nhưng khi là Bạch Vân qua đời, cô càng hứng thú việc gì khác.
Nếu Cố Kỳ Việt khuyến khích cô gửi bài, e rằng cô sẽ chẳng bao giờ dám bước bước .
...
“Cái gì?”
Từ khi chuyện Thẩm Triều Triều gửi bài đăng báo thành công lan truyền, cô bỗng trở thành nhà văn nữ bàn tán xôn xao, ngày nào cũng đến cửa nhà họ Cố, khiến Thẩm Triều Triều dám ngoài nữa. May mà cô bạn Chu Lan đến thăm mỗi ngày, nhưng hôm nay chuyện Thẩm Triều Triều đang phiền não, cô kinh ngạc trợn tròn mắt.
Thật ngờ, đàn ông Cố Kỳ Việt , thể...Giống như chim công xòe đuôi !!!