Mặc dù trong lòng tò mò nhưng Diệp Phương cũng dám hỏi.
Sợ đ.â.m vết thương của chồng.
Chọc cho bà Vương Thải Hà tức giận thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!
Diệp Phương hứng thú đối với trang sức các loại, hơn nữa chỉ Vương Thải Hà tặng đồ cho cháu dâu mà chồng sắp thăng chức như bà cũng tặng... Nếu trang sức thì bà sẽ tặng nhà!
Còn Cố Hằng ba chồng thì tặng tiền và phiếu, vặn để Triều Triều lấy tiền tiêu vặt.
Cứ như , trong lòng hai chồng nàng dâu đều nghĩ cùng một chuyện, đến khi cuối cùng cũng ở ngoài cửa phòng của Thẩm Triều Triều, Diệp Phương giơ tay gõ cửa, đó đáp mới đẩy cửa tiến , đồng thời : “Triều Triều, chuẩn , nếu như trang điểm thì sẽ giúp...”
Lời trong miệng Diệp Phương còn dứt, ngay đó thấy Thẩm Triều Triều đang cửa sổ, lúc sắc trời đang sáng dần lên, trong ánh sáng m.ô.n.g lung nhưng mờ tối, cô thấy tiếng bèn xoay .
Lúc chiếc váy màu đỏ cô mặc cũng lắc lư theo, tựa như bươm bướm nhẹ nhàng bay múa trong bụi hoa.
Mái tóc dài màu đen xoăn cuộn , để lộ vầng trán trơn bóng, mặt mày tinh xảo mỹ lộ , khiến gương mặt vốn xinh càng thêm tuyệt trần.
Khiến liếc mắt một cái mà cũng khiếp sợ.
DTV
Vì dám tin đời xinh như !
“Con... Con vẫn dùng son môi, nó... đỏ quá.”
Bị Diệp Phương và Vương Thải Hà chằm chằm, gò má của Thẩm Triều Triều ửng đỏ, cô hồi hộp cụp mắt xuống, hàng lông mi dài run rẩy, trong lòng dâng lên ý nghĩ tránh né nhưng ngăn cản mạnh mẽ.
Hôm nay cô dũng cảm hơn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-54.html.]
Diệp Phương thấy Thẩm Triều Triều mở miệng mới phản ứng , bà một nữa cảm thán con trai thật đúng là gặp may, Vương Thải Hà bên cạnh đến mức miệng sắp nhếch đến mang tai: “Không , cho dù Triều Triều dùng gì thì cũng đều xinh cả, ôi chao, con xinh quá, thật sự là quá !”
...
Sân nhà họ Cố nhỏ, hơn nữa mời nhiều lắm nên thể chứa , cần tiến hành hôn lễ ở nơi khác.
Mà khi đến đây để tham gia hôn lễ càng lúc càng nhiều, bèn tụ tập cùng một chỗ khỏi hàn huyên.
“Con trai Cố Hằng kết hôn , che giấu tin tức kỹ càng thật!”
“Ai cũng bất ngờ cả thôi, cũng là ai dám gả cho , là Lưu...”
“Thôi thôi , khi đến đây mà cũng hỏi thăm cẩn thận một chút, cô dâu họ Thẩm, đừng ở đây bừa, cẩn thận khác đánh đấy.”
“Hả? Họ Thẩm? Nhà ai thế?”
Các vị khách càng càng tò mò, ngay đó kéo thư ký quản đốc - Vương Hồng Quân tới, tra hỏi: “Hồng Quân, hẳn là chứ, thế nào, cô dâu xinh ?”
“...”
Vương Hồng Quân kiên quyết kéo tới gì, thì cái gì chứ, Thẩm Triều Triều vẫn luôn dùng khăn quàng cổ che mặt , căn bản ai thể thấy ngoại hình của cô.
Thế nhưng ngay cả vợ quản đốc cũng rõ là bà thèm để ý đến những thứ , vô cùng hài lòng với Thẩm Triều Triều.
Vừa nghĩ tới Thẩm Triều Triều sẽ đeo khăn quàng cổ xuất hiện tại hiện trường hôn lễ hôm nay, Vương Hồng Quân cũng thấy khó thở.
Anh chạy trốn, nhưng trốn thoát.
Làm thư ký của quản đốc mà mặt những lúc thế thì hậu quả sẽ nghiêm trọng... Chẳng qua, quản đốc cũng ngại mất mặt, thư ký của ông sợ cái gì!