Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-11-02 14:25:01
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Lộng Mặc giờ chỉ chú tâm kiếm tiền, ít cơ hội vui chơi, ngũ ca liên tục giới thiệu, trong lòng vốn mấy hứng thú với thế giới tuyết trắng cũng khỏi nảy sinh chút mong đợi: "Ba Tông và nhị ca núi ba ngày ạ? Khi nào họ về?"

 

Trần Nghĩa: "Chắc cũng sắp . Hôm còn huyện mua sắm, lẽ hôm nay là về đến nơi."

 

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến!

 

Vừa dứt lời, bên ngoài vang lên tiếng ồn ào mơ hồ.

 

Tào Thu Hoa mặt mày hớn hở, quên cả đặt con d.a.o xuống, cầm tay vội bước ngoài.

 

Trần Nghĩa cũng bỏ dở việc, lấy giẻ lau tay tùy tiện lau vết nước tay, khuôn mặt tuấn tú còn vương chút trẻ con lộ nụ rạng rỡ: "Lục , ngoài xem nào! Ba và về ."

 

------------

 

Nói Trần Tông là thợ săn lợi hại nhất vùng quả sai.

 

Này, khi Trần Lộng Mặc theo Thu Hoa vội vã sân, thấy hai mươi mấy đàn ông cao lớn, mặt mày hân hoan, hoặc bưng hoặc vác chiến lợi phẩm lớn nhanh về phía .

 

"Mặc áo hãy ."

 

Trần Nghĩa , một tay cầm một chiếc áo khoác dày, đưa cho và em gái, đợi hai mặc xong đưa khăn quàng, mũ đang kẹp nách cho họ, mới lấy quần áo của , thuận tiện nhận lấy con d.a.o từ tay mang cất.

 

Tào Thu Hoa trong lòng nhớ chồng, quàng đại khăn lên cổ, còn mũ thì xách tay, nhanh chóng bước đón.

 

Thấy , Trần Lộng Mặc cũng đại khái lơ, bước chân , giẫm lên bậc thang gỗ thô ráp, nhanh chóng theo .

 

Thực chẳng cần đón.

 

Mỗi săn tập thể, con mồi đều chuyển về nhà , đợi lão thư ký và mấy cán bộ thôn đến chia.

 

săn thì nguy hiểm, đặc biệt trong mùa đông lạnh thấu xương thế , nhà thể lo.

 

"Đội mũ , kẻo cảm lạnh." Thấy vợ chạy đến, Trần Tông khuôn mặt mệt mỏi nở nụ .

 

Tào Thu Hoa lúc mới nhớ tới chiếc mũ tay, tùy tiện trùm lên đầu, ánh mắt đảo quanh chồng và con trai thứ hai, thấy gì bất mới yên tâm: "Không thương chứ?"

 

Tào Lưu toe toét: "Không , vận khí tệ, chỉ chú Đại trật chân, còn đều cả."

 

Nói , từ lưng tháo xuống một chiếc giỏ nhỏ đan bằng dây leo khô tạm thời, đưa cho cô em gái nhỏ nhắn: "Duật Duật, cầm lấy."

 

Trần Lộng Mặc tiếp nhận, khi thấy hai chú thỏ con màu xám bên trong, theo bản năng hỏi: "Làm thịt ăn thì nhỏ quá ?"

 

Sao cô thể đỉnh một khuôn mặt thoát tục vương hạt bụi trần mà lời như chứ?

 

Vốn tìm riêng hai con thỏ sống cho em gái nuôi chơi, Tào Lưu sững sờ, bật : "Nuôi lớn chút nữa là đủ ăn."

 

Trần Lộng Mặc bừng tỉnh, thì là tìm thú cưng cho cô.

 

Cô gái từng nuôi thú cưng nào ngượng ngùng siết chặt chiếc giỏ trong lòng.

 

------------

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-17.html.]

 

Năm nay, dân thôn Sơn Thuận thể đón một cái Tết no đủ.

 

Cùng ngày chia thịt, từng nhà ngớt tiếng vui, cùng mùi thịt thơm nồng.

 

Ngay cả nhóm thanh niên trí thức tương đối trầm lắng trong thôn ủy cũng lấy kèn harmonica và phong cầm, tấu lên những bản nhạc du dương.

 

Không thể thừa nhận, trong một thời đại thiếu thốn, khó khăn về vật chất như , những ngôi làng dựa núi tựa sông thực sự sống tự tại hơn cả thành phố.

 

Dĩ nhiên, tiền đề là một nhóm cán bộ thanh liêm.

 

Thôn Sơn Thuận vẫn điện.

 

Để tiết kiệm dầu, các nhà đều ăn tối khá sớm.

 

Mới 5 giờ chiều, ngoài trời còn sáng, Trần Lộng Mặc cả nhà gắp cho miếng thịt, múc cho thìa canh, no căng bụng.

 

lý do để tin rằng, cứ ăn thế mãi, lẽ chiều ngang và chiều dọc sẽ cùng phát triển.

 

Đang lúc cô tưởng tượng bản mập lên thể mỹ nhân thời Đường , thì ngoài sân vang lên một giọng to, rõ ràng: "Thu Hoa nhà ?"

 

Tào Thu Hoa thoáng vẻ kinh ngạc, vội vàng dậy bước : "Có, là Tú Mai đó ?"

 

Trần Lộng Mặc tò mò Tú Mai là ai, nhưng sắp tối , lúc đến cửa việc gì nhỉ?

 

Nghĩ , cô đầu định hỏi nhị ca.

 

Không ngờ phát hiện, mấy trai cạnh đó, chẳng từ lúc nào biến mất tiêu.

 

Nhìn mấy cái ly bàn, Trần Lộng Mặc ngơ ngác chớp mắt, về phía ba Tông đang uống tiêu thực.

 

Trần Tông đáy mắt ánh lên nụ , thu mấy cái ly chỉ về bên .

 

Trần Lộng Mặc theo, quả nhiên thấy ba hoạt bát đang ở góc bếp vẫy tay hiệu với .

 

Dù vẫn rõ lắm tình hình, nhưng thấy các phản ứng như , cô theo bản năng nhấc chân bước về phía bếp.

 

Khi rời , ánh mắt lướt qua thấy Thu Hoa đang dắt một phụ nữ dáng mảnh mai .

 

"Chuyện gì thế?"

 

Thấy các trai lén lao ngoài nhòm ngó, Trần Lộng Mặc cũng cuốn theo.

 

Cô tò mò thò đầu dò xem, thì thầm hỏi vị dì là nhân vật thần thánh phương nào.

 

Tào Lưu giơ bàn tay to như cái quạt lên, ấn nhẹ lên đầu cô em gái nhỏ, đẩy cô trong.

 

Anhhạ giọng trả lời: "Dì Tú Mai là bà mối nổi tiếng khắp làng xóm ."

 

Trần Lộng Mặc cùng các trai cao lớn, càng lộ rõ vẻ nhỏ nhắn.

 

Cô ngẩng đầu, vẻ mặt bừng tỉnh nhị ca, hỏi khẽ: "Đến giới thiệu đối tượng cho ?"

Loading...