Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 36

Cập nhật lúc: 2025-11-02 14:31:23
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người nhà họ Khương vốn can ngăn, nhưng phía nhà họ Lưu và họ Trần cũng chẳng tay .

 

Mười mấy tráng hân ngăn cản mấy kẻ văn nhân thì chẳng gì là khó khăn.

 

Trong phòng bệnh, dù Trần Lộng Mặc thấy nhưng vẫn động tĩnh bên ngoài, cô thể tưởng tượng khung cảnh lúc đó.

 

bội phục Lưu Viên Viên, liền giơ ngón tay cái lên hiệu, lo lắng địch nổi, sẵn sàng lao hỗ trợ.

 

Vì cha đến, Lưu Viên Viên như chống lưng, lập tức ngẩng cao cằm với vẻ mặt kiêu ngạo.

 

Tào Thu Hoa để ý thấy hành động nhỏ của con gái, bất đắc dĩ liếc mắt chồng.

 

đồng thời bà cũng yên tâm.

 

Đứa trẻ vẫn còn sức nghịch ngợm, gan cũng thật to.

 

Ban đầu bà còn lo con trai dọa, định về nhà gọi hồn cho nó.

 

------------

 

Cuối cùng, cuộc hỗn chiến giữa những phụ nữ chỉ chấm dứt khi nhân viên an ninh bệnh viện can thiệp.

 

Diêu Tú Hồng khuôn mặt giờ chẳng thể nổi.

 

Vốn luôn chú trọng hình tượng, giờ bà cũng mặc kệ da đầu và mặt nóng rát, thở hổn hển đến run rẩy, nhưng vẫn quên gào thét điên cuồng: "Đồ đàn bà đanh đá! Đồ điên! Mày tao là ai ? Dám ăn lung tung, ngoi tiền ? Mày đợi đấy!"

 

thực sự c.h.ử.i thêm vài câu thô tục để cho lũ nhà quê thế nào là lợi hại.

 

Diêu Tú Hồng rốt cuộc vẫn mất hết lý trí, hiểu rõ cảnh hiện tại.

 

Tưởng Diễm chống nạnh, phì vẻ mặt t.h.ả.m hại của đối phương: "Lão nương cần mày là ai, mày chỉ cần rằng dù nhà mày xe , lão nương vẫn dám động thủ thì lão nương bao nhiêu tự tin!"

 

Nghe , Khương Thành, vốn giữ thái độ hòa giải, ánh mắt chớp lên, túm chặt vợ đang định xông lên.

 

Ông , nhưng cũng chẳng kẻ đại ác, phân biệt nặng nhẹ, giờ hành sự cũng khá công bằng.

 

Vợ đánh, dù tức giận nhưng ông tự thiếu lý.

 

Giờ lời lẽ của phụ nữ , cùng vẻ bình tĩnh của những xung quanh, ông thật.

 

Trong thời điểm nhạy cảm , một câu thể quy chụp là phần tử , ông cảm thấy vị trí giám đốc nhà máy của vững chắc.

 

, ông nhận!

 

Để thằng con trai kiêu ngạo và buông thả nếm chút khổ sở cũng .

 

Nghĩ , nhân lúc nhân viên an ninh bệnh viện, Khương Thành ngăn vợ, dắt con trai thành khẩn xin , bồi thường cũng chỉ nhiều ít.

 

Từ đầu đến cuối, ông giữ thái độ vô cùng khiêm tốn.

 

Nhà họ Trần và họ Lưu thấy thái độ đàn ông tệ, hơn nữa bọn trẻ thực sự , nên nhận bồi thường hợp lý, răn dạy Khương Lạc Bắc vài câu nghiêm khắc thả .

 

------------

 

Bước cổng bệnh viện, Khương Thành đứa con đầy hối hận, khuôn mặt sưng vếu của nó, trách mắng vài câu thượng thêm vài bạt tai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-36.html.]

 

thấy nó ủ rũ t.h.ả.m thương, ông rốt cuộc nỡ tay.

 

Ông thể nhận , chuyện , vẻ phù phiếm con trai biến mất ít.

 

Nghĩ theo hướng tích cực, cũng coi như trong cái rủi cái may.

 

May mắn! May mắn đối phương thương nặng, bằng chỉ con trai, mà cả ông cũng sẽ áy náy suốt đời.

 

Nghĩ , Khương Thành sắc mặt dịu , vỗ vai đứa con cao hơn , lời thấm thía: "Lạc Bắc, con trưởng thành , hành xử như nữa."

 

Lời dứt, kịp Khương Lạc Bắc đáp lời, Diêu Tú Hồng, đang bực bội vì đánh, kìm : "Tiểu Bắc sai gì chứ? là do con mèo ! Là hai đứa con gái c.h.ế.t tiệt sai! Thấy xe tránh?! Em thấy chúng ý , thấy nhà Tiểu Bắc điều kiện , ngoi..."

 

"Bà im miệng!"

 

Khương Thành đột ngột quát, ánh mắt sắc lạnh trừng vợ dọa, oán trách: "Chính vì bà nuông chiều quan tâm như mới khiến con trai hư hỏng!

 

Bà tưởng nhà họ Khương là thiên hoàng ? Hay vị trí giám đốc bộ phận nhàn hạ của bà thể che trời?

 

Diêu Tú Hồng, bà c.h.ế.t thì đừng kéo theo cả họ Khương!"

 

Nói xong, Khương Thành hối hận vì quá lời, thở dài một , thèm quan tâm đến sắc mặt đen tối của vợ, với con trai: "Gần đây hãy thành thật học, suy nghĩ kỹ xem nên nhập ngũ đại học, đừng ngoài nữa."

 

Nếu là , giam trong nhà, Khương Lạc Bắc hẳn nổi loạn.

 

thực sự hối hận, hối hận vì lén lái xe chơi khi bố để ý.

 

, chỉ im lặng gật đầu, đỡ đuổi theo bố.

 

vài bước, nhịn ngoảnh bệnh viện.

 

Không ... thể gặp cô gái tên Trần Lộng Mặc ?

 

... sẽ ghét chứ?

 

À , trai cô hình như là một tân binh?

 

Nghĩ đến đó, ánh mắt Khương Lạc Bắc chợt sáng, thở ủ rũ biến mất, vội với bố: "Ba, con lính!"

 

So với Đại học Công-Nông-Binh, Khương phụ vốn đưa con quân ngũ rèn luyện, lập tức vui mừng gật đầu: "Vào bộ đội , đúng để mài giũa tính tình của con!"

 

Diêu Tú Hồng đồng ý.

 

Theo bà, con trai dù đại học kế thừa chức vụ của hai vợ chồng bà đều thoải mái hơn nhập ngũ.

 

Hiểu con ai bằng , Diêu Tú Hồng hiểu rõ tính con trai.

 

Thấy , bà lập tức giận dữ phản đối, quên cảnh cáo: "Tiểu Bắc nhớ kỹ, dù con thích Liễu Kiều Kiều, cũng cưới con nhà quê. Nhà quê mãi là nhà quê, dù rửa sạch cũng thành phố, xinh mấy cũng xứng với nhà !"

 

------------

 

Hoàn vì gia thế mà ghét bỏ thậm tệ, Trần Lộng Mặc đang sống cuộc sống như heo.

 

Từ ngày về nhà từ bệnh viện, cô cả nhà coi như thủy tinh lưu ly, cho đụng bất cứ thứ gì.

 

Ngoài ăn uống và vệ sinh, cô chẳng gì cả.

 

Loading...