Thiệu Tranh mấy hôm nay tâm trạng .
Tin rằng đáp lễ đó, lão Trần chắc chắn dám "cắt xén" đồ của nữa.
Anh thiếu quần áo, nhưng thiếu một em gái.
Đặc biệt là nửa năm nay, lão Trần luôn miệng khoe khoang về em gái.
Dần dà, khiến Thiệu Tranh - chỉ hai trai - khỏi sinh lòng ghen tị.
Ai mà chẳng một em gái ngoan ngoãn chứ?
Đáng tiếc nhà họ Thiệu con trai, mấy họ hàng thiết thì bác cả cũng chỉ một con gái.
Chị họ đó là quân nhân chính quy, hiện đang giữ chức trung đội trưởng trong một đơn vị đặc biệt mới thành lập, quanh năm bận rộn hơn cả , tay cũng cứng hơn.
Nhớ cảnh chị họ đ.á.n.h thủa nhỏ, Thiệu Tranh vội vứt bỏ hình ảnh kinh hoàng trong đầu, suy nghĩ về lão Trần.
Chà... Tính thời gian, thằng ch.ó đó hai ngày nữa là gặp em gái nhỉ?
Chuyện thể để lão Trần chiếm hết.
Đang tính nên nhắn tin cho ở thành phố J, nhờ bà tìm mấy món đồ mà các cô gái tuổi teen thích để đáp lễ, thì tiếng loa thông báo vang lên.
Là điện thoại từ nhà lão Trần.
Thiệu Tranh lão Trần về nhà bí mật, định cho gia đình một bất ngờ.
Anh định bắt máy, giúp che giấu.
Không ngờ khi chuyển máy, một giọng mềm mại, nhẹ nhàng truyền thẳng tai qua ống .
Thiệu Tranh kịp phòng , sững sờ.
Đặc biệt khi cô gái bên đầu dây, bằng giọng nhẹ nhàng tự giới thiệu là Trần Lộng Mặc, phản ứng đầu tiên của là...
Dù gặp em gái lão Trần, nhưng lượt thắng.
Theo , lão Trần còn từng chuyện điện thoại với Lộng Mặc.
Hơn nữa... em gái còn gọi là "ca ca".
Dù thể nhầm với lão Trần, nhưng ảnh hưởng việc Thiệu Tranh vui mừng.
Sau đó, nhẹ giọng, giới thiệu bản với cô gái nhỏ bên đầu dây, thẳng chuyện lão Trần về thăm nhà.
Đã gọi là ca ca, giúp lão Trần che giấu thì cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
------------
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng và dễ chịu.
Sau mấy ngày bôn ba, cuối cùng cũng đặt chân lên mảnh đất quê hương quen thuộc, ngay cả Trần Võ Văn - kẻ chẳng lãng mạn - cũng khỏi thấy lòng nhẹ nhõm.
Tính nghiêm túc, rời nhà ba năm rưỡi.
Dù bến xe đơn sơ, tiêu điều mắt khác trong ký ức là mấy, Trần Võ Văn vẫn thấy mới mẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-40.html.]
Lại nghĩ đến bố và các em sắp gặp , chắc sẽ càng vui mừng, đàn ông mặc quân phục bảnh bao kìm nụ môi.
Suy nghĩ một lúc, Trần Võ Văn thấy mệt mỏi chuyến tiêu tan, bước dài nhanh chóng khỏi nhà ga.
Lúc là 2 giờ chiều, định mượn xe đạp của bạn học cấp ba, 3 giờ rưỡi là thể về đến nhà, nghĩ đến món sườn hầm dưa chua - món ăn đặc sắc của ...
"Đại ca! Đại ca!"
Tiếng gọi gián đoạn suy nghĩ quen thuộc, nhưng cách xưng hô "đại ca" thì quen, Trần Võ Văn vẫn theo phản xạ ...
Lão tam, lão tứ, lão ngũ và... lục ?!
Trời ạ, ai cũng đến cả. Sau cơn hoảng sợ, Trần Võ Văn nhịn buông một câu c.h.ử.i thề. Thiệu Tranh, thằng ch.ó đó!!!
"Đại ca, em sẽ đến lúc mà."
Trần Quân nhanh nhảu, khoe thông minh chăm chỉ giơ tay đỡ lấy chiếc túi lớn .
Trần Nghĩa im lặng, rõ ràng là xe đạp.
Tam ca Trần Hoài, dù mới 18 tuổi nhưng thừa hưởng hình vạm vỡ của bố, năm ngoái còn thua nhị ca Tào Lưu một chút, nửa năm nay kém cạnh.
Tính tình giống tứ ca, thô, hề hề cũng giành lấy một túi đeo : "Đại ca, cũng thật, gì mà bất ngờ thế? Nếu lục gọi điện đến đơn vị, bọn em còn về chứ."
Trần Nghĩa im lặng, rõ ràng họ ba chiếc xe, tam ca và tứ ca đều đeo túi ?
Nghe , Trần Võ Văn vốn linh cảm , theo phản xạ về phía cô em gái luôn im lặng một bên, tin nổi hỏi: "Duật Duật chuyện điện thoại với lão Thiệu?"
Nghe đại ca gọi là Duật Duật, Trần Lộng Mặc thấy lòng nhẹ nhõm, cô ngẩng đầu ngại ngùng: "Vâng, Thiệu Tranh lắm."
Giọng dễ , tính tình vẻ cũng ôn hòa.
Dĩ nhiên, cô , vì ngại mà vì linh cảm rằng đại ca thể nổi điên.
Ai thằng ch.ó đó em gái khen chứ?
Trần Võ Văn biểu cảm cứng đờ, giờ nổi điên thật !
"Đại ca?"
Trần Lộng Mặc bối rối vẻ mặt đen sì của đàn ông.
Đối diện ánh mắt đ.á.n.h giá của em gái, Trần Võ Văn bỗng bật , nhẹ nhàng xoa đầu cô.
Đây mới là em gái ruột của !
Lão Thiệu tức giận cũng vô ích, và Duật Duật mới thực sự là một nhà.
Mãi mãi một nhà! Giành cũng giành !
Thiệu Tranh mà thèm em gái của Trần Võ Văn, thì cũng chỉ là mơ tưởng hão huyền.
Anh cần gì so đo với ?
Nghĩ , đàn ông vì vài ngày chuyện trái lương tâm mà day dứt, bỗng thấy tinh thần sảng khoái.
Trần Võ Văn với em gái về chuyện tranh giành ấu trĩ với lão Thiệu, đ.á.n.h trống lảng: "Anh mang cho các em nhiều quà lắm, chúng về nhà thôi, bố chắc nóng lòng chờ lắm."
Nói , ánh mắt mới chăm chú ngắm các em.