Nếu ông cụ sẵn lòng vì nhà họ Trần, thì nghĩa là lý lẽ... nhất định nghiêng về phía nhà họ Trần.
Gỡ rối suy nghĩ, Khương Thành thở mạnh vài , mới đóng cửa xe, thẳng trong nhà.
------------
Là xưởng trưởng một nhà máy thép lớn, gia đình họ Khương phân cho căn hộ rộng nhất, ba phòng.
Hơn nữa, do Diêu Hồng Tú thích phô trương, nội thất trong phòng còn chú trọng hơn cả nhà của Phó Cục trưởng Biện Kiến Hoa.
Trước đây Khương Thành để ý lắm, hôm nay thấy vô cùng chói mắt.
Không thấy ai trong phòng khách, ông bước chân rẽ hướng, thẳng đến phòng con trai út.
Quả nhiên, trong phòng ngủ, vợ đang đau lòng dỗ dành Lạc Bắc uống nước.
Bị cơn giận cho mất lý trí, Khương Thành bước nhanh tới, giật lấy chiếc bát tay vợ, "ầm" một tiếng, nện mạnh xuống đất.
Hành động chỉ Diêu Hồng Tú giật , mà ngay cả Khương Lạc Bắc đang giường, mặt mày tím tái cũng trấn kinh: “… Bố?”
Khương Thành mặt mày tái nhợt, hít sâu một , kịp phản ứng với sự bất an của con trai, chỉ chằm chằm vợ kịp hồn, giọng chất vấn lạnh như băng: “Có mày tìm nhà họ Trần gây chuyện ?”
Khương Lạc Bắc còn kịp hiểu nhà họ Trần nào, thấy giọng the thé của : “Mặt Tiểu Bắc con điên đ.á.n.h sưng mấy ngày, đầu em mấy cục u , mặt đầy vết cào, mãi khỏi, nhờ trai em trả thù giùm ?”
Thấy vợ chút ăn năn, Khương Thành chỉ thấy hoa mắt, tay run run chỉ về phía bà, mãi mới lấy , quát: “Anh trai mày? Anh trai mày là thứ gì mày ? Mày mày trả thù, dám động đến nhà họ Lưu, tìm nhà họ Trần gây chuyện? Mày bản lĩnh ? Sao trực tiếp tìm nhà họ Lưu ?”
Diêu Hồng Tú ngờ chồng chuyện nhờ trai thu dọn nhà họ Trần.
… thì ?
Con tiểu hồ ly nhà họ Trần sắp Tiểu Bắc mất hồn , bà là , bảo vệ con trai khỏi đứa nghèo kiết xác leo cao gì sai?
Anh trai háo sắc, bà chỉ cần động một chút mồm mép, cần tay, là thể hỏng con tiểu hồ ly , tại ?
Ai bảo con tiểu tiện nhân quyến rũ Tiểu Bắc?
Nghe vợ những lời độc ác mà vẻ đúng lý, Khương Thành thể tin nổi, con ác ma khoác xác mắt , là vợ thích phô trương của ông.
Không là vì quá kinh hãi , lúc , Khương Thành như một gáo nước đá dội thẳng đầu.
Nó chỉ dập tắt cơn giận của ông, mà còn khiến lạnh bốc lên từ chân.
Ông run run đè đứa con trai đang bật dậy vì kích động khi lời điên rồ của , trầm giọng hỏi: “Mày điều tra kỹ về nhà họ Trần ?”
Diêu Hồng Tú bĩu môi, chán ghét: “Ngoài một đứa con trai nghèo lính , là nhà quê chân đất.”
“Ha ha…” Khương Thành lạnh: “Thật trùng hợp, đám chân đất mà mày chướng mắt , hôm nay ông cụ đối đãi như con cháu trong nhà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-48.html.]
Nghe , Diêu Hồng Tú biến sắc, kinh hãi : “Làm thể?”
“Sao thể? Chính mắt tao thấy ông cụ tận cửa đón, còn đợi nhà họ Trần ăn cơm. Mày cho tao , điều đó nghĩa là gì? Sao thể?”
Biết chồng thể lừa , sắc mặt Diêu Hồng Tú lập tức xanh mét, mãi mới ấp úng: “Có … lầm ?”
Thấy thái độ ngang ngạnh của vợ rõ ràng mềm xuống dù miệng vẫn hoài nghi, Khương Thành càng thấy chướng mắt thái độ ỷ mạnh h.i.ế.p yếu của cô: “ , tao gặp thằng con nhà họ Trần lính nghèo . Mặc quân phục bốn túi, khí thế hùng hổ, đứa ngu cũng hạng thường.”
Nghe , Diêu Hồng Tú trong lòng vẫn phục, một sĩ quan trẻ tuổi bà còn chẳng để mắt.
… nhà họ Biện thì thể đắc tội.
Nghĩ , bà xoay định ngoài.
“Mày ?”
“Anh nhà họ Trần quen với ông cụ Biện ? Em tìm chút quà, nhờ ông cụ Biện giảng hòa giùm. Tất cả chỉ là hiểu lầm, chúng gì ?”
Nghe , Khương Thành cảm thấy thể tin nổi: “Mày nghĩ, với sự tinh tế của ông cụ Biện, ông thể ?”
Diêu Hồng Tú dừng chân, đột nhiên đầu , lúc mới thực sự hoảng hốt: “Ý… ý là? Ông cụ Biện với ?”
Khương Thành châm chọc: “Mày đ.á.n.h giá tao quá cao . Việc ông cụ Biện để tao và nhà họ Trần chạm mặt hôm nay chính là một thái độ, còn cần rõ hơn nữa ?”
“Thế… thế giờ ?”
“Bây giờ mới luống cuống? Sớm thì gì? Cứ , sớm muộn gì cái nhà cũng mày tan nát.”
Câu vốn là lời cảnh cáo của Khương Thành, nhưng tai Diêu Tú Hồng thành ý nhà họ Trần trả thù họ.
Lúc , thể Trần Võ Văn một nữa tính toán đúng. Diêu Tú Hồng dù tức giận, căm hận, nhưng dám nảy sinh ý đồ nữa.
Bà thậm chí bắt đầu ngừng tìm kiếm biện pháp cứu vãn.
Một lát , như thể nghĩ cách, bà vội vàng lao đến bên giường con trai, tràn đầy hy vọng : “Tiểu Bắc, con tiểu hồ ly ... Con thích con nhỏ tên Trần Lộng Mặc đó ? Mẹ chê nó là nhà quê nữa, con chuyện với nó , đồng ý cho nó gả nhà .”
Khương Lạc Bắc giường, ngây chằm chằm biểu cảm dữ tợn và đôi chút xa lạ của , nước mắt bỗng tuôn rơi.
Cậu rõ đang đau lòng vì sự méo mó của , là vì còn mặt mũi nào để gặp cô gái mà chỉ liếc mắt một cái khiến thích .
Khương Thành thở dài, vỗ vai con trai, như kiệt sức: “Ba sẽ nghĩ cách đưa con quân đội ngay bây giờ.”
Vợ ông thể nào đồng ý ly hôn với ông.
Ông thể cùng Diêu Tú Hồng cùng xuống địa ngục.
con trai thì thể.
------------