Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-11-03 14:14:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghĩ đến đó, nữ học sinh cùng bạn bên cạnh cảm thán, thời buổi các cô gái lớn lên quá xinh sống thật vất vả, hy vọng bạn Lộng Mặc cả đời bình an vô ưu thì quá.

 

Rốt cuộc, dù là con gái, cô cũng thích ngắm khuôn mặt của bạn Lộng Mặc...

 

------------

 

Chiều hôm đó, khi khỏi trường, ba em họ bến xe, mà mục đích thẳng đến bưu điện.

 

Tuần về nhà, họ mới tin, đại ca và chị dâu gọi điện về báo tin vui.

 

Cuối năm ngoái, đại ca khi thành công "ôm về", đón nhận tin vui.

 

Trần Lộng Mặc nhớ rõ con của đại ca sẽ là một cặp song sinh nam.

 

kịp chúc phúc trực tiếp, nên ba em định gọi điện cho đại ca và chị dâu.

 

Đến bưu điện, ước chừng là gần giờ ăn trưa nên gọi điện nhiều.

 

Trần Lộng Mặc hai song sinh vẫn luôn sát bên , bất đắc dĩ : "Anh Tư, Năm, hai đừng căng thẳng quá. Cũng chẳng ai, em bánh ngọt thu hút ong bướm."

 

Trần Nghĩa chỉ , phản ứng gì.

 

Trần Quân thì cương quyết từ chối: "Không ! Em cứ ngoan ngoãn lời ! Ai mà , chỗ nào lao một tên lưu manh nữa?"

 

Nghe , Trần Lộng Mặc khẽ cụp hàng mi dài, để các thấy sự lạnh lùng trong đáy mắt.

 

Lưu manh ư…

 

Nói đến, cô vẫn luôn chờ đợi, tên đầu sỏ trong tiểu thuyết hại c.h.ế.t cô gái nhỏ , chẳng cũng là một tên lưu manh ?

 

Tính nghiêm túc thì, tên khốn đó hẳn là sắp đến thôn Sơn Thuận ...

 

"Thế nào? Đã gọi điện thoại cho chị dâu con ?"

 

Mấy chị em từ huyện thành về đến nhà, xác nhận họ ăn trưa ở tiệm cơm quốc doanh, Tào Thu Hoa liền hỏi thăm việc gọi điện.

 

Hai song sinh đường về bắt lươn, nên về nhà xong, họ xắn ống quần, dép rơm, mang theo nơm và xô nước là đồng ngay.

 

Lần hai em rủ em gái, rõ ràng cô bé thích những loài động vật trơn trượt .

 

Giữa tháng Bảy mùa hè, mặt trời như một quả cầu lửa lớn, Trần Lộng Mặc vô cùng khâm phục thể lực của hai .

 

Dù lúc từ huyện về, may mắn gặp xe kéo thuận đường, nhưng cũng chỉ đến thị trấn.

 

Quãng đường đều bộ.

 

"Hôm nay chị dâu , con chỉ chuyện với cả." Trần Lộng Mặc tự cảm thấy nóng đến phát khói, nên tiên dùng nước giếng ướt khăn, rửa mặt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-58.html.]

Tào Thu Hoa theo bên con gái, định hỏi thêm vài câu thì thấy áo sơmi trắng của con ướt đẫm mồ hôi: "Trong nồi còn nước nóng, tắm rửa và quần áo ."

 

Trần Lộng Mặc giũ giũ chiếc áo sơ mi dính sát, khó chịu nhíu mày: "Dạ, con tắm xong chuyện ."

 

Sau khi dọn dẹp cá nhân, tắm rửa và quần áo sạch sẽ, một Trần Lộng Mặc sảng khoái, tươi tắn uống cốc nước đậu xanh mà Thu Hoa treo mát trong giếng, mới cảm thấy xua tan cảm giác mệt mỏi chặng đường dài.

 

Tào Thu Hoa vẫn còn bận tâm chuyện của cả: "Đại ca thế nào? Nguyệt Quế phản ứng mạnh ?"

 

"Đại ca chị khá , phản ứng gì, còn dặn đợi mấy hôm nữa chị dâu nghỉ thì sẽ cùng gọi điện về nhà." Vừa , Trần Lộng Mặc cởi dép lê, chiếc ghế mây bên cạnh Thu Hoa, xõa mái tóc dài còn ướt, nheo mắt cảm thấy vô cùng sảng khoái.

 

Sống chân núi, tuy muỗi nhiều, mỗi ngày xông khói nhiều , nhưng cây cối sum suê nên quả thật mát hơn bên ngoài bảy tám độ.

 

Chỉ một lúc , chút oi bức cuối cùng Trần Lộng Mặc làn gió mát dần dần xoa dịu.

 

Tào Thu Hoa với tay lấy tấm t.h.ả.m nhỏ treo lưng ghế bập bênh, đắp lên bụng cháu gái: "Mệt thì nhà ngủ ."

 

Hôm nay bộ khá nhiều, Trần Lộng Mặc nhúc nhích nữa, mắt vẫn nhắm nghiền đáp: "Con mệt , chỉ do nhiều quá, nghỉ chân một chút là hết."

 

Hai phút , mệt chìm giấc ngủ.

 

Thấy , Tào Thu Hoa buồn với tay kéo tấm t.h.ả.m phủ kín con, mới trở ghế bập bênh của .

 

Trong lúc đung đưa, bà cũng thấy buồn ngủ.

 

Trước khi chợp mắt, trong đầu bà vẫn nghĩ: Chiếc ghế bập bênh mà chồng và mấy đứa con trai thật thoải mái...

 

------------

 

Trần Lộng Mặc dám bắt lươn, nhưng thích ăn lươn.

 

Đặc biệt là món lươn kho tàu với hạt dẻ mà Thu Hoa là món tuyệt nhất.

 

Trên bàn cơm tối, cả nhà ăn trò chuyện.

 

Chủ đề chủ yếu xoay quanh tương lai của ba em nghiệp cấp ba.

 

Khi ăn gần xong, Trần Nghĩa mới với bố : "Chuyện nhờ thầy giáo dạy văn giúp đỡ kết quả ."

 

"Con quyết định giáo viên thế ở trường tiểu học ? Thật thi Đại học Công Nông Binh ?" Khi câu , Tào Thu Hoa vẫn chút tiếc nuối. Thằng Năm học giỏi, ham học, rõ ràng cơ hội đại học, mà cố tình .

 

Trần Nghĩa lắc đầu: "Mẹ mà, con tìm các chị Đại học Công Nông Binh ở thôn và thôn bên, hỏi thăm tình hình cụ thể đây. Con thích môi trường đó, nên tìm một công việc , đợi một hai năm nữa tính ."

 

Còn một lý do nữa : Ba đều bộ đội, chăm lo cho gia đình chút ít.

 

Hai năm , tam ca Trần Hoài nghiệp cấp ba hai ba tháng, đang chuẩn tranh suất Đại học Công Nông Binh thì bộ đội tuyển chọn đặc cách.

 

, là tuyển chọn đặc cách.

 

Lý do đơn giản, nhị ca Tào Lưu thể hiện quá trong quân ngũ. Vào tiểu đoàn cảnh vệ mới vài tháng, lọt mắt xanh của ít lãnh đạo. Sau khi kết thúc đợt huấn luyện sôi nổi, họ đến tuyển quân.

 

Loading...