Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-11-04 03:34:19
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phan Huy thậm chí còn khinh thường như , trong mắt , đối phương ầm ĩ như thế chỉ vì tiền đủ.

 

Cuối cùng, chuyện chị hai tay giải quyết.

 

Trước tiên, thuê một vài tay chân xã hội đen khắp nơi bôi nhọ, hắt nước bẩn nhà đối phương.

 

Nói rằng cô gái điều khắp nơi quấy rối, hổ, rằng chị gái cô khi bàn chuyện hôn nhân cũng là một kẻ vô liêm sỉ...

 

Đợi khi đối phương còn kịp tự bảo vệ , Phan Huy theo sự sắp xếp của chị hai, mang phận mới, đến thôn Sơn Thuận tránh họa.

 

Nghe đến đó, Thiệu Tranh thêm những chuyện ô uế nữa, trực tiếp cắt ngang lời bạn: "Được , việc nhờ giúp .

 

Sau khi chị hai nhà họ Phan bắt, hãy liên hệ với cảnh sát tỉnh H thông qua cảnh sát Thượng Hải, bắt ngay tên Phan Huy đó. Nhân tiện, hãy giúp gia đình hại minh oan."

 

Triệu Viễn Đào: "Chuyện nhỏ thôi, tên khốn đó cũng chán ghét lắm .

 

Cậu yên tâm, nhiều nhất ba ngày là kết quả."

 

Nghe , Thiệu Tranh giãn nét mặt: "Cảm ơn nhé, bạn ."

 

"Còn lời cảm ơn với em gì? , việc giúp giải quyết , giờ cho là vì ai chứ?

 

Đừng bảo là... Theo tính cách của thằng Phan Huy đó, là vì một cô gái nào đó chứ..."

 

"Cút ! Cậu tưởng là thú vật ?" Thiệu Tranh mắng yêu một câu cúp máy.

 

Sau khi cúp điện thoại, vội dậy ngay mà thu nụ , trầm ngâm suy nghĩ.

 

... Tuy rằng Trần Quân và Trần Nghĩa bảo vệ, cô bé chắc chắn sẽ , nhưng sự xuất hiện đầy ác ý của tên Phan Huy mặt Duật Duật, đúng là ô uế đôi mắt của em...

 

Tính tình cô nhóc quá mềm yếu, chuyện cũng nhỏ nhẹ, dọa đến ?

 

Nghĩ đến đó, Thiệu Tranh - thực lòng quan tâm đến cô em gái bạn như em ruột - bỗng thấy bồn chồn.

 

Anh dậy, tắt đèn, khóa cửa, nhanh chóng hướng về khu nhà ở của gia đình.

 

------------

 

“Sao đến lúc ?”

 

Trần Võ Văn vội vã về đến nhà vì công việc trong đội, mở cửa mời .

 

Đi theo phòng, thấy chữ Song Hỷ màu đỏ dán tường, Thiệu Tranh mới giật nhận thời điểm thích hợp.

 

Anh liếc phòng khách: “Chị dâu ?”

 

Trần Võ Văn đang múc nước từ lu để chuẩn giặt quần áo trong chậu gỗ lớn, vẫn ngẩng đầu lên: “Cô vẫn về, ở bệnh viện , đến 10 giờ mới xong việc. Tầm 9 giờ rưỡi 11 sẽ đón.

 

Cậu việc gì thì nhanh .”

 

Nghe , Thiệu Tranh kéo ghế xuống, kể thông tin cho em đang bắt đầu giặt giũ.

 

Nếu như vài ngày , việc nghi ngờ tên Phan Huy khiến Trần Võ Văn tức giận, thì giờ phút , khi rõ tên cặn bã đó quả thực nảy sinh ý đồ xa với em gái, sự phẫn nộ trong lòng gần như kìm nén .

 

Nếu vì thực lực cho phép, Trần Võ Văn chỉ ước thể bay ngay về quê, đ.á.n.h cho một trận tàn phế.

 

Đồng thời, cũng thấy đau lòng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-68.html.]

Em gái rõ ràng ngoan ngoãn, hiểu chuyện như , cứ những thứ mắt mù luôn tìm đến?

 

Năm ngoái thế, năm nay .

 

Xinh của Duật Duật.

 

Càng nghĩ càng tức, Trần Võ Văn kiềm chế tính khí, nhíu mày buông một câu c.h.ử.i thề.

 

“Chuyện gì thế?”

 

Biện Cửu Hương bước nhà, đặt túi xách xuống, chồng đang giận dữ hỏi.

 

Hỏi xong cô mới thấy trong phòng khách còn một nữa.

 

Cô nhướng mày, chào: “Lão Thiệu đến ?”

 

Thiệu Tranh thường xuyên đến ăn cơm, quen với Biện Cửu Hương.

 

Thấy cô , cũng khách sáo, đáp: “Có chút việc tìm lão Trần.”

 

Trần Võ Văn lau vội đôi tay ướt khăn, đến chỗ vợ, ánh mắt quan tâm lướt khắp cô, xác định vấn đề gì mới nhíu mày hỏi: “Không 10 giờ mới tan ?”

 

Biện Cửu Hương phẩy tay chồng , trợn mắt: “Em chỉ mới mang, đến mức... Bệnh viện việc gì, chủ nhiệm bảo em về .

 

Anh yên tâm, em về một , cùng còn vợ của đoàn trưởng đoàn ba.”

 

Người cô , ngay cả trợn mắt cũng .

 

Ít nhất Trần Võ Văn nghĩ .

 

Thấy vợ nũng, sự tức giận trong lòng cũng vơi phần nào.

 

Biết cô thích càu nhàu, Trần Võ Văn thêm gì, chỉ nhẹ nhàng véo tay vợ, xuống ghế nhỏ tiếp tục giặt đồ.

 

Sau đó...

 

Nghĩ đến chuyện của em gái, sắc mặt một nữa tối sầm.

 

Không còn tâm trạng giặt giũ, Trần Võ Văn tạm dừng công việc, nhíu mày bàn bạc với lão Thiệu.

 

Hai cũng tránh Biện Cửu Hương.

 

, khi tự rót nước uống, thuận tiện lấy ly và bỏ vài lá cho hai .

 

Pha xong hai ly , Biện Cửu Hương cũng hiểu câu chuyện và trực tiếp nổ tung: “Cái gì?! Rác rưởi từ ? Duật Duật sợ ?

 

Lão tứ lão ngũ ăn kiểu gì thế hả? Nếu là em, em tát cho mấy cái , đồ hổ! Hắn dám ?

 

Duật Duật mà dám mơ tưởng? Ghê tởm!”

 

Thấy vợ tức giận dữ dội, Trần Võ Văn vội chạy đến dỗ dành con rồng cái đang nổi giận: “Vợ yêu, em đừng kích động , chuyện sắp giải quyết thỏa .

 

Duật Duật , em cũng , lão ngũ với em .”

 

Biện Cửu Hương cảm thấy hai họ quá chậm chạp: “Cái tên gì Huy rõ ràng là thứ rác rưởi.

 

Nếu thực sự vô liêm sỉ, với tốc độ của mấy , Duật Duật kịp hại .

 

Ngày mai em gọi điện cho lão tứ lão ngũ, loại đồ bại hoại khi bắt cũng nên đ.á.n.h cho một trận, chúng đây là trừ hại cho dân!”

Loading...