Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 1021: Dựa vào cái gì

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:53:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê phun ngụm trong miệng ngoài, nhất thời hồn : "Em nữa xem nào?"

Diêu Trừng chỉ cạn lời mà còn kinh hãi nhiều hơn: "Hôm nay đón Hạ Hạ tan học, Mạc Bối theo lưng Hạ Hạ, đột nhiên gọi một tiếng '', em giật cả , lập tức kéo Hạ Hạ luôn."

Nói đoạn, cô vỗ vỗ n.g.ự.c đầy vẻ sợ hãi, thực sự dọa , đứa trẻ đó kích động gì ?

Ngọc Khê , cũng hiểu vấn đề: "Lần em bảo thấy Miêu Phượng Tiên ở cổng trường?"

Diêu Trừng ngẩn : "Miêu Phượng Tiên là ai?"

"Là đàn bà vứt bỏ đứa trẻ đó."

Diêu Trừng "" lên một tiếng: "Là bà , bà tên Miêu Phượng Tiên cơ đấy!"

Ngọc Khê gật đầu: "Chính là bà . Giờ xem , đến thăm chính là Mạc Bối, cho nên ..."

Niên Canh Tâm phản ứng kịp: "Cho nên là Miêu Phượng Tiên tìm thấy con gái ? Bà cũng giỏi thật đấy, năm đó ôm nhầm mà cũng tìm ."

Niên Quân Văn đặt chén xuống: "Năm đó chúng thời gian tìm, nghĩa là Miêu Phượng Tiên tìm. Tuy xác suất tìm thấy cao, nhưng chỉ cần lòng kiên trì và duyên thì sớm muộn cũng gặp thôi, xem đúng là m.á.u mủ tình thâm."

Diêu Trừng ngơ ngác: "Em hiểu , lẽ Mạc Bối tưởng nó và Hạ Hạ ôm nhầm, nên mới gọi em là chứ?"

Ngọc Khê "ừ" một tiếng: "Dựa việc Mạc Bối gọi em là , thể thấy Miêu Phượng Tiên vẫn sự thật rõ ràng, chắc là cứ úp úp mở mở. Mạc Bối con cái nhà họ Mạc nên mới liên tưởng như ."

Diêu Trừng: "........ Thế cũng ?"

Ngọc Khê , nhưng chính việc Mạc Bối thấy sự cưng chiều và bảo bọc của vợ chồng Niên Canh Tâm dành cho Hạ Hạ ở bệnh viện kích động con bé. Đứa trẻ ước chừng sớm con ruột, cộng thêm việc phát hiện vài điểm bất thường từ Miêu Phượng Tiên nên mới tự suy đoán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-1021-dua-vao-cai-gi.html.]

Ngọc Khê đoán đúng . Mấy hôm Miêu Phượng Tiên cũng thấy Diêu Trừng và nhận cô. Bà chỉ một nghĩ rằng, năm đó ôm nhầm ở bệnh viện, nếu ôm nhầm thì đứa bé vứt cửa nhà giàu chính là con gái ruột của .

Thay vì mừng cho con hưởng phúc, bà oán hận kẻ chiếm mất cuộc sống của con gái , thế nên khi gặp Diêu Trừng, bà nhịn vài câu mập mờ, khiến Mạc Bối phát hiện vấn đề.

Những chuyện phía Ngọc Khê đều .

Niên Canh Tâm mân mê đôi quả óc ch.ó trong tay: "Em thấy con bé đó sẽ chịu để yên , một chắc chắn sẽ hai."

Diêu Trừng nhéo chồng một cái thật đau: "Giờ lo con gái sắp cướp mất ?"

Trong phút chốc, phòng khách im phăng phắc. Diêu Trừng vốn đơn thuần mà còn nghĩ đến , tự nhiên cũng nhận : Một khi Mạc Bối cho rằng ôm nhầm, thì thế của Hạ Hạ rõ mười mươi — con cái nhà họ Mạc.

Ngọc Khê chút lo lắng cho Hạ Hạ: "Hạ Hạ thông minh, con bé dù nghĩ thấu hết thì chắc cũng đoán phần nào ."

Lúc Niên Canh Tâm mới hoảng hồn: "Phải bây giờ, con gái khó khăn lắm mới nuôi lớn , giờ cứ thế đổi cho ? Dựa cái gì chứ?"

Lòng Diêu Trừng nghẹn đắng, nhịn thắc mắc: "Em cũng từng gặp của Mạc Bối , bà và Hạ Hạ chẳng giống chút nào. Chị dâu, chị xem khi nào Miêu Phượng Tiên tìm nhầm ?"

Ngọc Khê đáp: "Ngoại hình cũng khả năng giống lớn trong nhà mà."

Diêu Trừng đỏ hoe mắt, chán nản tựa sofa, nắm chặt lấy tay chồng: "Phải đây? Phải đây?"

Niên Quân Văn đồng hồ: "Hai đến đây một lúc , là về nhà , Hạ Hạ ở nhà đang nghĩ ngợi gì !"

Ngọc Khê tiếp lời: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, giờ lo lắng thì ích gì. Nếu thực sự đổi , ai thể cướp chứ? Công sinh thành tuy lớn, nhưng công dưỡng d.ụ.c cũng chẳng kém chút nào."

 

Loading...