Mạc Thu vội vàng nhận : "Tất cả là tại , là của . kìm lòng mà kể với bố , ngờ cho bác gái, dặn dặn là , đều là của ."
Ngọc Khê: "......."
Quả nhiên bí mật một khi nhiều thì còn là bí mật nữa, thì những cần đều cả .
Mạc Thu cứ nghĩ đến ông họ đang cuống cuồng nhận là trong lòng càng thêm bất an, nhất là khi thấy ông chủ cứ im lặng gì, cô thực sự hối hận c.h.ế.t, thể tin lời cơ chứ: "Ông chủ, đều là của ."
Ngọc Khê quả thực hài lòng việc Mạc Thu đem chuyện kể cho thứ ba, cho dù đó là ruột của cô , nhưng cô cũng từng yêu cầu tuyệt đối : "Thôi bỏ , thì cũng !"
Tảng đá trong lòng Mạc Thu vẫn rơi xuống, ngược càng treo lơ lửng hơn, cô nhắm mắt : "Bác gái và họ gặp Hạ Hạ." Cô thực sự sợ rằng nếu , họ sẽ tự tìm đến tận cửa. Điều duy nhất may mắn là hiện tại đang nghỉ hè, cần lo lắng họ đến trường chặn đường con bé.
Ngọc Khê qua lời Mạc Thu thì bác trai bác gái của cô tính tình hiền lành, là những bụng, duy chỉ điều quản con trai. Hai ông bà cũng khá , ít nhất khi Ngô Mẫn Mẫn quá quắt thì họ gây khó dễ khi ly hôn, ngược còn cho rằng con trai ngoại tình là sai nên giúp đỡ cho con dâu.
Cô hai ông bà thực sự hy vọng gặp cháu gái ruột, còn họ của Mạc Thu thì phần nhiều là vì lợi ích.
Mạc Thu thấy ông chủ cứ mãi trả lời, lòng càng thêm thấp thỏm. Cô thực sự hối hận đến xanh ruột , đáng lẽ khi tin cô nên ảo tưởng rằng nhờ mối quan hệ với Hạ Hạ mà sẽ nhận bao nhiêu lợi lộc, để nhất thời nhịn mà kể với . Cô thực sự sợ sẽ mất việc mất thôi.
Ngọc Khê ngẩng đầu thu hết thần sắc của Mạc Thu mắt. Ai cũng chút tính toán riêng, nhưng vẫn cần gõ cửa cảnh cáo: "Sau , hy vọng những chuyện liên quan đến gia đình chúng , cô nhất định giữ kẽ và cẩn thận."
Mạc Thu vội cúi đầu: "Vâng ạ."
Ngọc Khê hỏi: "Họ nhận Hạ Hạ, còn Mạc Bối thì ?"
Biểu cảm của Mạc Thu đanh : "Ý của họ là... nhận con gái ruột."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-1035-qua-doan.html.]
Ngọc Khê hiểu , nghĩa là Mạc Bối đến từ thì trả về nơi đó, vị đúng là dứt khoát thật, tiếc là chỉ vì lợi ích mà thôi: "Hừ."
Đầu Mạc Thu càng cúi thấp hơn, họ đang tính toán bàn tính gì cô đều thấu , huống hồ là ông chủ. Đây là rõ Hạ Hạ sẽ về nhà họ, chỉ mượn mối quan hệ để kiếm chác lợi ích, chứ chẳng hề coi Hạ Hạ là con gái ruột thịt gì.
Ngọc Khê: "Hôm nay cho cô nghỉ phép. Ngô Mẫn Mẫn dù cũng là của đứa trẻ, nghĩ họ cô và Ngô Mẫn Mẫn cần trao đổi với một chút."
Mạc Thu mấp máy môi: "Vâng ạ."
Sau khi Mạc Thu khỏi, Ngọc Khê đem tin cho vợ chồng Diêu Trừng, chủ yếu là xem thái độ của Hạ Hạ.
Cứ ngỡ Hạ Hạ suy nghĩ mấy ngày, ngờ đứa trẻ quả đoán, gặp nhà họ Mạc.
Buổi tối, Ngọc Khê nhỏ với Niên Quân Văn: "Anh bảo xem, tính cách của Hạ Hạ giống ai nhỉ?"
Niên Quân Văn tán thưởng cô cháu gái nhỏ, thà chặt đứt dứt khoát còn hơn cứ dây dưa khổ sở, đối diện trực tiếp mới là cách : "Có chút giống Canh Tâm, cũng chút giống Diêu Trừng."
Ngọc Khê suy nghĩ kỹ , đúng là thật. Niên Canh Tâm năm đó lúc về nhà chẳng cũng quyết đoán ? Lại thêm Diêu Trừng cũng là dứt khoát, đứa trẻ do hai vợ chồng giáo d.ụ.c thì nhất định giống họ : "Cũng may là giống cha ruột."
Niên Quân Văn khựng một chút: " ."
Ngọc Khê thực sự còn ưa nổi Ngô Mẫn Mẫn nữa. Trước đây thấy cô cải tà quy chính dễ dàng nên còn vài phần tán thưởng, giờ thì đến nhắc cũng lười nhắc. Càng đắn đo dây dưa thì càng tổn thương Hạ Hạ.
Niên Quân Văn trở : "Ngày mai thực sự rút thời gian, còn em thì ?"
Ngọc Khê cũng bận, vì phần đầu phim khoa học viễn tưởng thành công nên phần hai nhiều tìm đến hợp tác, những cái thể từ chối . nếu xem thử thì lòng cô yên: "Em chắc là thể nặn hai tiếng."