Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 1037: Đào hố

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:54:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vợ chồng Niên Canh Tâm đều vui mừng, liên thanh .

Mạc lão phu nhân trân trân, cháu gái ruột quả thực là hình mẫu cháu gái hảo trong tưởng tượng của bà. Từ khi cháu khác, bà vui mừng khôn xiết, giờ thấy cháu sắp , bà nghẹn ngào: "Hạ Hạ."

Hạ Hạ cảm nhận tình yêu thương của ông bà nội, trái tim băng giá ấm áp thêm đôi chút: "Con sẽ đến thăm bà và ông nội ạ."

Bà lão yên tâm, mặt mày rạng rỡ, vội vàng từ trong túi lấy món quà chuẩn sẵn: "Đây là của hồi môn của bà nội. Năm đó cho con một chiếc, đây là chiếc còn , con hãy giữ cho kỹ."

Ngọc Khê kinh ngạc, đó là một chiếc vòng ngọc, nước ngọc . Vừa gặp mặt tặng của hồi môn quý giá, chứng tỏ họ thật lòng đối xử với Hạ Hạ. Có thực tâm thương yêu con bé thì dù buồn, Hạ Hạ cũng sẽ đến mức quá đau lòng.

Tiếng ly vỡ đột ngột vang lên, thu hút sự chú ý của .

Mạc Bối hoảng hốt định nhặt mảnh vỡ đất: "Con cố ý ."

"Sít" một tiếng, tay Mạc Bối cắt trúng, m.á.u chảy đầm đìa, cả lòng bàn tay đều là vệt máu.

Ngô Mẫn Mẫn thốt lên kinh hãi, vẻ mặt xót xa vô cùng: "Không đau, đau, đưa con bệnh viện ngay."

Mạc Bối nén đau, thầm lạnh trong lòng. Vương Hạ Hạ thì chứ, thương cô , bây giờ chắc chắn Vương Hạ Hạ đang khó chịu. Cô liếc trộm một cái, thấy Vương Hạ Hạ đang thẫn thờ, sự bực bội trong lòng cuối cùng cũng giải tỏa.

Thấy định kéo , Mạc Bối yên nhúc nhích: "Mẹ, hôm nay là ngày quan trọng để nhận em gái, con , nhịn một chút là ."

Ngô Mẫn Mẫn lúc dám Hạ Hạ nữa. Hành động của cô chứng minh trái tim thiên vị về phía nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-1037-dao-ho.html.]

Mạc Bối bỏ qua cơ hội: "Hạ Hạ, chị chị nên nhường chỗ cho em. Em yên tâm, chị nhất định sẽ rời sớm nhất thể. Xin em hãy cho chị chút thời gian, đợi chị tìm cha , chị nhất định sẽ ."

Ngọc Khê Mạc Bối dùng chiêu lấy lùi tiến, thủ pháp tuy còn non nớt nhưng hữu dụng, cô lên tiếng.

Vợ chồng Niên Canh Tâm cũng giữ im lặng. Họ đều Mạc Bối rời , mà họ thì đang mừng thầm. Mạc Bối còn ở ngày nào thì Hạ Hạ sẽ thường xuyên về đó ngày . Phải thừa nhận ai cũng lòng ích kỷ, và họ bao giờ che giấu sự ích kỷ của .

Sự kỳ vọng của Hạ Hạ đối với cha ruột hôm nay tan vỡ. Cô sẽ còn khao khát tình yêu của cha ruột nữa, cô thấu tất cả . Lòng cô chua xót, vì cha ruột, mà là vì cha nuôi.

Cha nuôi từ tận đáy lòng cô tiếp xúc với cha ruột, nhưng vì yêu cô nên họ tôn trọng lựa chọn của cô, dành cho cô sự bao dung lớn nhất. Giờ đây khi so sánh, cô càng nghĩ càng thấy sống mũi cay cay, nước mắt chực trào .

Diêu Trừng luôn để ý thần sắc của con gái, thấy con sắp , cô cuống quýt: "Chúng về nhà thôi."

Hạ Hạ nắm c.h.ặ.t t.a.y , hề nhúc nhích. Cô thông minh bằng chị họ Diệu Diệu, nhưng cũng . Mạc Bối đang khích bác cô. Hạ Hạ thu nước mắt, lạnh lùng : "Chị bao lâu là việc của chị, cần với . Còn nữa, chỉ một chị gái là chị họ thôi, xin đừng tự xưng là chị ."

Mạc Bối rõ ràng ngờ tới phản ứng của Hạ Hạ. Cô thầm khinh bỉ, như Vương Hạ Hạ thanh cao lắm, chẳng qua cũng là hạng hám danh lợi, nỡ rời bỏ nhà họ Niên mà thôi. Cô cho nhà họ Niên Vương Hạ Hạ là loại gì. Nghĩ đến việc nhà họ Niên thể đuổi Vương Hạ Hạ , ánh mắt cô biến đổi đầy hưng phấn: "Hạ Hạ, chị em thích chị."

Hạ Hạ trực tiếp cắt ngang: "Biết là , tránh xa một chút."

Mạc Bối ngây , hồi lâu mới hồn, thầm hận tại Vương Hạ Hạ thể kiêng dè gì mà gì thì . Cô nén cơn giận trong lòng, mắt rưng rưng: "Em là ghét chị, về nhà? Mẹ thực sự nhớ em, em yên tâm, em về chị sẽ tranh giành gì với em cả. Điều kiện gia đình tuy , nhưng ấm cúng, em về ?"

 

Loading...