Mai Hoa đón con gái của Chu Lộ ở nhà trẻ, chuyện thêm một lúc cũng cáo từ.
Lần sang đây, gia đình Ngọc Khê mang theo ít hành lý, tổng cộng năm cái vali lớn, bộ là quần áo, giày dép của Diệu Diệu, đó là còn tính sách vở và đồ dùng cá nhân gửi bưu điện sang từ mấy ngày .
Những thứ đều cần sắp xếp . Ngọc Khê phụ trách phần quần áo, Niên Quân Văn giúp con gái xếp sách, còn Diệu Diệu thì tự trải ga giường. Đến khi thu dọn xong xuôi thì là bảy giờ tối.
Bảy giờ tối ở thành phố S chính là lúc náo nhiệt nhất. Cả nhà tìm một quán ăn, đó dạo một vòng quanh bờ sông. Bất kể mùa du lịch , bờ sông bao giờ ngớt qua .
Ngày hôm , Ngọc Khê xách theo quà cáp chuẩn sẵn thăm chị Mai. Vì gia đình Ngọc Khê tới nên vợ chồng Chu Lộ đều ở nhà.
Mai Hoa mấy hộp t.h.u.ố.c bổ, trách khéo: "Các em đến chơi là , còn mang theo đồ đạc gì, khách sáo quá."
Ngọc Khê đáp: "Đây là đồ em đặc biệt mua cho chị đấy, Quân Văn mang từ nước ngoài về."
Mai Hoa cảm thấy ấm lòng, bà vui vì dù ly hôn nhưng mối quan hệ giữa hai nhà vẫn hề xa cách: "Đây là nước trái cây mới ép, các em nếm thử ."
Ngọc Khê nếm một ngụm: "Ngon lắm chị."
Mai Hoa híp mắt: "Ngon thì uống nhiều một chút."
Ngọc Khê mỉm gật đầu: "Sao em thấy cháu ?"
Chu Lộ bất lực : "Em dám cho con bé nghỉ học. Chỉ cần một ngày là đưa khó như lên trời."
Ngọc Khê an ủi: "Trẻ con đều thế cả, đợi cháu kết bạn sẽ thích thôi."
Chu Lộ chẳng chút lòng tin nào con gái . Con bé vì để trốn nhà trẻ mà tuyệt thực, lóc om sòm, chiêu gì cũng dùng hết . Bố chồng chồng nỡ cháu nên đều trốn về quê ở một thời gian, đợi cháu quen với nhà trẻ mới lên . Cứ nghĩ đến con gái là cô thấy nghẹn lòng, bèn đổi chủ đề: "Chị dâu và cả định ở thành phố S mấy ngày?"
Ngọc Khê: "Đợi Diệu Diệu nhập học xong là bọn chị về ngay."
Chu Lộ tính toán ngày tháng, hậu kỳ mới nhập học: "Sao ở chơi thêm vài ngày?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-1041-nguong-mo.html.]
Ngọc Khê cũng lắm: "Bận quá em ạ, mấy ngày cũng là chị cố gắng thu xếp mãi mới đấy."
Ngọc Khê hỏi ngược : "Còn em thì ? Đã mấy năm , công việc hiện tại thích nghi ?"
Nói cũng , lúc Chu Lộ m.a.n.g t.h.a.i vẫn , sinh con xong cũng nghỉ t.h.a.i sản. đến khi hết kỳ nghỉ việc thì đủ kiểu gây khó dễ, vì bực bội quá mà mất sữa. Sau đó cảm thấy quá mệt mỏi nên cô dứt khoát từ chức, đợi con gái nhà trẻ mới bắt đầu .
Chu Lộ đáp: "Em cũng tham vọng gì lớn, công việc hiện tại khá , tăng ca, việc cũng thuận lòng."
Ngọc Khê gật đầu: "Vậy thì ."
Trong lòng Chu Lộ thầm ngưỡng mộ nhân viên của chị dâu. Không doanh nghiệp nào cũng giống như công ty của chị dâu, nơi miệng thì cho nghỉ t.h.a.i sản đúng hợp đồng, nhưng thực tế chẳng mấy ai, đa sẽ tìm đủ lý do để sa thải. Không giống như công ty chị dâu, trong thời gian m.a.n.g t.h.a.i khám t.h.a.i trừ phép, nghỉ t.h.a.i sản bốn tháng chỉ lương mà tiền thưởng vẫn phát như thường.
Ngọc Khê thấy Chu Lộ thất thần, hỏi: "Em đang nghĩ gì thế?"
Chu Lộ mỉm : "Dạ gì ạ."
Ngọc Khê hỏi thêm nữa. Khó khăn lắm mới gặp nên họ tán gẫu chuyện khác, phần lớn là Chu Lộ thỉnh giáo kinh nghiệm dạy con, Ngọc Khê cũng nhiệt tình chia sẻ.
Ban ngày ở nhà Chu Lộ nửa ngày, ăn cơm xong, cả nhà hiệu sách để lấp đầy những chỗ trống giá sách của Diệu Diệu, đó mua thêm một vật dụng cho con.
Vì đây là đầu tiên Diệu Diệu ở ký túc xá trường nên Ngọc Khê hận thể mua hết tất cả những gì thể nghĩ . Nếu Diệu Diệu ngăn cản, chắc Ngọc Khê còn dạo thêm một tiếng nữa.
Ngày hôm , sinh viên bắt đầu đến nhập học sớm. Gia đình Ngọc Khê vội báo danh mà tham quan khắp lượt khuôn viên trường .
Đến ngày nhập học chính thức, Ngọc Khê nhíu mày hỏi: "Một cái vali thế đủ con?"
Diệu Diệu trong lòng run rẩy, chỉ sợ sẽ bắt mang theo hết đống đồ mua: "Mẹ, thật sự đủ mà. Con ở ngay gần đây, thiếu cái gì là con về lấy ngay, thật sự cần mang vác lỉnh kỉnh ạ."
Ngọc Khê đồng tình: "Tập quân sự tận nửa tháng, kiểu gì cũng mang thêm nhiều quần áo chứ!"
Diệu Diệu: "Mẹ ơi, tập quân sự mặc quân phục mà, con chỉ cần mang đồ mặc bên trong thôi, thật sự đủ ."