Ngọc Khê cũng ghé sát xem, đừng là cô nhắm trúng một : "Diệu Diệu, khoan hãy tắt, để kỹ chút ."
Diệu Diệu giật giật khóe miệng, cô nên khâm phục các chị khóa nắm bắt cơ hội, là nên khâm phục chính đây? Cái tài khoản đang yên đang lành tự nhiên biến thành hòm thư tuyển dụng, cô thể hình dung loại tin nhắn sẽ bao giờ thiếu.
Ngọc Khê xuống : "Phải là, học kế toán, vài năm thi lấy hết các bằng cấp cần thiết, thành tích ở công ty cũng . Nếu vì quê ở Thủ đô, bố hối thúc về thì cũng chẳng ."
Niên Quân Văn hỏi: "Công ty em đang cần ?"
Ngọc Khê gật đầu: "Vâng, công ty đầu tư đang cần, nhân thủ đủ , năm nay tuyển mới mà tìm ai ưng ý."
Sau đó cô với Diệu Diệu: "Trả lời tin nhắn , hẹn một thời gian gặp mặt. Ừm, gửi thông tin của công ty đầu tư cho , nếu thấy vấn đề gì thì liên hệ với con."
Diệu Diệu ngẩn : "Mẹ, liên hệ với con á?"
Ngọc Khê mỉm : ", liên hệ với con. Con cũng lên đại học , nghĩ con cũng nên đến công ty phụ giúp. Kỳ nghỉ đông năm nay cứ thế , sang năm nghỉ hè chắc con sẽ còn thời gian rảnh ."
Diệu Diệu thực sự từng nghĩ đến việc công ty sớm như . Cô vốn định khi nghiệp sẽ giống như mấy em Quý Tấn tự xông pha một chuyến. nghĩ , công ty sớm cũng , thể học hỏi kinh nghiệm , tránh để giống đám Quý Tấn lúc mới bắt đầu đều luống cuống tay chân.
Ngày hôm , Ngọc Khê hết thủ tục chuyển nhượng cổ phần cho Niên Canh Tâm, đó triệu tập đại hội thảo luận kịch bản. Cuối cùng, theo quy tắc thiểu phục tùng đa , loại bỏ bối cảnh tâm linh.
Thời gian trôi qua nhanh, chớp mắt đến cuối năm. Vợ chồng Ngọc Khê cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm. Đã tuổi , so với lúc trẻ, giờ dự tiệc nhiều là thấy xác rã rời, tinh thần mệt mỏi.
Năm mới trôi qua trong bình lặng. Tết năm nay Hạ Hạ về nhà họ Mạc, chỉ gửi quà đến, và nhà họ Mạc nhận.
Điều khiến Ngọc Khê càng thêm khinh bỉ nhà họ Mạc. Bởi vì Diệu Diệu đích mặt "xé xác" Mạc Hối, trường học nhỏ nhỏ lớn lớn, đặc biệt là bài đăng của Diệu Diệu còn những kẻ thích hóng chuyện ghim lên đầu trang, nên Mạc Hối bới móc sạch sành sanh, đến cả ảnh chụp cũng đưa lên. Sau đó vì thấy ấn tượng , Diệu Diệu xóa bài, kêu gọi sống tích cực, đừng bới móc đời tư khác nữa, đồng thời nhân tiện quảng bá cho bộ phim Ngọc Khê vài năm , chuyện mới coi như kết thúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-1072-qua-cap.html.]
dù cũng bóc phốt, nhà họ Mạc cũng chuyện. Ông nội và bà nội Mạc tính còn , dù cũng lý trí hơn, chỉ vì ngại Mạc Hối nên liên lạc với Hạ Hạ nữa. Ngô Mẫn Mẫn thì càng thêm giận lây sang Hạ Hạ, còn tuyên bố Hạ Hạ cần về nữa.
Thái độ tuyệt tình đến mức , mà quà của Hạ Hạ gửi đến họ vẫn nhận lấy nhận để. Nhận quà mà đến một món quà đáp lễ cũng , ngay cả lễ nghĩa thông thường nhất cũng chẳng còn.
Diệu Diệu chỉ một than vãn: "Cứ như chúng nợ nhà họ Mạc bằng, thật nực ."
Vợ chồng Ngọc Khê vui, vợ chồng Niên Canh Tâm càng vui hơn, vì đó đều là tiền lì xì của Hạ Hạ tự bỏ mua.
Sau Tết, Ngọc Khê tranh thủ vài ngày nghỉ một phần kịch bản. Đến giữa tháng Ba, kịch bản thành.
Đạo diễn là Ôn Vinh.
Trong kịch bản, Ngọc Khê dựa theo hình tượng của Nhược Hàm để một nhân vật. Tuy bộ phim điện ảnh chắc đại bạo, nhưng nhân vật rèn luyện kỹ năng diễn xuất. Cháu gái lớn quyết tâm diễn viên, cô ruột đương nhiên giúp một tay.
Ngọc Khê bắt đầu bận rộn. Cô coi trọng bộ phim , chi tiết đều theo sát, chỉ lo cho công ty mà còn mặt ở đoàn phim, bận đến mức xoay như chong chóng.
Đến khi hồn thì là tháng Sáu, bộ phim đóng máy. Sau hơn hai tháng ròng rã, dù cũng là phim kinh phí thấp, lấy bối cảnh gần gũi thực tế nên cần tự dựng trường mà chỉ cần thuê nhà, thuận tiện hơn nhiều.
Ngọc Khê hiếm khi nghỉ ngơi ở nhà, Diêu Trừng với vẻ mặt hớn hở bước . Đã lâu Diêu Trừng ghé qua, cũng lâu gặp Ngọc Khê.
Vừa gặp mặt, Diêu Trừng sững : "Chị dâu, chị gầy nhiều quá."
Ngọc Khê sờ mặt , cô mệt mà, gầy là chuyện đương nhiên: "Đừng chuyện của chị nữa, em vui mừng thế ?"