Diệu Diệu : "Mẹ, con là do và bố dạy bảo mà, thể để bắt nạt , cứ yên tâm ạ."
"Vậy thì ."
Mắt Diệu Diệu chợt lóe lên: "Mẹ, Hạ Hạ kể gì ?"
Ngọc Khê hỏi: "Kể chuyện gì cơ?"
"A, Hạ Hạ kể chuyện nhà họ Mạc ?"
Ngọc Khê đáp: "Hạ Hạ liên lạc với nhà họ Mạc nữa, con bé chuyện nhà đó."
Giọng Diệu Diệu mang theo chút phấn khích: "Vậy cũng , ơi, con , Mạc Hối đuổi Mạc Bối , còn cắt luôn khoản tiền Ngô Mẫn Mẫn chu cấp cho Mạc Bối nữa. Mấy ngày , Mạc Bối cũng ghê gớm lắm, lên tận trường học loạn, quỳ ngay mặt Mạc Hối, bóc phốt sạch sành sanh luôn. Mạc Bối cũng thông minh, hề nhắc đến Hạ Hạ."
Ngọc Khê ngẩn : "Còn chuyện nữa ?"
Diệu Diệu tặc lưỡi: "Con cũng ngờ hai đó xé xác dữ dội như thế. Mạc Hối ở trường vốn bóc phốt một nên sống lủi thủi một , giờ thì ai thấy cũng tránh như tránh tà. Nếu đang ở trong trường, chừng Mạc Bối ăn đòn ."
Ngọc Khê khá tò mò: "Mạc Hối mà cắt tiền của Mạc Bối?"
Diệu Diệu : "Mạc Hối đuổi Mạc Bối , đó đe dọa Ngô Mẫn Mẫn là nếu nhận con gái nuôi thì mất con trai ruột, đừng mong dưỡng già tiễn đưa lúc lâm chung. Cuối cùng thì con trai ruột vẫn quan trọng hơn, bà cắt tiền của Mạc Bối, thế là dồn Mạc Bối đường cùng, hai bên trực tiếp đối đầu xé xác luôn."
Ngọc Khê thở phào: "Cũng may là Hạ Hạ còn qua với nhà họ Mạc nữa."
Một tiếng , cuối cùng cũng ăn cơm, tổng cộng sáu món. Tay nghề của Phương Huyên vẫn luôn , Niên Quân Văn thì kém hơn một chút. khi ăn, Ngọc Khê phát hiện hương vị các món đều tương đương , cô Phương Huyên thêm vài cái, thầm nghĩ thằng bé tâm kế cũng ít, giấu nghề để giữ thể diện cho Niên Quân Văn.
Sau bữa ăn, Phương Huyên tự giác rửa bát, Diệu Diệu nhịn cũng theo trong. Niên Quân Văn u uất : "Con gái lớn là hướng ngoại mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-1084-nang-luong-tich-cuc.html.]
Ngọc Khê bảo: "Thôi ông ạ, phai thôi."
Niên Quân Văn gì nữa, chuyện cơm hôm nay Phương Huyên giấu nghề khá hài lòng.
Ngày hôm , Ngọc Khê , đó ở Sài Thành thêm vài ngày. Diệu Diệu cũng nghỉ phép, Phương Huyên cũng về việc, cả nhà cùng trở về thủ đô.
Thời gian trôi mau, chớp mắt năm mới qua, bộ phim điện ảnh mới của Ngọc Khê cũng lọt danh sách đề cử của liên hoan phim quốc tế.
Nhược Hàm chút dám tin: "Cô út, cháu cũng ạ?"
Ngọc Khê búng mũi Nhược Hàm: "Cháu là một trong các diễn viên chính, đương nhiên ."
Nhược Hàm vui sướng nhảy cẫng lên: "Cháu cảm ơn cô út."
Ngọc Khê vỗ vai Nhược Hàm, con bé ôm chặt quá cô nghẹt thở. Trong lòng cô thở dài, điểm xuất phát quá cao cũng hẳn là , cô chỉ sợ Nhược Hàm chịu nổi những thất bại. Có chút lo âu, nhưng thấy dáng vẻ vui mừng của Nhược Hàm, cô thấy đang lo hão, chuyện xảy mà lo lắng quá thì thật dư thừa.
Vì nhận thông báo nên thể chuẩn từ sớm. Ngọc Khê từng một nhưng từ nhiều năm , giờ cũng tìm hiểu đôi chút. Tuy nhiên, nhóm của Ngọc Khê vẫn , tác phẩm lọt danh sách đề cử mà , nếu đạt giải thì lúc về tuyên truyền sẽ thêm tiếng vang.
Thời gian trôi nhanh, phía Ngọc Khê dù nhận danh sách đề cử nhưng hề tuyên truyền , đợi khi kết quả chính thức mới để tránh những ảnh hưởng .
Lịch trình ở nước ngoài dày đặc, chẳng mấy chốc danh sách đoạt giải công bố. Ôn Vinh đoạt giải, thể tin nổi, đó liên tục cảm ơn Ngọc Khê, bởi đạo diễn cũng là dựa nền tảng của kịch bản.
Khi trở về nước, cả nước đều tin. Nhân cơ hội , bộ phim quảng bá rầm rộ. Phim mang năng lượng tích cực, đ.á.n.h trúng đề tài giáo d.ụ.c mà các bậc phụ đang quan tâm. Nhờ danh tiếng đoạt giải mà lượng xem tăng vọt, tham gia thảo luận về đề tài phim càng đông hơn, sức nóng hề giảm xuống. Đặc biệt là khi xem đoạn giới thiệu, nhiều đứa trẻ sâu sắc suy ngẫm, thi để bình luận rằng sẽ cùng bố xem.
Nhược Hàm cũng nhờ đó mà nổi tiếng một phen, danh tiếng nhỏ.