Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 119: Tự biết mình biết ta

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:42:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Duệ nhỏ: "Ông nội và bà nội đến , bảo sang tìm em, là đợi một lát hãy về nhà."

Hà Giai Quang cạn lời: "Lại đến nữa ?"

Hà Duệ cũng chút bất lực: "Lúc chúng con về thì thấy hai canh ở cửa, đợi bọn con là lẻn theo luôn, cứ nhất định nhắm nhà thế nhỉ."

Ngọc Khê tiếp lời: "Vì bác gái là chính trực mà, lời trọng lượng. Bà cụ cũng lời của bà chẳng ai tin nổi."

Hà Duệ: "...... Ý em là bà ' ' đúng ?"

Ngọc Khê gật đầu: "Vâng."

Hà Giai Quang: "........"

Hai cái đứa nhóc quái quỷ !

Ngọc Khê ho nhẹ một tiếng: "Thế chúng cứ ngoài đường mãi thế ?"

Hà Duệ bố, Hà Giai Quang liền : "Để bố về nhà một chuyến xem . Hà Duệ, con dẫn Ngọc Khê tiệm tạp hóa chơi một lúc, khi nào họ bố gọi."

Ngọc Khê ngáp một cái, cô bắt đầu buồn ngủ, tinh thần tỉnh táo cho lắm, nếu cô thực sự cũng hội ngộ bà cụ một phen.

Hà Duệ vẻ ái ngại: "Cái đó... lẽ em còn gặp bà nội nhiều, quen dần là ."

Ngọc Khê: "Em nếm trải ."

Hà Duệ khá ngượng ngùng, bà nội nhà thì rõ nhất, vội chuyển chủ đề: " , vẽ kha khá bản thảo , lát nữa về đưa em xem."

Ngọc Khê ngáp một cái nữa: "Em xe về, mai hãy xem, em còn phát lương cho nữa mà!"

Hà Duệ khẽ : "Lương thì vội."

Ngọc Khê chớp mắt: "Thật vội? Nếu thật thì nửa năm phát nhé!"

Hà Duệ: "......."

Ngọc Khê hì hì : "Đùa thôi, lương là nhất định phát, yên tâm , tuyệt đối nợ lương ."

Hà Duệ: "Anh... là giục tiền."

Ngọc Khê xua tay: "Em , đừng căng thẳng thế. Mà xem, bao giờ bà cụ mới chịu ?"

Hà Duệ nhận cô nhóc đang trêu , nhưng cứ nhắc đến bà nội là mất tự tin: "Chắc là nhanh thôi."

Ngọc Khê "ừ" một tiếng, đột nhiên khựng : "Hành lý của em còn ở trong phòng nhà đấy, hai cái vali to đùng đùng!"

Hà Duệ: "........"

Ngọc Khê chẳng thiết tiệm tạp hóa nữa: "Vali thì , nhưng em đang lo cho cái máy ảnh mới mua quá. Mau, mau, mau về thôi."

Ngọc Khê thật sự sợ, với tính cách của bà cụ họ Hà, khả năng lục lọi đồ đạc là cao. Lỡ như xung đột gì xảy , đừng rơi túi đồ của cô là !

Hà Duệ ngẩn , vội vã đuổi theo Ngọc Khê: "Em đừng gấp, chắc bà nội động ."

Ngọc Khê: "Câu tự tin để tin ?"

Hà Duệ: "....... Còn ở đó mà."

Ngọc Khê : "Em sợ lục đồ, em chỉ sợ xảy xô xát cái máy ảnh của em vạ lây thôi."

Hà Duệ: "........ Mau thôi."

Ngọc Khê bước sân thấy tiếng Chu Đại Nương đang tức đến phát điên, rõ ràng là bà bác cũng bó tay với bà cụ đang ăn vạ đất .

Chu Đại Nương thể quăng bà cụ ngoài . Trước dọa dẫm thì bà cụ còn lủi thủi về, nhưng rõ ràng "cao nhân" chỉ điểm, bác gái cũng chẳng .

Ngọc Khê qua cửa sổ, thấy túi đồ vẫn còn nguyên thì thở phào nhẹ nhõm. Cô vội phòng nữa mà ghé sát cửa sổ trong.

Hà Duệ: "........"

Chu Đại Nương tay cầm con d.a.o phay, bà cụ họ Hà thì rướn cổ lên: "Có giỏi thì cô c.h.é.m , c.h.é.m cổ ! đến nhà con trai , đứa con dâu cầm d.a.o đối xử với như thế , hỏi cho lẽ xem nhà ai loại con dâu như cô."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-119-tu-biet-minh-biet-ta.html.]

Chu Đại Nương đặt d.a.o xuống, xắn tay áo lên. Bà cụ cũng chẳng sợ: "Cô dám động ? sẽ rêu rao khắp nơi cô là mụ đàn bà chanh chua, để xem thằng Hà Duệ mà tìm đối tượng."

Ngọc Khê đầu Hà Duệ một cái: "Nắm thóp t.ử huyệt của bác gái , bà cụ lợi hại thật đấy, bác gái thật sự cầm nổi d.a.o ."

Hà Duệ: "......."

Anh đang bực cô nhóc xong tự dưng thấy buồn một cách kỳ quái.

Bà cụ họ Hà đắc ý vô cùng, đúng là lời con gái lý, hiệu quả thật: "Hôm nay đến để chiếm lợi của các , chúng cứ chuyện t.ử tế. Chỉ cần các đồng ý với Giai Lệ, giúp nó khuyên Ngọc Khê về, công việc của Hà Minh nó sẽ lo hết. Cô xem chuyện như thế, đúng , còn hai nghìn tệ nữa đấy."

Hà Giai Quang phiền não rít điếu thuốc: "Mẹ, chẳng hôm qua , ai thì cho đó hai nghìn tệ. Chúng con thật lòng chuyện , mà tìm nhà cả !"

Bà cụ thở dài: "Em gái về nhà nghĩ , nhà đều , chỉ nhà nhất, tướng mạo thuần phác đôn hậu, lời độ tin cậy cao. Chứ nhà cả đứa nào đứa nấy mặt dơi tai chuột, chỉ phản tác dụng thôi."

Ngọc Khê vểnh tai lên : "Đây chắc chắn lời của bà cụ, còn dùng cả thành ngữ cơ đấy."

Hà Duệ: "....... Đó là trọng tâm hả?"

Hà Giai Quang liếc mắt cửa sổ, thấy con trai và cả Ngọc Khê đang ghé mắt dòm , điếu t.h.u.ố.c tay suýt thì rơi mất. Ông giật giật khóe miệng, với bà cụ: "Mẹ, về , gì chúng con cũng đồng ý . Hà Giai Lệ định gì chúng con đều rõ, chúng con thể chuyện thất đức ."

Bà cụ họ Hà đau lòng quá đỗi, nhà con thứ đồng ý thì hai nghìn tệ của bà coi như bay mất. Bà bắt đầu dở thói ngang ngược: "Anh đồng ý cũng đồng ý, chịu thì cứ ở lỳ ở nhà luôn."

Ngọc Khê dậy: "Em thấy bác trai trị nổi bà cụ , mà em thì thực sự buồn ngủ ."

Hà Duệ: "......."

Ngọc Khê thẳng , đúng là vẫn tự dựa chính . Cô bụng gõ gõ cửa sổ, áp cái mặt trắng bệch vì lạnh tấm kính. Thấy trong phòng , cô liền lôi Hà Duệ thụp xuống.

Hà Duệ bà nội đang sợ đến mức nhảy dựng lên: "......."

Hà Giai Quang là bình tĩnh nhất vì ông chứng kiến bộ quá trình hành động của Ngọc Khê.

Chu Đại Nương thì thấy, chỉ bà cụ là t.h.ả.m nhất, mặt trắng bệch vì sợ, trốn tịt lưng Hà Giai Quang, run rẩy : "Ma, nhà ma!"

Hà Giai Quang mặt đơ : "Mẹ, để con đưa về."

Bà cụ: "Được, , ngay."

Ngọc Khê bịt miệng , kéo Hà Duệ cúi lẻn . trời tối, cô chú ý đến cái rìu ở góc tường nên đá , phát tiếng động. Ngọc Khê đèn ngoài cửa vẫn đang bật, cô và Hà Duệ chẳng còn chỗ nào mà trốn.

Bà cụ họ Hà liếc mắt cái thấy ngay Ngọc Khê. Ngọc Khê ngáp một cái, vẫy vẫy tay: "Chào ."

Bà cụ tức giận: "Cô là ai? Vừa nãy cô dọa ?"

Ngọc Khê chớp mắt: ", là cháu."

Thừa nhận thẳng thắn quá mức khiến bà cụ nghẹn họng câu tiếp theo là gì, chỉ phẫn nộ chỉ tay: "Cô là con cái nhà ai mà chẳng giáo d.ụ.c gì thế hả? Hà Duệ, đối tượng của ? cho , bà nội đồng ý , loại phụ nữ cưới về nhà."

Hà Duệ: "......."

Không khí bỗng chốc im phăng phắc. Chu Đại Nương suýt chút nữa thì phì thành tiếng. Cái bộ dạng mà còn đòi đóng vai bà ngoại mặt Ngọc Khê .

Mặt Hà Giai Quang càng đơ hơn, thậm chí còn nảy ý nghĩ bụng: "Nếu đứa trẻ mặt là Ngọc Khê thì bà sẽ phản ứng thế nào nhỉ?"

Hà Duệ là phản ứng mạnh nhất. Qua chuyện hiểu một điều: Đánh c.h.ế.t cũng tìm bạn gái kiểu như em họ , tim chịu thấu.

Ngọc Khê thì đang nghĩ xem nên lật tẩy phận luôn , nhưng cô ngủ một giấc yên bình, nên đang vô cùng phân vân.

 

 

 

 

 

 

 

Loading...