Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 126: Học bổng

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:43:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngọc Khê cầm thiệp mời, "Vương Gia Gia bán đồ cổ, lập quỹ học bổng, chuyện ý nghĩa đối với giáo dục, là năng lượng tích cực hướng về phía , phỏng vấn là nhất định, cô độc quyền cho Hoa Đông thế nào?"

 

Lôi Âm ôm cổ Ngọc Khê, hôn lên má Ngọc Khê một cái, " yêu cái đầu của cô c.h.ế.t mất, chuyện mà cô cũng nghĩ . Tin tức ý nghĩa, ảnh hưởng , độc quyền cho Hoa Đông, nếu thật sự chuyện gì, vị chủ biên nhất định sẽ quên chúng ."

 

Ngọc Khê đầu tiên cô gái hôn, cảm giác , lắm!

 

Ngọc Khê đẩy Lôi Âm , "Lần gặp mặt , sẽ với Vương Gia Gia một tiếng, thành vấn đề."

 

Lôi Âm phốc một tiếng , "Nếu Vương Điềm Điềm mà , chắc chắn sẽ sợ hãi hơn."

 

Ngọc Khê vui vẻ, " thật."

 

Ngày khai giảng, nhận sách mới, dọn vệ sinh, hiệu trưởng phát biểu, còn dư nửa ngày hoạt động tự do.

 

Học kỳ hai, chương trình học sâu hơn học kỳ một. Ngọc Khê từng học biên kịch, học thì thể giống như học kỳ nữa, nhất định dốc nhiều sức lực hơn.

 

Cũng may, chị họ sắp đến, cửa hàng cũng Chu Đại Nữu trông coi, Hà Giai Quang lúc rảnh rỗi cũng sẽ giúp việc. Cặp vợ chồng trông coi cửa hàng cho thuê quần áo cũng từng xảy sai sót.

 

Ngọc Khê càng yên tâm hơn, thương lượng với Lôi Âm, "Chu Đại Nữu vốn cần trông coi cửa hàng, bây giờ công việc nhiều hơn, cô xem tăng tiền lương cho cặp vợ chồng thế nào?"

 

Lôi Âm đang bực bội gãi đầu, bài tập thầy giao thật biến thái, một bài phê bình phim bằng tiếng Anh. Cô bàn, yếu ớt , "Ừm, thì tăng một trăm, thành năm trăm."

 

Ngọc Khê , "Tốt."

 

Lôi Âm kéo Ngọc Khê xuống, "Mau giúp xem với, thật sự nổi nữa . Rõ ràng môn tự chọn là tiếng Anh, thế nào đến cuối cùng một từ nào cả."

 

Ngọc Khê cầm cuốn tự điển tiếng Anh mới mua, "Có những từ cũng , nhiều từ chuyên nghiệp, tiên cứ dùng tự điển tra !"

 

Viên Viện c.ắ.n cây bút máy, "Các cô ít nhất còn chọn học tiếng Anh, chúng mới thảm. Vốn dĩ tiếng Anh học , bây giờ đừng là từ vựng, ngay cả ngữ pháp cũng . Đang yên đang lành cái gì mà phê bình phim bằng tiếng Anh, mạng ."

 

Ngọc Khê lật tìm tự điển, "Ai bảo thị trường điện ảnh nước ngoài phát triển, thầy giáo cũng rèn luyện chúng . Xem , học thêm tiếng Anh ."

 

Viên Viện kêu rên, "Thời gian chơi còn nữa ."

 

Lôi Âm lập tức cảm thấy cân bằng, con cứ thích so sánh, mấy Viên Viện còn t.h.ả.m hơn cô !

 

Ngày hôm , mấy cô nương đều mang theo quầng thâm mắt. Đáng tiếc, chỉ Diệp Mai là xuất sắc, Ngọc Khê cũng chỉ đạt tiêu chuẩn, cả lớp chỉ mấy đạt xuất sắc, phần lớn đều đạt tiêu chuẩn.

 

Thầy giáo mắng mỏ suốt cả một tiết học, "Bình thường bảo các em xem nhiều học nhiều, từng đứa từng đứa chỉ nghĩ đến chuyện chơi bời. Nghỉ hè , cả lớp học tiếng Anh, khi sẽ cho thi thử, ai đạt tiêu chuẩn thì chờ rớt môn ."

 

Thầy giáo hùng hổ bỏ , Lôi Âm cạn lời, "Thế nào giành việc của giáo viên tiếng Anh thế !"

 

Ngọc Khê những lời phê chú, mặt đỏ bừng. Đối với một từng là học bá, đầu tiên nhận những lời phê chú đỏ chói đầy cả trang, cứ tưởng tiếng Anh của tệ, ai ngờ giống như học sinh tiểu học . "Thầy giáo cũng là vì cho chúng , yêu sâu trách nặng mà. đăng ký học tiếng Anh đây, cô cùng ?"

 

Lôi Âm, "Muốn, đương nhiên là . Cứ thế , hai đứa sẽ càng bận hơn."

 

Ngọc Khê vỗ vai Lôi Âm, "Trả giá luôn luôn sẽ hồi báo, cố lên."

 

Mấy Viên Viện xúm , "Chúng cũng đăng ký."

 

Ngọc Khê liếc Diệp Mai, cô nương học kỳ một mực học tập, tiếng Anh là nhất. Hôm qua đều thể thành bài tập, Diệp Mai giúp việc ít. Duy nhất cần học thêm chỉ Diệp Mai.

 

Buổi trưa, Ngọc Khê và Lôi Âm trở về cửa hàng ăn cơm, ở cửa hàng, họ thấy Lý Miêu Miêu và Hoàng Lượng đang do dự, cù cưa cù nhằng.

 

Mắt Lý Miêu Miêu đỏ hoe, còn chút hoảng loạn, sắc mặt Hoàng Lượng cũng , đang hút thuốc. Thấy hai Ngọc Khê, Hoàng Lượng điều chỉnh tâm tình, "Cô về , để ngẫm ."

 

Lý Miêu Miêu, ", còn bao nhiêu thời gian nữa."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-126-hoc-bong.html.]

Hoàng Lượng bực bội dập tắt điếu thuốc, "Biết ."

 

Ngọc Khê đầu tiên thấy Lý Miêu Miêu, cô cúi đầu qua mặt cô, thèm liếc mắt cô một cái. Nhìn biểu cảm của Lý Miêu Miêu và Hoàng Lượng, trong đầu cô nhịn mà tự bổ sung tình tiết.

 

Hoàng Lượng, " việc tìm các chuyện."

 

Ngọc Khê, "Vào trong ."

 

Chu Đại Nữu cơm, Ngọc Khê : "Mợ hai, chuyện , các ăn , để cho một ít là ."

 

Chu Đại Nữu, "Ăn cơm vội, chúng chờ cô."

 

Ngọc Khê , ăn, họ sẽ ăn, liếc Hoàng Lượng, "Ăn cùng một chút?"

 

Hoàng Lượng gì khẩu vị, "Cô ăn , sẽ ăn."

 

Ngọc Khê cũng khách khí nữa, trong lòng càng nghi hoặc, rốt cuộc Lý Miêu Miêu cái gì, Hoàng Lượng ngay cả cơm cũng ăn vô nữa.

 

Mười phút, Ngọc Khê ăn xong cơm, "Cậu tìm chuyện gì?"

 

Hoàng Lượng trong tay mân mê điếu thuốc, "Xưởng phim thuê quần áo, lập tức đáp ứng."

 

Ngọc Khê mánh khóe vẫn còn ít, "Vì cái gì?"

 

Hoàng Lượng, "Bởi vì sẽ kiếm tiền, , chính là dùng , cùng lắm cho chút phí tổn, nhưng là chỗ , thể mở rộng nhân mạch, cái xem cô cân nhắc ."

 

Ngọc Khê híp mắt, "Việc chúng nhận, cái năm , khó kiếm nhất chính là nhân mạch, nhân mạch của xưởng phim rộng, ngày giới thiệu một vài, cửa hàng cũng đủ bận việc ."

 

Hoàng Lượng tán thưởng Ngọc Khê, " quả nhiên lầm , cũng thể yên tâm tiếp tục hợp tác , còn một việc, mượn tiền cô, năm nghìn."

 

Nước trong miệng Ngọc Khê sặc , "Cậu còn lúc thiếu tiền? Chỉ riêng năm kiếm ít ."

 

Hoàng Lượng chút khó , "Ngựa lúc sẩy chân, Lý Miêu Miêu mang , đưa điều kiện với , đứa nhỏ lấy , hoặc là đưa một vạn đồng, hoặc là cho vai diễn, há miệng liền vai nữ thứ hai, còn lăn lộn vai đó !"

 

Ngọc Khê ho khan, trừng lớn mắt, "Cô nghĩ tới gả cho !"

 

Hoàng Lượng bĩu môi, "Người tự cho là tiền đồ , thế nào thể đứa nhỏ nắm chặt, coi trọng cái chỉ lăn lộn vai nhỏ ."

 

Ngọc Khê ngẫm cũng là, bất quá ánh mắt quái dị Hoàng Lượng , mặt Hoàng Lượng dày, dù chuyện của tất cả đều , bạn gái nhiều, cũng là rút bài học .

 

Ngọc Khê nhưng thật sảng khoái, mượn Hoàng Lượng năm nghìn đồng, bất quá, giấy nợ là .

 

Thoáng cái tới Chủ Nhật, Ngọc Khê và Lôi Âm sớm tới sàn đấu giá.

 

Lôi Âm cầm thiệp mời, " đầu tiên tới địa phương , xem trang hoàng, cảm giác như thổ bao t.ử ."

 

Ngọc Khê bình tĩnh một chút, "Đi thôi, chúng ."

 

Lôi Âm, "Tốt."

 

Hai Ngọc Khê tới tương đối sớm, tìm chỗ , chỗ tương đối gần phía , hai tiểu cô nương đều dám loạn động, thành thật .

 

Ngọc Khê và Lôi Âm đang cúi đầu chuyện, "Cô thế nào ?"

 

Ngọc Khê cảm thấy âm thanh quen tai, nhấc đầu, Trịnh Mậu Nhiên!.

 

--------------------

 

 

Loading...