Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 137: THANH NIÊN TIẾN BỘ

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:43:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngọc Khê chuẩn tâm lý, bình tĩnh. Điều duy nhất khiến cô kinh ngạc là Lôi Quốc Lương đến, hơn nữa thái độ đối với cô đặc biệt .

 

Đối với cha , Lôi Âm chỉ còn sự xa lạ. Tha thứ là điều khả năng. Lần duy nhất cô thể mở miệng chuyện, chính là lúc đòi tiền. Dù thì, lấy thì phí.

 

Hai Ngọc Khê im lặng. Lôi Quốc Lương cũng thấy ngượng ngùng. "Nhìn xem, sắp giữa trưa . Đi thôi, dẫn hai đứa ăn cơm, ăn mừng một chút."

 

Khi Hà Giai Lệ thấy tờ báo, đừng hỏi lòng bà phức tạp đến mức nào. Đứa con gái luôn coi là cỏ dại, ngờ thành Thanh niên tiến bộ.

 

Vừa tới cửa hàng xem một vòng. Mặt tiền cửa hàng trang trí, trông dáng, việc ăn đặc biệt .

 

Tâm tư của Hà Giai Lệ vốn nguôi ngoai vì Đạo diễn Vương, giờ trỗi dậy nữa. Đồng thời, bà cũng nhận , nha đầu bản lĩnh, bản bản lĩnh, đó mới là bản lĩnh lớn.

 

Nhất là khi thấy hai và chị dâu hai đang việc trong cửa hàng, bà càng kiên định ý nghĩ nhận con trở về.

 

Hà Giai Lệ lên lấy sách của Ngọc Khê: "Mẹ giúp các con cầm, ăn cơm , chú con đặt phòng riêng ."

 

Ngọc Khê né tránh, liếc những đang vây xem. Cô và Lôi Âm cũng coi như là chút danh tiếng , nhất cử nhất động đều chú ý. Cô ngày mai cả trường đều tràn ngập chuyện bát quái về thế của .

 

Ngọc Khê mở miệng : "Chúng ..."

 

Lôi Âm tiếp lời: "Chúng ."

 

Lôi Quốc Lương : "Xe ở phía , thôi."

 

Vừa , kéo Hà Giai Lệ .

 

Ngọc Khê hỏi nhỏ: "Tại ?"

 

Lôi Âm ghé tai Ngọc Khê : "Rõ ràng là đến để lấy lòng. Tiền cho tại cần? Lại còn ăn một bữa ngon, quá lời chứ gì nữa. Cơm nước tội tình gì, thôi, cứ coi như là cải thiện khẩu phần ăn ."

 

Ngọc Khê: "... Cậu học hư ."

 

Lôi Âm: "Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Cậu đoán xem học từ ai?"

 

Ngọc Khê: "..."

 

Cô từ chối trả lời vấn đề .

 

Lôi Quốc Lương một cha , thì tuyệt đối đúng chỗ, chu mặt. Ngay cả đối với Ngọc Khê, cũng như con gái ruột. Tới phòng riêng, trực tiếp giao cho Lôi Âm việc gọi món.

 

Lôi Âm thì sẽ khách khí, gọi hết thảy một bàn thức ăn.

 

Lôi Quốc Lương chú ý nhiều hơn đến Ngọc Khê. Con gái ruột của , rõ nhất. Mọi thứ đều đổi từ khi gặp Ngọc Khê. Nha đầu từng để ý, tổng cộng tiếp xúc hai . Lần đầu tiên quên, thì ấn tượng sâu sắc .

 

Ngọc Khê Lôi Quốc Lương đang đ.á.n.h giá cô, nhưng cô sợ hãi. Cần ăn thì ăn, cần uống thì uống. Hà Giai Lệ nhiệt tình thì cứ nhiệt tình, dù cô vẫn lạnh lùng. Nhìn dáng vẻ Hà Giai Lệ uất ức, cô ăn càng vui vẻ hơn.

 

Lôi Âm và Ngọc Khê cãi vã cũng ầm ĩ. Hai tiểu cô nương an tĩnh, ngược khiến Lôi Quốc Lương và Hà Giai Lệ uất ức. Nói nhiều hơn nữa, cũng coi như gió thoảng bên tai. Nếu còn nữa, sẽ coi như các tồn tại.

 

Cuối cùng Lôi Âm đòi một ngàn tệ. Lôi Quốc Lương cũng cho Ngọc Khê, nhưng Ngọc Khê lấy.

 

Hà Giai Lệ ở trong phòng riêng, tức giận đến mức ném vỡ cốc: "Mẹ ruột là đây nhận, ngược nhận gia nhà hai cái lũ nghèo rớt mồng tơi ! Nhìn xem, cứ luôn phớt lờ !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-137-thanh-nien-tien-bo.html.]

 

Lôi Quốc Lương cũng sa sầm mặt: "Lôi Âm cũng khôn . Non nửa năm nay, nó chỉ đòi tiền từ nhà."

 

Hà Giai Lệ càng tức giận hơn: "Cứ thế mà liên tục cho nó ?"

 

Lôi Quốc Lương nghiến răng: "Cho, đương nhiên là cho. Ông Lôi còn ở đó, cho . Còn nữa, con gái con trai của bà, nhất định nhận trở về. ngóng rõ , mặt ông Vương, nó thể sánh bằng Đạo diễn Vương đấy. Huống chi bản năng lực."

 

Hà Giai Lệ đương nhiên đứa con gái bản lĩnh, hối hận c.h.ế.t. Lẽ lúc nên nhận nó , tiếc là t.h.u.ố.c hối hận.

 

Lôi Quốc Lương và Hà Giai Lệ liên tục đến hai ngày, đáng tiếc, Ngọc Khê và Lôi Âm, cần ăn thì ăn, cần uống thì uống. Cứ gặp mặt là Lôi Âm đòi tiền.

 

Lôi Quốc Lương thiếu vốn, tiền trong tay hạn, đó sẽ đến nữa. Hà Giai Lệ cũng trở , đang suy nghĩ chiến lược gì.

 

Trước , Ngọc Khê đặc biệt để ý Hà Giai Lệ. Nhất cử nhất động của Hà Giai Lệ đều thể lay động cảm xúc của cô. hiện tại, tầm rộng mở, Hà Giai Lệ còn trọng yếu nữa. Hơn nữa cô cũng bận, thời gian để bận tâm nhiều vì Hà Giai Lệ.

 

Đây chính là sự trưởng thành rõ ràng nhất của Ngọc Khê.

 

Ngọc Khê gặp Hoàng Lượng là một tuần đó. Tóc uốn của Hoàng Lượng cũng cắt, quần áo cũng còn dị hợm nữa, trông quy củ hẳn hoi. Ngọc Khê suýt chút nữa nhận , "Anh định đóng vai tinh hoa xã hội ?"

 

Hoàng Lượng mặt mày khổ sở, " đều là vì hợp đồng cả. Đạo diễn đoàn phim tư tưởng cũ kỹ, hình tượng của khiến chẳng tâm tư bàn bạc, lưng bước luôn. Sau , ăn vài bữa cơm, đổi hình tượng, đạo diễn mới chịu gặp , tốn vài ngày nữa mới xong. Hợp đồng mang tới ."

 

Ngọc Khê nhận lấy hợp đồng, "Anh vất vả ." Vừa , cô chút nóng lòng lật xem hợp đồng. Các điều khoản trong hợp đồng hợp lý, nhất là tiền thuê cuối cùng, mười hai vạn tệ, "Cái giá đưa cao quá."

 

Hoàng Lượng, "Thẩm Đạo tư tưởng tuy thời, nhưng uy tín , cũng chiếm tiện nghi, trực tiếp đưa một nửa chi phí sản xuất. Yêu cầu duy nhất là trang phục đạt chuẩn."

 

Hảo cảm của Ngọc Khê đối với Thẩm Đạo tăng vọt. Có quá nhiều ăn hoa hồng, phẩm tính của Thẩm Đạo thật hiếm , "Chúng thương hiệu, trang phục sẽ vấn đề gì. , ký hợp đồng hình thức công ty."

 

Hoàng Lượng ngây , "Các cô đăng ký công ty ?"

 

Ngọc Khê lấy danh , "Ừm, đăng ký vài ngày , giấy tờ đều xong xuôi. Đây là danh công ty."

 

Hoàng Lượng phức tạp nắm danh . Anh còn đang rối rắm, mà hành động của nhanh nhẹn hơn . Hoàng Lượng hạ quyết tâm, "Lữ đồng học, chúng quen cũng một đoạn thời gian , năng lực nghiệp vụ của rõ như ban ngày. Cô xem, gia nhập các cô thì ?"

 

Ngọc Khê nhíu mày một chút, nhanh đoán tâm tư của Hoàng Lượng. Hoàng Lượng thấy sự phát triển của công ty, hưởng thụ đãi ngộ coi trọng, đóng phim nữa. Hoàng Lượng thể gia nhập, đương nhiên là .

 

Ngọc Khê : "Đợi chút, tìm thương lượng một lát."

 

Hoàng Lượng cảm thấy chắc chắn. Vài Lữ Ngọc Khê thể đá bất cứ lúc nào, nhưng thể đá vài Lữ Ngọc Khê. Anh thì cướp công, nhưng ai đầu tư. Giai đoạn chi phí bỏ quá lớn, nhà đầu tư ngốc, thứ họ thấy khi đầu tư là lợi ích nhanh nhất.

 

Ba Ngọc Khê nhanh thương lượng kết quả. Hoàng Lượng là sẽ chỉ xem trọng tiền lương, cần đối đãi đặc biệt.

 

Cuối cùng, họ thương lượng xong xuôi với Hoàng Lượng, cho Hoàng Lượng hai phần trăm cổ phần, đảm nhiệm chức vụ quản lý phòng kinh doanh, hiện tại chỉ một .

 

Hoàng Lượng cũng hài lòng, trực tiếp ký hợp đồng, tự in danh chính thức nhận việc. Thái độ càng thêm nhiệt tình.

 

Phía Ngọc Khê chuyện liên tiếp, suýt nữa quên mất Tôn Thiên Thiên. Tôn Thiên Thiên tới, cô quấn khăn voan che mặt, nhưng Ngọc Khê vẫn thấy vết bầm tím bên khóe mắt.

 

Tôn Thiên Thiên ôm mặt, ánh mắt chút điên cuồng, "Cô thể giúp , cô giúp !"

 

--------------------

 

 

Loading...