Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 143: Thanh Minh
Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:43:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê kinh ngạc. Duyệt Huy cử Tiền Trung Á đến, xem , bộ phim truyền hình Duyệt Huy coi trọng.
Hách Phong nhấc mí mắt, gõ đĩa, với Ngọc Khê: "Ăn cơm của cô ."
Ngọc Khê ngoan ngoãn cúi đầu xuống, Hách Phong đầu với Tiền Trung Á: "Tổng giám đốc Tiền, sáng sớm tinh mơ, thời gian rảnh rỗi qua đây?"
Tiền Trung Á Hách Phong dẫn đoàn , xem chính là cô nương . Hắn nheo mắt . Hách Phong từ đến nay quản chuyện bao đồng, đả đoạn , đây là đang che chở . Xem lời đồn là thật, Hách Phong dẫn , sẽ là đồ .
Tiền Trung Á cân nhắc một chút, nụ khách khí thật sự, cũng thu hồi ánh mắt khỏi Ngọc Khê. " chỉ là qua xem ngài ăn quen ? Có yêu cầu gì, ngài cứ việc với ."
Ngọc Khê ngây ngẩn cả , Hách Phong dù là biên kịch nổi tiếng đến mấy, cũng thể khiến Tiền Trung Á khách khí đến mức . Vị thầy , thật sự thần bí! Cô thật sự nhặt bảo bối !
Hách Phong thái độ xa cách, "Đã ."
Tiền Trung Á, "Thế thì , sẽ quấy nhiễu ngài ăn cơm nữa."
"Ừm."
Tiền Trung Á , Hách Phong đặt bát xuống, "Còn ăn nữa hả, , rốt cuộc là chuyện gì? Cô quen Tiền Trung Á bằng cách nào?"
Ngọc Khê đặt bát xuống, thẳng , thành thật khai báo quá trình, "Sự tình chính là như , chỉ gặp mặt một , còn là ở thành phố S, cũng nghĩ đến, sẽ nhớ ."
Hách Phong thần thái dịu một chút, "Sau tránh xa Tiền Trung Á một chút, chỉ tiền, một thể mang bao nhiêu lợi ích. Hắn nhớ cô, là vì trúng tướng mạo của cô. cho cô , đời chuyện đường tắt, lúc bắt đầu đến càng nhiều, trả giá cũng càng nhiều, rõ ?"
Ngọc Khê đừng là nhu thuận đến mức nào, "Con rõ , Sư phụ yên tâm."
Hách Phong hiểu giọng điệu của nghiêm khắc, đây chính là nguyên nhân nhận đồ , quá lo lắng. "Mấy ngày , cô theo ."
"Vâng."
Hách Phong cầm bát lên, tiếp tục ăn cơm. Anh đối với nha đầu , vẫn hài lòng, thể vượt qua vòng khảo nghiệm đầu tiên, ý chí là kiên định, nhưng vẫn hù dọa một chút, miễn cho mặt cám dỗ, mất nguyên tắc, cuối cùng hại chính .
Ngọc Khê vốn dĩ sợ gặp Duyệt Huy nữa , bây giờ càng sợ. Hách Phong ngoài miệng đáp ứng nhận đồ , nhưng trong lòng thừa nhận , đưa cô cánh bảo vệ của !
Ngọc Khê ăn xong , hiếu kỳ lắm, "Sư phụ, thầy nghĩ đến việc dẫn đoàn, giống tính cách của thầy chút nào!"
Hách Phong im lặng lâu, Ngọc Khê tưởng hy vọng . Hách Phong nuốt ngụm cơm cuối cùng, uống nước nóng, mới : "Nói thì, cũng chút quan hệ với cô. Nha đầu cô lên báo, năng lượng tích cực, mấy giáo viên mới thảo luận. về suy nghĩ, học sinh trong lớp tệ, tìm một đồ giữ bản tâm, mang năng lượng tích cực cho ngành, ngờ là nha đầu cô."
Ngọc Khê mượn việc uống nước che giấu cảm xúc trong mắt, quả nhiên là cô trọng sinh đổi tương lai. Lại ngẩng đầu lên, : "Sư phụ, thầy xem duyên phận bao, con là đồ định sẵn của thầy !"
Hách Phong hừ một tiếng, trong lòng thì đồng ý, nhưng vẫn khảo nghiệm một chút. "Nha đầu nhỏ, yêu cầu của nhiều lắm, quy tắc cũng nhiều, cô nghĩ kỹ , bây giờ còn cơ hội đổi ý đấy."
Ngọc Khê cong mắt, cô mới ngốc, mắt đùi vàng đấy, ôm thì với bản . "Thật trùng hợp, ngài đừng thấy còn trẻ, nhưng cũng là nguyên tắc, sợ các quy tắc, phẩm hạnh tuyệt đối sẽ noi theo ngài."
Hách Phong mặt nghiêm túc, nhưng khí chất là đang , "Được , còn sớm nữa, đoàn phim xem thử."
Ngọc Khê bàn, "Những thứ cần dọn dẹp ?"
Hách Phong, "Có dọn dẹp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-143-thanh-minh.html.]
Hách Phong ấm nước nóng trong tay Ngọc Khê, hài lòng gật đầu, "Nhớ kỹ, chỉ uống nước mang theo, cơm tập thể thì kiêng kỵ, còn đồ khác cho, cứ nhận nhưng đừng ăn."
Ngọc Khê ghi nhớ trong lòng, "Vâng."
Hách Phong hài lòng với sự lời của Ngọc Khê, đoàn phim đến , nơi chỗ truyền thụ kinh nghiệm, dẫn theo một đồ nữ, còn lo lắng hơn dẫn theo mười đồ nam!
Hách Phong dẫn Ngọc Khê thẳng đến chỗ đạo diễn.
Dương Đạo năm mươi tuổi, khi phim chỉ yêu cầu chất lượng, các bộ phim truyền hình ông trong nước đ.á.n.h giá cao, mệnh danh là bảo chứng cho tỉ suất xem.
Ngọc Khê tiếp xúc gần với đoàn phim, thiết tinh xảo, nhân viên phân công rõ ràng, xem , Duyệt Huy bỏ vốn lớn.
Dương Đạo đang chuyện với phó đạo diễn, thấy Hách Phong thì : “Tới , đây chính là tiểu đồ của ? Ngoại hình thật sự xuất sắc đấy.”
Hách Phong đẩy kính, “Đừng để khuôn mặt của nha đầu lừa. Đầu óc bình thường xoay chuyển nhanh bằng cô . Mới năm nhất mà phạm vi hiểu rộng , mấy tiểu t.ử xem trọng, thi cử cũng chẳng bằng cô .”
Ngọc Khê thầm may mắn, may mà khéo hiểu mấy đề, nếu , chuyện đồ thật sự chẳng liên quan gì đến cô, vì Hách Phong xem trọng .
Dương Đạo quen Hách Phong, Hách Phong xem trọng thì bình hoa, bình hoa, ông thích: “Đợi bái sư xong, nhất định mời đấy nhé!”
Hách Phong liếc mắt một cái Ngọc Khê, hài lòng vì cô mừng lộ mặt, “Ừ.”
Tiền Trung Á ở bên ngoài rõ, híp mắt , “Dương Đạo, ông thấy, nha đầu diễn xuất cũng ?”
Sau đó, với Ngọc Khê: “Tiểu cô nương, nghĩ đến việc phát triển thêm một ngành nghề ? Cô quan hệ với biên kịch Hách, tài nguyên sẽ ít !”
Dương Đạo gì, Hách Phong cũng im lặng, mấy đều Ngọc Khê, Ngọc Khê , bài kiểm tra đến.
Ngọc Khê khách khí : “Sư phụ , lòng một nhỏ, chỉ thể nghiêm túc một chuyện. Lòng lớn, biên kịch là thứ yêu thích. ưu điểm nào khác, nhưng sự chấp nhất một con đường đến cùng thì .”
Nụ mặt Tiền Trung Á đổi, nhưng lời mang tính nhắm thẳng cô: “Thật , , Lữ đồng học ban đầu đăng ký khoa diễn xuất? Sau mới chuyển sang học biên kịch cơ mà.”
Mới đó mà Tiền Trung Á điều tra cô rõ ràng như .
Ngọc Khê hề hoảng loạn: “Những gì ông là sự thật, cũng phủ nhận. Nhà nghèo, cũng từng ước mơ ngôi để kiếm nhiều tiền hơn, nhưng nhanh nhận rõ hiện thực, khai giảng chuyển khoa . xuất nông dân, càng thích từng bước một cách thiết thực.”
Câu trả lời của Ngọc Khê đúng mực, giải thích quá nhiều, cũng che đậy, là thực tế. Lúc cô đúng là tâm lý kiếm nhiều tiền, cần thiết che giấu. Trước mặt những , càng chân thật càng , quang minh chính đại!
Tiền Trung Á bất ngờ, hiểu nhiều hơn, ngay cả Lý Miêu Miêu cũng , cứ tưởng Lữ Ngọc Khê sẽ đổ cho Lý Miêu Miêu. Nhìn đôi mắt sáng rõ của cô, thấy ngoài ý nữa. Người Hách Phong xem trọng sẽ là kẻ giả dối, vẻ.
Hách Phong hài lòng với biểu hiện của Ngọc Khê, lúc mới mở lời: “Được , ở đây chuyện gì nữa, ngoài đợi .”
Ngọc Khê gật đầu, “Ừ.”
Ngọc Khê khỏi lều, nụ nơi khóe miệng nén xuống , cô vượt qua bài kiểm tra .
tâm tình chỉ kéo dài mấy giây, cô thấy lời đồn, mà là về cô !
--------------------