Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 171: KHÁC BIỆT KHÔNG CHỈ LÀ MỘT CHÚT XÍU

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:47:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngọc Khê chỉ phía , "Người đ.á.n.h gọi là Lôi Tiếu."

 

Trịnh Cầm qua, đáy mắt đầy vẻ ghét bỏ, " thật sự ưa Hà Giai Lệ, ở bên ngoài chịu ấm ức, trở về lấy đứa nhỏ trút giận, tiểu cô nương nhỏ, thể đ.á.n.h giữa phố thế ."

 

Ngọc Khê mím môi, cô lòng tiến lên, nhưng cũng thể, nếu cô đối xử với Lôi Tiếu bất kỳ sự khác biệt nào, đó đều là hại Lôi Tiếu. Món nợ , cô đều ghi tạc lên Hà Giai Lệ.

 

Hai giờ tới thương trường gần nhất, buổi chiều nhiều lắm.

 

Trịnh Cầm nhỏ giọng : "Thủ đô chính là thủ đô, thể sánh bằng thương trường ở quê nhà khí phách hơn nhiều, nơi đắt !"

 

Ngọc Khê, "Giá tiền đều sai biệt lắm, , xem quần áo ."

 

Ngọc Khê hiểu rõ giá cả quần áo, mức giá kế thể chấp nhận. Tới cửa hàng, thấy kế liếc qua giá, bà tự nhiên ít, đây chính là mức giá thể chấp nhận.

 

Bảy tháng ở thủ đô nóng hơn quê nhà. Ở quê nhà gió biển mát mẻ, nhưng thủ đô thì như trời xông , oi bức vô cùng.

 

Ngọc Khê chọn hai cái váy thanh thoát, mặc sẽ dính da, còn mát mẻ.

 

Trịnh Cầm liếc mắt một cái liền vui vẻ thích, mừng rỡ quần áo, xoay hai vòng gương, Ngọc Khê : "Mẹ mặc trẻ trung hơn nhiều."

 

Trịnh Cầm sờ chất liệu, "Màu sắc thể quá non."

 

"Sẽ , tin hỏi Ngọc Thanh."

 

Ngọc Thanh : "Mẹ, mặc ."

 

Trịnh Cầm , phụ nữ nào yêu cái , "Vậy thì hai kiện ."

 

Ngọc Khê thanh toán tiền, chuyển tới cửa hàng khác mua cho ông nội và nãi nãi hai bộ, mua cho Đại Cô và Chu Nghiêu một bộ, cuối cùng mới là của Ngọc Thanh và Ngọc Chi.

 

Ngọc Thanh lớn cao, cao gầy, trời sinh là giá treo quần áo, quần áo bình thường mặc ở , đều thể toát khí chất.

 

Ngọc Thanh thấy chị gái cầm bốn bộ, vội vàng ngăn , "Chị, nhiều lắm."

 

Ngọc Khê tay ngừng, "Không nhiều lắm, nhiều lắm, em lên đại học, hình tượng trọng yếu."

 

tiền , hy vọng các em trai khác bằng ánh mắt khác biệt. Có tiền tiêu thì gì, lẽ nào cứ vũ nhục mới lộ tiền? Cô mới sẽ tự tìm ngược đãi !

 

Cuối cùng Ngọc Khê mua cho Ngọc Thanh năm bộ, mua cho Ngọc Chi mấy bộ. Ngọc Chi lớn nhanh, mua nhiều lắm, qua một đoạn thời gian sẽ mặc .

 

Ngọc Khê mua sắm thỏa mãn cơn nghiện, cuối cùng kéo Ngọc Thanh mua máy nhạc cá nhân. Ngọc Thanh thấy giá, "Chị, quá đắt."

 

Ngọc Khê, "Đây mới là lễ vật thi đậu đại học, mua cho em một cái, chị cũng một cái. Lên đại học, ngoại ngữ trọng yếu, giáo d.ụ.c tiếng Anh ở quê nhà muộn, giáo viên chuyên nghiệp, lạc hậu nhiều. Mua cái , nhiều xem nhiều."

 

Ngọc Thanh liên quan đến Ngọc Khê, "Cảm ơn chị."

 

Ngọc Khê chọn hai cái màu trắng bạc, thanh toán tiền, hai cái một ngàn tám.

 

Năm nay, chỉ trong một buổi chiều, Ngọc Khê tiêu gần ba nghìn năm trăm tệ. Trịnh Cầm vẫn luôn tính toán trong lòng, đường trở về, bà mới : "Mẹ con kiếm tiền, nhưng tiền tiêu quá nhanh, kiếm tiền dễ dàng, con tự tích góp nhiều chút tiền."

 

Ngọc Khê, "Mẹ, con chừng mực, yên tâm ."

 

Trịnh Cầm hiểu rõ con gái, tiêu tiền lung tung, một liền hề nữa.

 

Mấy con trở về, Lữ Nãi Nãi tỉnh. Ngọc Khê đưa quần áo mua về cho bà, "Nãi Nãi, đây là cho Nãi Nãi và gia gia, xem thử thích hợp ."

 

Lữ Nãi Nãi miệng thì tiêu tiền lung tung, nhưng tay cũng chậm, cầm lấy liền trở về .

 

Ngọc Khê đem quần áo mua chia , Lữ Đại Cô : "Đứa nhỏ , mua cho chúng , biểu tỷ của cháu đều mua ."

 

"Chị mua là chị mua, cháu mua là cháu mua, giống ."

 

Trịnh Cầm : "Chị cả, chị đối với Tiểu Khê như , đây là tâm ý của đứa nhỏ, chị hãy thu !"

 

Lữ Đại Cô , "Được, , nhận. , hỏi Linh Linh vị trí chợ , quần áo, hai chúng một chuyến nhé?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-171-khac-biet-khong-chi-la-mot-chut-xiu.html.]

 

Trịnh Cầm, "Được."

 

Ngọc Khê : "Có cần con cùng ?"

 

Lữ Đại Cô xua tay, "Không cần, cách bên xa, dễ dàng tìm . Cháu và chị họ cháu rửa chén đĩa ."

 

"Vâng."

 

Tới buổi tối, Ngọc Khê tranh thủ lúc cơm, trở về cửa hàng đón Lôi Âm.

 

Tối trở về phòng ngủ, Lôi Âm : "Em dùng kính màu để đ.á.n.h giá Hà Giai Lệ, Hà Giai Lệ và kế của em khác chỉ một chút . Cha em cưới Hà Giai Lệ ?"

 

Ngọc Khê: "Tình huống năm đó quá phức tạp ."

 

Lôi Âm bò trong chăn của Ngọc Khê: "Em ngoại công qua, ngày cuộc sống gian nan, may mà tất cả đều qua ."

 

Ngọc Khê véo mặt Lôi Âm: "Em nên trở về ngủ ."

 

Lôi Âm: "Em ngủ cùng em."

 

"Giường lớn bao nhiêu , dán bánh nướng ? Mau chóng trở về ngủ."

 

Lôi Âm u oán Ngọc Khê, Ngọc Khê ghé tai Lôi Âm nhỏ: "Ánh mắt của em, hãy giữ cho Lý Nham !"

 

Mặt Lôi Âm đỏ bừng, cứ cù lét Ngọc Khê, Ngọc Khê ha ha lớn: "Được, , em sai ."

 

Cuốn sách trong tay Diệp Mai đặt mạnh xuống bàn: "Các ôn tập, thể đừng quấy nhiễu ?"

 

Lần quả thật là hai Ngọc Khê bất đúng, Lôi Âm lè lưỡi một cái, nhanh xuống giường.

 

Ngọc Khê cũng lật sách , tiếp tục xem, hai ngày là thi , thi cần tiểu phẩm biên kịch, tất cả đều là trả lời bằng , Ngọc Khê khá tin tưởng, xuyên qua lan can, thoáng qua Diệp Mai.

 

Nếu thất lợi, Diệp Mai sẽ càng chui ngõ cụt !

 

Kỳ thi cuối kỳ tới , cả ngày đều môn thi, buổi trưa chỉ thời gian ăn cơm trưa, nghỉ trưa cũng , Ngọc Khê tin tưởng mười phần, ung dung tự tại.

 

Thi cuối kỳ xong, về nhà thì mua vé, về nhà thì tìm chỗ công.

 

Ngọc Khê cũng tuyển một sinh viên công trong trường, tiền lương mỗi tháng bốn trăm, bao cơm buổi trưa.

 

Ngọc Khê trở về nhà, chuẩn , hết tiết học , sư phụ đang chấm bài thi, cô cũng thả lỏng vài ngày.

 

Vài ngày nay, cô dẫn ông nội nãi nãi, kế cùng những khác khắp thủ đô, các danh lam thắng cảnh nổi tiếng của thủ đô đều một lượt, chụp ít ảnh.

 

cho bà cụ vui mừng quá đỗi, mỗi ngày đều thúc giục Ngọc Khê rửa ảnh, lời ban đầu của bà cụ: "Chuyến nha, đủ cho khoe khoang hết nửa đời ."

 

Thoáng cái tới ngày công bố kết quả, Ngọc Khê thấy sư phụ mặt lạnh tanh , trong lòng hồi hộp một cái, cô thi sẽ kém cỏi chứ!

 

Hách Phong trong tay cầm bảng danh sách, mặt lạnh tanh, khí áp mười phần, trong lớp một chút tiếng động nào.

 

Ngọc Khê nhẩm tính kết quả một , là hạng nhất chứ!

 

Hách Phong mở lời: "Phần lớn đều thụt lùi nghiêm trọng, kỳ nghỉ tất cả hảo hảo xét cho , năm hai mà cố gắng, đừng trách cho các rớt môn."

 

Các đồng học của Ngọc Khê dám thở mạnh, lão ban cũng bao giờ nổi giận, nổi giận một là đáng sợ, vội vàng lên tiếng bảo chứng: "Học kỳ , nhất định cố gắng."

 

Hách Phong hài lòng một ít: "Bảng danh sách tan học sẽ dán, kết quả tự xem."

 

Trong lòng Ngọc Khê ngứa ngáy lắm, cô chỉ là hạng nhất, điều liên quan đến bài tập kỳ nghỉ của cô mà!

 

Hách Phong tiếp tục : "Các thấy một ít tin đồn , lời đồn là thật."

 

--------------------

 

 

Loading...