Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 181: Trương Hằng
Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:47:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người là Diệp Mai!
Ngọc Khê nên gì nữa, biểu cảm của Diệp Mai, em cho rằng cô cố ý.
Diệp Mai dậy, quần ướt hết, cô hung hăng liếc mắt một cái Ngọc Khê, dốc nước trong thùng, vắt khô nước, xách thùng nước bước .
Ngọc Khê vài nhúng tay , nhưng đều cô tránh , mãi đến khi Diệp Mai , lông mày em vẫn giãn .
Sự hiểu lầm của Diệp Mai đối với em càng ngày càng lớn, với cố chấp như , em cũng cách nào.
Ngọc Khê nhanh mượn xong sách, rốt cuộc cũng gặp Diệp Mai nữa.
Trở về cửa hàng, em gặp Hoàng Lượng, “Không ban ngày ở cửa hàng .”
Hoàng Lượng uống , thổi quạt điện, “Anh cũng từ đoàn phim trở về, ít tin tức về bên đối diện.”
Ngọc Khê xuống uống , “Bên đối diện sắp đóng cửa ?”
Hoàng Lượng, “.......Không , bên đối diện nhận đơn đặt hàng khoán, hợp đồng ba mươi vạn.”
“Điều kiện nhất định hà khắc !”
Hoàng Lượng vui vẻ lắm, “Một phân tiền cũng cho, chờ lấy quần áo mới thanh toán, nếu đạt tiêu chuẩn, sẽ hoãn thanh toán, đơn hàng , mà họ ròng.”
“Họ thấy chúng gì, họ cũng cái đó, thuê quần áo thỏa mãn họ, cũng nhận khoán, đơn hàng mà rút bài học, họ sẽ mắc kẹt, xem xa ngày đóng cửa .”
Hoàng Lượng, “ , thật sự tưởng rằng tiền vốn là lợi hại , trong nhiều mánh khóe hơn, nếu bên đối diện mà đóng cửa, nhà đầu tư còn truy cứu trách nhiệm ? tò mò c.h.ế.t , rốt cuộc là ai đầu tư ?”
“Em cũng tò mò, đúng là tiền đốt, đầu tư cho việc buôn bán.”
Hoàng Lượng thảnh thơi nhấp , “ , còn Lý Miêu Miêu, Lý Miêu Miêu cũng nhận quảng cáo, quảng cáo áo ngực, do Vương Điềm Điềm giới thiệu.”
Ngọc Khê trầm mặc một lát, “Lý Miêu Miêu thật sự nổi tiếng đến phát điên , cởi , mặc khó khăn.”
Hoàng Lượng, “Đừng thấy tư tưởng cởi mở hơn ít, phim điện ảnh ở thành phố G cũng tác động nhỏ đến thị trường, nhưng tư tưởng trong nước vẫn bảo thủ, quảng cáo áo lót, thể chấp nhận, đó là bao bọc , nhưng quảng cáo áo ngực, lẽ năm sáu năm , mới thể chấp nhận hơn một chút, bây giờ khó.”
Ngọc Khê sống lâu hơn vài năm, hiểu rõ hơn Hoàng Lượng, quảng cáo áo n.g.ự.c năm đó khá chấn động, nhất là tạo tư thế, chẳng sợ che chắn bộ phận quan trọng, nhưng cũng chỉ trỏ.
Trước dùng quảng cáo áo n.g.ự.c nước ngoài, năm nay các nhà sản xuất trong nước cũng thử, nhưng mời nổi nữ minh tinh thành phố G, chỉ thể tìm ở nội địa.
Tư tưởng nội địa tương đối bảo thủ hơn một chút, chút tiếng tăm đều mong , chỉ thể tìm với giá cao.
Em quên mất tìm là ai, điều khiến em ấn tượng là, bởi vì quảng cáo , phụ nữ đóng quảng cáo chịu nổi lời đồn, nhà của cũng cảm thấy mất mặt, đoạn tuyệt quan hệ, cuối cùng tự sát, mới lên tin tức.
Ngọc Khê nhịn nghĩ, cũng Lý Miêu Miêu thể chịu đựng nổi !
Hai ngày , huấn luyện viên Niên Gia Gia tìm cho Ngọc Khê đến, Niên Gia Gia, “Ta cũng động lòng riêng, nha đầu, đừng thấy Trương Hằng mất một cánh tay, nhưng bản lĩnh đổi, dạy con là đủ , nghĩ, thuê nó, cũng thể giúp đỡ nó, tiểu t.ử mệnh khổ, nếu con thấy , xem thể giữ nó , ngoài việc mất một cánh tay, nó vẫn sức lực.”
Ngọc Khê tin tưởng ánh mắt của lão gia tử, mà lão gia t.ử giới thiệu, nhất định tệ, còn về lòng riêng, Ngọc Khê cũng cảm thấy, ngược còn kính phục lão gia t.ử thể nghĩ đến những tàn tật giải ngũ, tấm lòng thật vĩ đại.
“Niên Gia Gia, ông , cháu cũng sẽ thuê, ông yên tâm lắm, cháu sẽ an bài .”
“Tốt, , gia gia nó cảm ơn con.”
Trương Hằng chờ Niên lão gia t.ử , thẳng tắp, “ sẽ xứng đáng với tiền lương, sẽ thủ hạ lưu tình.”
“Nếu là thủ hạ lưu tình, Niên Gia Gia cũng sẽ giới thiệu qua đây, tình huống của , , ban ngày dạy chúng bắt giữ, buổi tối ở cửa hàng trông coi, thể dẫn đứa nhỏ qua đây ở, bên thể dọn một căn phòng, chúng ký hợp đồng, là nhân viên chính thức, mỗi tháng năm trăm, chờ chúng học xong , sẽ điều chỉnh vị trí cho .”
Lòng Trương Hằng cảm kích lão thủ trưởng, nếu lão thủ trưởng, vẫn còn đang vác bao tải ở bến tàu, một tháng kiếm nhiều lắm, thuê nhà, nuôi con, một tháng để dành tiền, con học cũng khó. "Cảm ơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-181-truong-hang.html.]
Ngọc Khê , "Không cần cảm ơn, nếu thực tài, Niên Gia Gia cũng sẽ giới thiệu qua đây."
Trương Hằng bảo chứng, "Sau , sẽ cố gắng việc."
"Ừm, tới nhà trọ sắp xếp đồ đạc dẫn con qua đây ."
Trương Hằng, "Được."
Đợi Trương Hằng , Chu Linh Linh bước tới, "Anh là vệ sĩ của Niên lão gia tử?"
Ngọc Khê gật đầu, "Ừm, chuyển , một nhiệm vụ thương tay trái, bởi vì nhiễm trùng nên chỉ thể cưa , tàn tật xuất ngũ. Về quê, vợ ngoại tình, còn chê tàn tật, len lén cuỗm tiền, bỏ đứa nhỏ năm tuổi cho chạy mất."
Chu Linh Linh đồng tình : "Em đoán ngay cả hành lý cũng , em phòng bên cạnh xem ."
"Ừm, em và Nhị cữu má sắp xếp căn phòng ."
Chu Đại Nữu thích trẻ con, nhất là những đứa nhỏ hiểu chuyện. Thằng bé nho nhỏ năm tuổi, tên Trương Tuyên, vẫn luôn giúp những việc đủ khả năng.
Chu Đại Nữu thấy hai cha con hành lý đơn giản, một cái chăn đủ, liền về nhà tìm một cái mang qua.
Trương Hằng căn phòng lớn lắm, nhưng sạch sẽ gọn gàng, chân thành với Ngọc Khê: "Cảm ơn."
Ngọc Khê cầm hợp đồng, "Bây giờ sắp xếp xong , ký hợp đồng . Em thấy các cần bố trí ít đồ đạc, thì, em ứng cho tiền lương một tháng."
Trương Hằng há hốc miệng, đích xác hết tiền , ăn uống, thể lấy tiền của lão thủ trưởng, "Được."
Hợp đồng của Ngọc Khê vấn đề, ký hợp đồng xong, Chu Linh Linh đưa tiền cho Trương Hằng.
Chu Linh Linh : "Ngày mai chính thức , dẫn con dạo một vòng ."
"Ừm."
Ngọc Khê tiếp: "Tổng cộng năm học tập, chúng em ba , còn một hôm nay ở đây, một khác là em trai em. Mấy chúng em chỉ buổi chiều mới thể rút thời gian huấn luyện, thời gian khác, thể giúp vận chuyển quần áo kho."
Trương Hằng, "Được."
Ngọc Khê tiếp: "Vậy , dạo một vòng ."
"Được."
Trong sân thêm một đứa nhỏ, tiếng cũng nhiều hơn nhiều. Người nho nhỏ, vẫn luôn giúp Chu Đại Nữu việc, thằng bé chỉ cao bằng cây chổi, nhưng cầm chổi quét đất.
Sau khi Ngọc Khê mấy huấn luyện xong, thằng bé sẽ giúp đưa nước, sự hiểu chuyện của nó khiến đau lòng.
Lần huấn luyện đầu tiên, Ngọc Khê và Lôi Âm ứng đối dễ dàng, còn Hoàng Lượng thì c.h.ế.t luôn, " rõ, vì cái gì cũng theo huấn luyện? cần phòng !"
Ngọc Khê, "Bởi vì em phát hiện tiềm chất trở thành cao thủ, em xem trọng ."
Hoàng Lượng, "....... Có thể một lý do đáng tin cậy hơn ?"
Ngọc Khê : "Đây là phúc lợi cho cổ đông, cũng là cổ đông."
Hoàng Lượng, "........"
Anh đột nhiên cảm thấy, lý do đáng tin cậy đỡ hơn một chút.
Hà Tình hoảng hốt chạy , "Mẹ, cô cả đến nhà bắt Tiếu Tiếu ."
--------------------