Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 199: Chuyện Năm Xưa
Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:47:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người lên tiếng là một cụ già rời , Ngọc Khê vội hỏi: "Cụ về Niên Phong ạ?"
Đôi mắt đục ngầu của ông lão quan sát nhóm của Ngọc Khê một hồi: "Mọi là gì của Niên Phong?"
Vương lão gia t.ử bước lên phía : " là cha của nó. Ông thể dẫn chúng tìm nó ?"
Ông lão im lặng hồi lâu thở dài: "Không tìm thấy nữa , cũng chẳng tìm ."
Vương lão gia t.ử thì nghẹn thở, suýt ngất lịm . Ngọc Khê vội vàng bấm nhân trung cho cụ. Chờ khi cụ xuôi cơn khí nghịch, cô sang hỏi ông lão: "Sao tìm thấy ạ?"
Ông lão áy náy đáp: "Lỗi tại rõ ràng. Chuyện là thế , Niên Phong là thanh niên tri thức đầu tiên đến làng chúng . Sau cách nào mà suất trở về thành phố luôn, từ đó bặt vô âm tín, thế nên mới bảo là tìm thấy."
Trái tim Vương lão gia t.ử mới chùng xuống thắt lên: "Nó về thành phố ?"
Ông lão gật đầu: "Phải, vợ về thành phố là cũng ngay. Có là vợ lo liệu cho về, nhưng thấy giống. Vợ hạng sẽ giúp đỡ chồng như , năm đó trong làng nhiều lời đồn thổi lắm!"
Ngọc Khê đến đây, tim bỗng đập thình thịch một cách vô cớ. Trực giác của cô vốn nhạy bén, cô kiên nhẫn lắng tiếp.
Giữa trời nắng gắt, ông lão sức khỏe vốn yếu cứ ho khù khụ liên tục. Cô bé bên cạnh sốt ruột: "Ông nội cháu đang bệnh."
Vương lão gia t.ử cụ già và đứa trẻ mà mủi lòng: "Lên xe , đưa ông đến bệnh viện, chúng nhiều thời gian để trò chuyện thong thả."
Ông lão lùi một bước: " cần khám ."
Ngọc Khê bước tới thuyết phục: "Cụ cung cấp cho chúng cháu thông tin quan trọng. Tiền chữa bệnh chúng cháu sẽ lo. Cụ cũng đứa nhỏ còn ai để nương tựa đúng ạ?"
Ông lão động lòng. Con trai ông mất, con dâu bỏ , chỉ còn đứa cháu gái nhỏ: "Mọi thật là những , cảm ơn, cảm ơn nhiều lắm."
Thực ông lão bệnh gì hiểm nghèo, chỉ là cơ thể suy dinh dưỡng, cảm lạnh mà tiền mua t.h.u.ố.c nên mới chuyển nặng. Sau khi truyền dịch, tinh thần ông khá hơn nhiều.
Trong lòng ông lão thấy bất an vì nhận ơn huệ lớn, nên khi khỏe hơn một chút, ông đem hết những gì kể : "Năm đó Niên Phong mới đến là một trai khôi ngô, học thức, con gái trong làng ai cũng thích. Niên Phong chẳng mảy may để ý đến ai, cho đến khi một đợt thanh niên tri thức mới chuyển đến, kết hôn với một nữ tri thức trong đó. Cô gái xinh lắm, đám thanh niên trong làng tranh việc giúp cô , cái tên cũng , là Thiên Thiên."
Tay Ngọc Khê va mạnh tủ gỗ: "Tôn Thiên Thiên? Có Tôn Thiên Thiên ?"
Ông lão giật : "Hình như là , chung là êm tai."
Ngọc Khê thầm nghĩ, quả nhiên dự cảm của cô sai. Lúc đầu cô ngờ ngợ nhưng dám đoán theo hướng , hóa là sự thật. Vợ của Niên Phong là Tôn Thiên Thiên, mà Tôn Thiên Thiên chính là đẻ của Niên Quân Mân.
Đáp án quá rõ ràng. Vậy Vương lão gia t.ử chính là ông nội ruột của Niên Quân Mân? Hai ông cháu sống với bao nhiêu năm mà hề , đây là duyên phận sâu nặng đến nhường nào, mà cũng tàn nhẫn đến nhường nào.
Vương lão gia t.ử ôm chặt ngực, nước mắt già nua lã chã rơi: "Quân Mân là cháu trai , là cháu ruột của ... vẫn luôn sống cùng cháu mà , chẳng một cái gì cả."
Ngọc Khê vỗ nhẹ lưng cụ: "Ông nội, ông nên vui mới đúng, chúng đừng nữa."
Vương lão gia t.ử là nên vui, nhưng nước mắt cứ tuôn kìm . Kể từ khi con trai ruột đ.á.n.h tráo, mỗi phút giây ông sống đều là sự giày vò. Ông nhớ con, ông thấy thẹn với con .
Niên Quân Mân là cháu ruột của ông, thảo nào ngay từ đầu gặp ông yêu quý đến thế, đó chính là tình thâm m.á.u mủ.
Cụ già lau nước mắt: "Lần đầu gặp Quân Mân, thích thằng bé , thích từ tận đáy lòng. Lúc đó còn tưởng đó là duyên phận, ngờ nó là cháu nội thật. Cháu , ha ha, cháu trai của !"
Ngọc Khê cảm động xót xa. Nếu Niên Quân Mân tin chắc chắn sẽ vui, thật sự .
Thế nhưng ngay đó, sắc mặt Ngọc Khê trở nên trầm trọng. Vấn đề nảy sinh: Tại Niên Quân Mân xuất hiện một ở đầu làng? Tại Niên Phong bỏ rơi ?
Chuyện gì thực sự xảy năm đó?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-199-chuyen-nam-xua.html.]
Nhìn lão gia t.ử đang chìm trong niềm vui, Ngọc Khê đành nén những thắc mắc xuống lòng, bây giờ lúc để hỏi.
Vương lão gia t.ử ngừng , giọng khàn khàn hỏi ông lão: "Sau đó thì ?"
Ông lão Vương lão gia t.ử với ánh mắt phức tạp, mím môi như đang hạ quyết tâm, mới kể tiếp: "Năm đó hai họ hạnh phúc, đúng là trai tài gái sắc. ngày vui ngắn chẳng tày gang, công việc đồng áng nặng nhọc khiến họ bắt đầu nảy sinh tranh cãi. Tôn Thiên Thiên tiểu thư đài các lắm, việc đều do một tay Niên Phong . Việc nuôi sống Tôn Thiên Thiên khó, sinh thêm con, cuộc sống càng thêm túng quẫn. Sau vài năm, Tôn Thiên Thiên bỏ ."
Nói đến đây, ông lão liếc Vương lão gia t.ử một cái: "Cô dùng thủ đoạn chính đáng để suất về thành phố. cô lên thị trấn hai ngày, khi về là suất ngay."
Ngọc Khê lập tức hình dung câu chuyện: Một phụ nữ nhan sắc dùng vốn tự duy nhất của để đổi lấy cơ hội về thành phố. Đó chính là lý do vì trong ký ức của Niên Quân Mân, Niên Phong đ.á.n.h Tôn Thiên Thiên.
Sắc mặt Vương lão gia t.ử tối sầm . Cụ lập tức nghĩ từ Tôn Thiên Thiên sang Quân Mân. Năm đó Quân Mân là một đứa trẻ mồ côi: "Ông xem, con trai đó cũng , là nó một dẫn theo đứa trẻ?"
Ngọc Khê cũng hồi hộp ông lão. Niên Phong chắc đến mức là kẻ khốn nạn chứ?
Ông lão chớp mắt: "Niên Phong dẫn theo đứa trẻ cùng, chính mắt trông thấy."
Sắc mặt Vương lão gia t.ử càng tệ hơn: "Đi cùng ? Vậy tại chỉ Quân Mân, còn Niên Phong ?"
Ông lão thở dài: "Cái đó thì chịu. Sau khi họ , chúng còn tin tức gì nữa. Ông tìm thấy đứa trẻ ? Thế thấy Niên Phong ?"
Vương lão gia t.ử nghẹn ngào: "Chỉ một Quân Mân, thằng bé lang thang bao xa, như một đứa trẻ mồ côi tội nghiệp."
Ông lão buột miệng đoán mò: "Chẳng lẽ hận Tôn Thiên Thiên nên đ.â.m ác cảm với cả đứa trẻ?"
Tâm trạng Ngọc Khê và Vương lão gia t.ử trĩu nặng. Họ sợ nhất là điều , và suy đoán vô cùng hợp lý. Đó chính là lý do tại Niên Quân Mân chỉ tên mà bao giờ nhắc đến bất kỳ ai khác.
Ngọc Khê đau lòng cho Niên Quân Mân, còn Vương lão gia t.ử thì đau thắt tâm can. Cụ tin con trai chuyện giận cá c.h.é.m thớt như , đứa trẻ gì.
đối với một đàn ông, khi vợ công khai ngủ với kẻ khác để trục lợi, nỗi nhục đó khó ai thể vượt qua .
Vương lão gia t.ử còn tinh thần nữa. Tìm tin tức của con trai nhưng lượng thông tin quá lớn giáng một đòn mạnh cụ.
Ngọc Khê đỡ Vương lão gia t.ử dậy: "Ông nội Vương, chúng về nghỉ ngơi ạ."
"Được, về ."
Ngọc Khê dậy, với cô bé cạnh giường: "Viện phí đóng đủ , đây là một trăm tệ, em cầm lấy mua đồ ăn cho ông."
Ngọc Khê nhét tiền tay cô bé đỡ Vương lão gia t.ử rời .
Trên đường về, Vương lão gia t.ử tựa ghế xe, im lặng lâu đột ngột cất tiếng: "Tiểu Khê , cháu xem... liệu Niên Phong thực sự vứt bỏ Quân Mân ?"
Ngọc Khê an ủi: "Ông nội Vương, tất cả chỉ là suy đoán thôi ạ. Chúng nên dựa bằng chứng thì hơn. Hay là thế , giờ manh mối , cần tra hồ sơ cũ nữa mà tra trực tiếp xem năm đó bác về thành phố theo diện nào, tìm thấy . Cháu sẽ gọi điện hỏi Quân Mân, là trong cuộc, chắc chắn sẽ điều gì đó."
Vương lão gia t.ử bỗng bật dậy: "Đừng!"