Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 226: Truyền thống

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:49:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê giật b.ắ.n : "Sư phụ, thầy ở cửa từ bao giờ thế?"

Thật là dọa mà, đầu óc cô ong lên một tiếng. Những lời nãy chẳng lẽ sư phụ thấy hết ? Cô nhịn lén sắc mặt thầy.

Hách Phong cũng ngờ tới, ông thấy động tĩnh dậy nên định qua xem thử, ai dè mấy lời . Đây là đang ý vun cho ông ?

Hách Phong mím môi, kỳ lạ là ông hề thấy phản cảm. Gần đây ông phát hiện quá nhiều chuyện kỳ quái xảy quanh .

Ngọc Khê vẻ mặt "lá bài Tây" của sư phụ thì chẳng đoán định gì: "Sư phụ?"

Hách Phong hắng giọng: "Ta qua xem vết thương thế nào . Thấy mặt mũi hồng hào thế là dưỡng khá đấy. Ngày mai trường , về đây."

Nói Hách Phong lưng thẳng, mặc cho Lữ đại cô gọi với theo mời ở dùng cơm, ông cũng dừng bước.

Ngọc Khê huých nhẹ Niên Quân Mân: "Em thấy hy vọng đấy."

Niên Quân Mân dậy, nghiêm túc phân tích: "Tốc độ bước nhanh, chứng tỏ nội tâm hề bình tĩnh."

Ngọc Khê : "Không ngờ nha, em vô tình 'trợ thủ' một phen."

Niên Quân Mân dội gáo nước lạnh: "Sư phụ em lòng thì , vấn đề chủ yếu ở đại cô. Phía đại cô mới là nan đề. Anh thấy hai lạc quan quá , đại cô vốn là truyền thống, nghĩ cô sẽ chấp nhận tái hôn ."

Ngọc Khê Niên Quân Mân từ xuống : "Không nhận nha, cũng hiểu đại cô của em gớm nhỉ."

Niên Quân Mân đáp: "Cũng tàm tạm."

Ngọc Khê hừ một tiếng, trong lòng bắt đầu lo lắng, chuyện chắc bàn bạc thêm với biểu tỷ thôi.

________________________________________

Ngọc Khê rửa mặt xong thì Lôi Âm hùng hổ lao tới: "Hay cho nhé, dám giấu tớ! Hôm nay thấy học tớ mới chuyện, mau để tớ xem thương ở nào?"

Ngọc Khê giữ chặt lấy bàn tay đang định vén áo lên của Lôi Âm: "Tớ đỡ nhiều , thật sự , mai là học ."

Lôi Âm thì ngẩn : "Mai học ?"

"Ừ, khỏi gần hết thì học chứ."

Lôi Âm lúc mới yên tâm, thể học tức là vết thương nghiêm trọng lắm. Cô thu tay : "Không tớ điềm gở , nhưng dạo vận may của thấp đấy."

Ngọc Khê "phì phì" hai tiếng: "Đừng nữa, vận đen của tớ qua , ừ, qua thật . Từ nay về sẽ là phúc tinh cao chiếu, vận may liên tiếp."

Lôi Âm cũng phụ họa "phì phì" theo: "Được , tớ rút lời nãy."

Lôi Âm chơi một lát, nhưng vì Niên Quân Mân ở đó nên cô cảm giác giống như một cái bóng đèn công suất lớn, đầy mười lăm phút chịu nổi mà chuồn lẹ.

Ngọc Khê bảo Niên Quân Mân: "Anh thu cái ánh mắt đó , xem dọa Lôi Âm chạy mất dép kìa."

Niên Quân Mân: "Anh trân trọng từng giây từng phút ở bên em, giờ ai đến phiền đều là kẻ thù của hết."

Chu Linh Linh thấy câu ở ngoài cửa liền dừng bước: "Cậu cố ý cho đấy ? Chân còn chẳng dám bước nữa đây ."

Ngọc Khê lớn: "Ha ha, chắc chắn là cố ý ."

Chu Linh Linh nén cơn trợn trắng mắt: "Thôi , dám phiền nữa. Dù cũng gấp, đợi Niên Quân Mân chúng bàn bạc cũng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-226-truyen-thong.html.]

Niên Quân Mân: "Thế thì cảm ơn biểu tỷ nhé."

Chu Linh Linh mắng một câu với Ngọc Khê: "Thấy , nó đang đuổi khéo chị đấy!"

Ngọc Khê đến mức xém sái cả quai hàm: "Biểu tỷ, tiễn nhé!"

Chu Linh Linh chỉ tay hai : "Được, cái đôi trẻ bắt nạt , đây."

Sau trận , lòng Ngọc Khê bỗng trùng xuống khi đối mặt với sự thật là Niên Quân Mân sắp . Cô chút hụt hẫng, chút cảm thán: "Đôi khi em thật sự mong một công việc bình thường, thật đấy. đôi khi thấy vô cùng tự hào về , mâu thuẫn kinh khủng."

Niên Quân Mân ôm chặt lấy Ngọc Khê. Lúc gì, chỉ thể dùng vòng tay để sưởi ấm cho cô.

Ngọc Khê dụi dụi n.g.ự.c , cô bi quan, càng lãng phí chút thời gian ít ỏi còn để buồn bã. Cô lấy máy ảnh : "Lại đây, chụp ảnh chung nào! Lần cơ hội, nhất định chụp thật nhiều. Đợi em rửa ảnh xong sẽ gửi bưu điện cho ."

"Được."

Ngọc Khê chụp nhiệt tình cho đến khi hết sạch cuộn phim mới thôi.

Sáng sớm mai Niên Quân Mân , Ngọc Khê ngủ một giây nào. Hai cứ thế trò chuyện đến tận nửa đêm, cô nhất quyết chịu ngủ khiến Niên Quân Mân cũng chịu thua.

Cuối cùng, Ngọc Khê bóng lưng Niên Quân Mân rời . Khi khuất dạng, cô thẫn thờ bàn, những tấm ảnh của mà lòng trống trải lạ thường.

lên lớp, cô ôm ảnh của ngủ nướng một lát cho tỉnh táo mới tới trường.

Vừa lớp, nhóm Viên Viện Ngọc Khê thương liền hỏi thăm: "Cậu chứ?"

"Không , các đang buôn chuyện gì thế?"

Lôi Âm đỡ Ngọc Khê xuống: "Tin bát quái đấy! Sáng nay tin vai nữ chính của Lý Miêu Miêu bay màu , cả bộ phim sẽ mặt cô nữa. Bọn tớ mới Lý Miêu Miêu diễn vai nữ chính đàng hoàng chứ mấy phim vớ vẩn như lời đồn , tiếc là mất ."

Ngọc Khê nhớ tới việc Lý Miêu Miêu đến bệnh viện, sợ gặp Trịnh Quang Diệu và Vương Cừu, trong đầu tự động bổ não: Chẳng lẽ mà Lý Miêu Miêu bấu víu cũng là Trịnh Quang Diệu? Vì Vương Điềm Điềm m.a.n.g t.h.a.i nên chỗ dựa vững chắc hơn, thế là Lý Miêu Miêu "hất cẳng"?

Lôi Âm quá hiểu Ngọc Khê: "Có gì đó ?"

Thấy đều , Ngọc Khê lắc đầu: "Không , tớ chỉ đang nghĩ chuyện khác thôi."

Lôi Âm thừa Ngọc Khê đang giấu gì đó, chắc do đông nên tiện , cô cũng hỏi dồn.

Tiết cuối cùng là tiết của Hách Phong. Hai tay ông vẫn còn quấn băng gạc, ông với cả lớp: "Trước khi bắt đầu bài học, nhận tin từ chủ nhiệm khoa, là một tin cho các em."

Cả phòng học im phăng phắc, ai nấy đều dán mắt Hách Phong.

Ông tiếp tục: "Tin xác thực là sắp tới sẽ một cuộc thi biên kịch, đề bài và thành trong thời gian quy định. Tất cả tác phẩm sẽ các biên kịch kỳ cựu đ.á.n.h giá. Ba đầu sẽ tiền thưởng hậu hĩnh, đặc biệt hạng nhất sẽ ưu tiên chọn kịch bản để đầu tư. Ta hy vọng các em chuẩn thật và tích cực tham gia."

Cả lớp vỡ òa vì kích động. Dù đoạt giải , chỉ cần tác phẩm và may mắn ban tổ chức trúng tiềm năng thì chuyện việc khi nghiệp sẽ lo. May mắn hơn nữa là giấc mơ trở thành biên kịch thực thụ sẽ trong tầm tay.

Hách Phong gõ lên bảng: "Được , thảo luận thì đợi tan học, thông tin đăng ký cụ thể sẽ thông báo . Bây giờ, bắt đầu lên lớp."

Sau giờ học, nhóm Viên Viện xúi giục Ngọc Khê hỏi thăm thêm thông tin. Ngọc Khê cảm nhận ánh mắt trong lớp đều đổ dồn về phía , đủ các sắc thái đố kỵ, ngưỡng mộ.

kịp cử động thì cửa lớp mở : "Học tỷ Lã, lâu gặp!"

________________________________________

 

Loading...