Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 232: Ngọc Thanh

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:49:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngọc Khê buông Lôi Tiếu ngoài, thấy giọng Ngọc Thanh, vội vàng chạy tới mở cửa, "Em cứ tưởng em về nữa chứ, về muộn thế ?"

 

Ngọc Khê mở cửa, ánh mắt rơi xuống Trịnh Mậu Nhiên. Trịnh Mậu Nhiên trở về ư? Lại còn cùng Ngọc Thanh? Đầu óc cô thoáng cái kịp phản ứng.

 

Ngọc Thanh kéo tay chị, "Chị, sân !"

 

Trịnh Mậu Nhiên nhấc chân định bước , Ngọc Thanh nhíu mày, "Không còn sớm nữa, Trịnh , tạm biệt."

 

Ngọc Khê kéo Ngọc Thanh giấu lưng, "Trịnh , xin mời trở về !"

 

Lông mày Trịnh Mậu Nhiên nhíu chặt thành một cục, ánh mắt dừng Ngọc Thanh, thu chân , nhanh nhẹn lên xe.

 

Ngọc Khê đợi xe , đóng cửa , "Em và Trịnh Mậu Nhiên ở cùng ? Hắn đưa em về ?"

 

Ngọc Thanh, "Em cũng thấy khó hiểu thôi. Em từ ký túc xá, Trịnh Mậu Nhiên chờ em , bên cạnh còn cùng bảo vệ. Em để ý tới, cứ thế kéo em lên xe. Lòng em lộp bộp một cái, ngờ, chỉ đưa em ăn cơm. Một trận cơm một câu nào, ăn hết hơn hai giờ đồng hồ, thêm một giờ, mới đưa em trở về. Em thật sự hiểu cả!"

 

Ngọc Khê nghi hoặc, "Hắn thật sự gì hết ?"

 

Ngọc Thanh gật đầu, "Thật sự gì. Chị, chị xem Trịnh Mậu Nhiên là ý tứ gì chứ, sẽ là thật sự để ý đến em và Ngọc Chi đấy chứ!"

 

Ngọc Khê cũng hiểu , một con cáo già đỉnh cấp như Trịnh Mậu Nhiên, trong lòng nghĩ gì, cô thật sự đoán . "Sau em cũng chú ý một chút . Thôi , ngủ !"

 

"Chị, cần với một tiếng ?"

 

"Không cần, miễn cho lo lắng."

 

"Vâng."

 

Thứ Bảy, Ngọc Khê đầu tiên mua báo giải trí, quan tâm đến tin tức của Vương Cừu. Thông tin tuyển dụng vẫn còn đó. Xem , Trịnh Mậu Nhiên trở về, cũng gì với khoản đầu tư của Trịnh Quang Diệu. Sao ngược đến tìm Ngọc Thanh?

 

Cô càng ngày càng hiểu . Thôi bỏ , nghĩ thông thì nghĩ nữa. Cái gì nên đến, cuối cùng cũng sẽ đến, em trốn cũng xong.

 

Hôm nay hẹn chủ nhà xem nhà. Ngọc Khê và Chu Linh Linh , Lôi Âm việc nên đến.

 

Hai xem căn nhà dùng công ty . Chủ nhà : "Khu đều là nhà của . Nguyên lai cho hợp tác xã cung tiêu thuê, hợp tác xã cung tiêu dọn , trả cho . Vào xem , bên trong là đại viện, còn nhà kho xây, nguyên lai là dùng để chứa hàng. Tuy rằng cũ nát , nhưng sửa chữa xong cũng thể dùng ."

 

Ngọc Khê vô cùng hài lòng, cả đại viện cộng , đủ bảy trăm thước vuông.

 

Chủ nhà tiếp tục : "Nhà của là lớn nhất . Thế nhé, cũng đòi hỏi nhiều, thanh toán tiền một hai mươi lăm vạn, ngay trong ngày là thể sang tên."

 

Ngọc Khê một vòng, vị trí , nhà trệt đủ lớn, nếu thật sự quy hoạch, thể chia ít nhà, cũng thể nắm giữ quyền chủ động đàm phán.

 

Chu Linh Linh cũng hài lòng, cho dù quy hoạch, dùng lợi thế , công ty cũng đủ dùng.

 

Cuối cùng mặc cả, hai mươi ba vạn thành giao, ngay trong ngày sang tên, tên tiên là của Ngọc Khê.

 

Buổi chiều Ngọc Khê xem căn nhà mua, hẹn mấy chủ nhà, cuối cùng chốt một căn, Tứ Hợp Viện nhỏ, tiêu tốn của Ngọc Khê bốn vạn đồng.

 

Chủ Nhật, Ngọc Khê cùng Chu Đại Nữu đến. Chu Đại Nữu quen sống trong Tứ Hợp Viện nhỏ, căn Tứ Hợp Viện mua , tiền là vay mượn của họ hàng bạn bè, diện tích lớn hơn căn Ngọc Khê xem, trang trí cũng đỡ hơn một chút, tiêu tốn năm vạn.

 

Chu Đại Nữu mua nhà, mừng đến phát , "Cuối cùng cũng nhà riêng ở thủ đô ! Tiểu Khê, Nhị Cữu Mạ cảm ơn cháu, cảm ơn cháu."

 

Ngọc Khê đỡ Chu Đại Nữu, "Nhị Cữu Mạ, mua nhà là việc vui, đừng nữa. Chúng mau trở về , nhị cữu đang chờ tin lành đấy!"

 

Chu Đại Nữu lau nước mắt, ôm chặt cái túi, ", về nhà, về nhà."

 

Trở về cửa hàng, Chu Đại Nữu thật vất vả mới nín , Hà Giai Quang cho bà tiếp, hai vợ chồng ôm đầu rống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-232-ngoc-thanh.html.]

Ngọc Khê mà lòng chua xót vô cùng. Chu Đại Nữu từ nông thôn đến, vẫn luôn thuê nhà, nhà riêng, trong lòng bà bao giờ yên , luôn cảm thấy bên ngoài.

 

Hiện tại mua nhà, gia đình riêng của , đây chính là gốc rễ, là sự đảm bảo, trong lòng cũng yên tâm . Cả một đời vất vả, cuối cùng cũng căn nhà.

 

Buổi tối, vợ chồng Chu Đại Nữu mời khách, lúc ăn cơm, hai mắt họ đều sưng húp.

 

Thứ Hai, thành tích của Ngọc Khê công bố, xếp ở vị trí bốn mươi tên, coi như là một thành tích khá .

 

Lôi Âm chỉ tên Chu Tình, "Cô cũng lọt top một trăm , năm mươi tên."

 

Ngọc Khê tìm thấy Viên Viện, thành tích khá tụt phía , bảy mươi tên, còn Diệp Mai thì lọt .

 

Cuối cùng là quy tắc của trận đấu tiếp theo, là kịch bản điện ảnh, tiêu đề chỉ hai chữ: Cải cách. Viết thế nào là tùy bản , quy định một tuần nộp đề cương, một trăm năm mươi, năm mươi còn sẽ tham gia cuộc tranh tài cuối cùng.

 

Lôi Âm xong quy tắc, "Cuộc thi thật tùy hứng, từ lúc bắt đầu đến bây giờ, đừng là giám khảo biên kịch, cái gì cũng thấy, ngay cả quy tắc cuộc thi cũng đăng báo."

 

"Đây là cuộc thi biên kịch, cũng cuộc thi thời trang, sản xuất tại chỗ. Cái cần lên ý tưởng. Ngươi xem, điểm khó của cuộc thi đến , đề cương hấp dẫn , cơ bản quyết định vận mệnh."

 

Lôi Âm nắm tay, "Vậy ngươi cố lên, đặt hy vọng ngươi đấy."

 

Trong đầu Ngọc Khê bắt đầu lên ý tưởng . Cô chiếm ưu thế lớn, sống lâu hơn hai năm, thấy tương lai, những điều đều là điểm đáng xem lớn. Số chữ của đề cương vốn nhiều lắm, nổi bật là quan trọng nhất.

 

Ngọc Khê khá tự tin, "Vào năm mươi, tớ mời ăn cơm."

 

"Vậy tớ chờ tin tức của ."

 

Một tuần nhanh trôi qua, đề cương đều gửi . Đề cương của Ngọc Khê về tương lai phát triển thế nào, về cải cách từ xu hướng nhân vật, cô khá tự tin.

 

Thời gian trôi qua, một tuần , thứ tự công bố. Ngọc Khê ở top mười, Viên Viện tên trong danh sách.

 

Viên Viện chúc mừng, "Chúc mừng nhé, cố gắng đoạt giải. Cậu chính là niềm hy vọng của cả lớp , cố lên."

 

Sau đó một đến chúc mừng, ghen tị, lời lẽ chua ngoa, Ngọc Khê đều tiếp nhận.

 

Diệp Mai nắm chặt tờ báo, "Nhất định là thầy Hách chỉ điểm cho cô, cô mới thể lọt top mười. Không thầy Hách, cô gì mà đắc ý chứ."

 

Ngọc Khê lạnh mặt, "Diệp Mai, từng trêu chọc cô, ngược cô mới là khắp nơi nhắm . cho cô , chính sợ bóng nghiêng, cô tin tùy cô. Nếu để thấy cô như nữa, đừng trách đoái hoài tình cảm cùng phòng, đối với cô khách khí."

 

Mặt Diệp Mai đỏ bừng, cô hừ một tiếng, đầu .

 

Viên Viện kéo Ngọc Khê , Lôi Âm với Viên Viện: "Cậu mặc kệ cô , chuyện cũng qua đại não, thật sự tưởng ai cũng là , khắp nơi nhường nhịn cô , đúng là thiếu giáo huấn."

 

Ngọc Khê kéo Lôi Âm, "Được , học ."

 

Lôi Âm hừ một tiếng, mới xuống.

 

Tan học, các cô nương cùng phòng ý thức tránh xa Diệp Mai. Diệp Mai kể từ khi lọt top một trăm, luôn luôn giữ vẻ mặt âm u, hôm nay gây chuyện vui với Ngọc Khê, đều cảm thấy Diệp Mai biến thành một hề giống Diệp Mai nữa.

 

Diệp Mai c.ắ.n môi, húc mạnh Viên Viện đang ở phía , chạy nhanh.

 

Buổi chiều lên lớp cô cũng trở về, cho đến buổi tối, sắp tắt đèn , mới trở về.

 

Ngọc Khê khép sách, nhíu mày. Vừa mới , Diệp Mai một cách quỷ dị, cô tuyệt đối nhầm.

 

Ngày hôm lên lớp, Ngọc Khê đang học thì đột nhiên hai , phía còn theo chủ nhiệm. Hách Phong cũng ở đó, sắc mặt khó coi, gọi Ngọc Khê ngoài.

 

--------------------

 

 

Loading...