Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 233: Đối Chất
Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:49:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đồng thời hô Diệp Mai cùng , Ngọc Khê hồi tưởng sự khác thường của Diệp Mai, mím chặt môi, chuyện nhất định là do Diệp Mai .
Đoàn tới văn phòng chủ nhiệm, Hách Phong giận dữ mở lời , "Đây là vu khống, Lữ đồng học tuyệt đối sẽ chuyện chép, hy vọng nhà trường thể trả sự trong sạch cho Lữ đồng học."
Hách Phong chỉ là lão sư, mà còn là biên kịch nổi tiếng. Hai bên phía chủ sự thái độ đặc biệt , "Hách Lão Sư đúng, chúng cũng oan uổng bất cứ ai, cho nên khi nhận tố cáo lập tức tới đây điều tra, hy vọng Lữ đồng học thể hết sức phối hợp."
Ngọc Khê trong lòng bốc lên lửa giận. Cô tự nhận thấy cho tới bây giờ từng đắc tội Diệp Mai, ngoại trừ cái lòng tự trọng nực của Diệp Mai , cô từng trêu chọc cô . Không nghĩ đến, Diệp Mai xuống tay với cô, vu oan cô chép?
Đây là vũ nhục, là sự vũ nhục tột cùng đối với một văn chương. Cô tự cho rằng nội tâm rèn luyện , nhưng vẫn tức giận đến phát run. Cô lạnh mặt, từng chữ từng chữ một với Diệp Mai: "Cô chép?"
Trong lòng Diệp Mai hoảng loạn. Cô nghĩ đến chuyện sẽ tới trường, cũng nghĩ đến việc cô gọi . Chuyện nên giải quyết âm thầm ?
Vì cái gì ầm ĩ mặt thế ? Đối mặt với ánh mắt ăn thịt của Lữ Ngọc Khê, cô chút lạnh tim. Chuyện tới nước , nếu cô tiếp, cô sẽ xong đời, cả một đời sẽ hủy hoại. Cô đầu với chủ nhiệm: ", chính là cô , chính là cô chép. Cô chép đề cương của , cũng là thấy trong vở của cô . tức chịu nổi, cùng một phòng ngủ, đối xử với như , nên tố cáo. Xin trường học thể trả công đạo cho ."
Ngọc Khê lạnh lùng Diệp Mai. Cô ghi nhớ bộ mặt của Diệp Mai, ghi nhớ cô đáng giận, đáng hận đến mức nào. "Cô chép của cô, thôi. Cô nhất định thể thuộc đề cương, chúng cùng đối chiếu một chút."
Diệp Mai trong lòng tự tin, đầu óc cô hồi tưởng những gì thấy, "Được, , sợ cái gì."
Ngọc Khê mím chặt môi, Diệp Mai đề cương của cô ? Diệp Mai há miệng, lòng Ngọc Khê trầm xuống. Quả thật cô , từ đầu đến cuối đều đúng.
Đề cương của cô chỉ Lôi Âm xem qua bộ, hơn nữa cô từng để nó trong phòng ngủ. Diệp Mai vì cái gì sẽ ?
Ánh mắt cô rơi phía chủ sự, lửa giận trong lòng càng cháy càng mãnh liệt. Nhất định là từ phía chủ sự mà tiết lộ ngoài. Diệp Mai từ khi trở về trường học đổi, cách ăn mặc đổi, tiêu tiền cũng nhiều hơn.
Trước cô thèm để ý, hiện tại cô ý thức , Diệp Mai phía chống lưng, hơn nữa là trong giới biên kịch, hoặc là một thế lực nào khác.
Diệp Mai thuộc xong, càng thêm tự tin, đắc ý ngẩng cao cằm. Trong lòng cô bùng lên niềm vui sướng quỷ dị. Cùng là tiền, cô là thành thị, Lữ Ngọc Khê chỉ là một đứa nhà quê, dựa cái gì mà mạnh hơn cô , dựa cái gì mà săn đón, dựa cái gì mà cao hơn cô một bậc.
Hôm nay cuối cùng cô cũng đè ép Lữ Ngọc Khê. Vừa nghĩ đến việc hủy hoại Lữ Ngọc Khê, khiến cô trở về đúng với cái bản chất nên , tay cô kích động đến mức run rẩy.
Hai bên phía chủ sự thoáng qua , thấy đều đúng, đối với chuyện chép, họ xác nhận vài phần.
Hách Phong về phía Ngọc Khê. Anh tin Ngọc Khê sẽ chép, đứa nhỏ Ngọc Khê tính tình mạnh mẽ, tâm tư chính trực, tuyệt đối sẽ chuyện dơ bẩn.
Ngọc Khê ghi nhớ sâu sắc bộ mặt của Diệp Mai, cô cong khóe miệng, với Diệp Mai: "Người phạm , phạm . phạm , tuyệt đối sẽ chờ 'quân t.ử báo thù mười năm muộn'. Diệp Mai, cô phạm một thước, sẽ thập bội phụng , nhất là vũ nhục nhân cách của , ."
Trong ấn tượng của Diệp Mai, Lữ Ngọc Khê cho tới bây giờ đều là hòa nhã, đối với ai cũng hòa khí, sẽ vì kiếm tiền mà kiêu ngạo. Các cô nương trong phòng ngủ đều thích cô, lão sư cũng .
Lần là đầu tiên cô thấy bộ dạng Lữ Ngọc Khê nổi giận. Giọng điệu lạnh lẽo, khuôn mặt lạnh lùng, những lời khiến lạnh tim. Cô một tia hối hận, nhưng chuyện tới nước , cô và Lữ Ngọc Khê là kim châm đối đầu mũi nhọn, cô c.h.ế.t thì chính là cô sống. "Lời uy hiếp, ai mà chẳng . Cô cô chép, chứng cứ ?"
Ngọc Khê chế nhạo, "Chứng cứ, đương nhiên . Cô thuộc lòng, nhưng là học vẹt, học thuộc cứng nhắc. Cô thật sự hiểu ý tứ trong đề cương ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-233-doi-chat.html.]
Diệp Mai mím môi, " đương nhiên , mà, ."
Nói xong, trong lòng vội vàng hồi tưởng đề cương.
Ngọc Khê, "Vậy , về tuyến tàu điện ngầm trong đề cương, cô cô hiểu rõ, hãy xem, tuyến tàu điện ngầm ở , qua mấy trạm, tổng chiều dài bao nhiêu, tàu điện ngầm tổng cộng khai thông bao nhiêu tuyến, và quy hoạch những khu vực nào?"
Diệp Mai ngây , đề cương quả thực nhắc đến tàu điện ngầm, nhưng là Lữ Ngọc Khê , cô . Thấy đều , cô luống cuống, "Những điều cô hỏi thì liên quan gì đến đề cương chứ?"
Ngọc Khê mỉa mai, "Đương nhiên là liên quan, đề cương chính là khi xem tin tức, lấy cảm hứng từ tin tức đó. Cải cách, chỉ là kinh tế, mà còn là quy hoạch thành phố, từ quy hoạch thành phố mà câu chuyện của nhân vật chính phát triển. Cô về tàu điện ngầm, đó là vì cô bao giờ báo, thể tàu điện ngầm? Cô đề cương là do cô , thật là buồn , đề cương do chính , bối cảnh câu chuyện khơi nguồn từ việc xây dựng tàu điện ngầm ?"
Diệp Mai ngây , cô chỉ là học thuộc lòng đề cương, thật sự nghĩ đến một cái tàu điện ngầm thể dẫn nhiều chuyện đến thế. Cô nghiến răng, "Cô chỉ điều đó thôi ?"
Nói xong, Diệp Mai há hốc miệng, cô tự tát mặt . Đây chẳng là đang với tất cả rằng cô ý nghĩa trong đề cương ?
Ngọc Khê nhạo một tiếng, " đương nhiên , đó là do , . Năm 92 tuyến Tám bắt đầu khởi công xây dựng, bây giờ sắp thông tuyến Một..."
Ngọc Khê vì để đề cương, tra ít tài liệu về tàu điện ngầm, một chút cũng hề vấp váp.
Diệp Mai còn lên tiếng nữa, những điều cô đều .
Hách Phong hài lòng vô cùng, đây mới chính là đồ của . Trước khi đặt bút, nhất định tra cứu tài liệu chính xác, chịu trách nhiệm cho kịch bản.
Ngọc Khê xong, "Trong tay còn thông tin tài liệu tra , đây đều là chứng cứ. một ít kịch bản, cũng thể mang bằng chứng. Đương nhiên, nếu đồng học Diệp Mai xem bản thảo của cô , xin mời cô cũng đưa đề cương cô đây!"
Sự tình đến nước , cần điều tra nữa, ai mới là đề cương, hiển nhiên .
Trán Diệp Mai lấm tấm mồ hôi, cô bản thảo đấy, nhưng mang thì ? Lữ Ngọc Khê chứng minh chính là cô . Trong lòng cô luống cuống, ánh mắt thất vọng của chủ nhiệm lớp, sự lạnh lẽo trong mắt chủ nhiệm.
Cô thật sự nghĩ đến chuyện ầm ĩ đến mức . Cô tưởng rằng, khi tố cáo, ban tổ chức chỉ cho Lữ Ngọc Khê tham gia cuộc thi. Thật sự nghĩ đến họ đích đến điều tra, bây giờ bây giờ?
Đại biểu Ban tổ chức, đối với Ngọc Khê vô cùng hòa ái, "Không cần đưa chứng cứ nữa, chúng tin rằng là đồng học Lữ . Chúng cũng thấy sự nghiêm túc và trách nhiệm của đồng học Lữ đối với kịch bản. Tinh thần , khiến chúng bội phục. Chúng kỳ vọng đồng học Lữ thể tiếp tục cố gắng, kịch bản. Chúng tin rằng, nhất định sẽ là một kịch bản tệ."
Chủ nhiệm cũng , " , thành tích của đồng học Lữ đầu, nhân phẩm cũng là nhất. Hiện tại chứng minh sự trong sạch của đồng học Lữ , phiền hai vị đích đến đây một chuyến."
Đại biểu Ban tổ chức, "Nên , nên ."
Ban tổ chức , "Vậy chúng về để báo cáo tình hình đây. Chúng mong chờ sự thể hiện xuất sắc của đồng học Lữ."
Ngọc Khê mở lời: "Chờ một chút, rút khỏi cuộc thi."
--------------------