Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 240: DỰA VÀO NGƯỜI KHÁC KHÔNG BẰNG DỰA VÀO CHÍNH MÌNH

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:49:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngọc Khê chỉ ngăn kéo, ngăn kéo của Lôi Tiếu khóa. Ngọc Khê kéo , chỉ bên trong: “Số tiền trong vơi nhanh. Tiếu Tiếu là tiết kiệm bao, tất cả tiền đều dùng việc học thêm, nhưng chị xem , rõ ràng em nhớ tháng ở đây ít tiền, chị xem bây giờ, chỉ còn mấy trăm .”

 

Chu Linh Linh: “Sẽ là em nhớ nhầm chứ.”

 

“Em già đến bảy tám mươi tuổi, trí nhớ sẽ sai . Ngay tại mới đây, đứa nhỏ lấy một trăm đồng nữa. Chị xem, gì mà cần đến một trăm đồng cơ chứ?”

 

Chu Linh Linh vỗ vai cô em họ: “Em đúng là lo lắng vớ vẩn. Tiếu Tiếu nhỏ , cũng vòng giao thiệp riêng của . Em thể coi con bé là tiểu hài t.ử . Em xem, con bé cởi mở hơn ít , yên tâm . Tiếu Tiếu là đứa nhỏ suy nghĩ, do chính em dạy dỗ, chẳng lẽ em ?”

 

Ngọc Khê thở dài: “Chị xem em mới bao nhiêu tuổi chứ, từ khi nuôi Tiếu Tiếu, em trải nghiệm cảm giác sớm hơn. Chị đúng, đứa nhỏ lớn , vòng giao thiệp riêng. Trước vẫn luôn áp lực, thật vất vả mới cởi mở . Thôi bỏ , thể là em suy nghĩ nhiều .”

 

Chu Linh Linh kéo em họ: “Chị thấy đúng là em suy nghĩ nhiều . Em cái lo lắng, chuyện gì cũng lo. Em cũng lo lắng cho chính . Sắp nộp kịch bản , em xong ?”

 

Ngọc Khê: “Em sớm xong , chỉ chờ thứ Hai nộp lên, còn thì chỉ chờ kết quả thôi.”

 

Chu Linh Linh: “Em đưa cho sư phụ em xem ?”

 

“Sư phụ xem , xem thực lực của em. Đi thôi, em tìm Hà Duệ chuyện, với một tiếng về chuyện hợp tác.”

 

“Được.”

 

Tới công ty, Ngọc Khê chuyện hợp tác với xưởng may cho Hà Duệ . Hà Duệ mừng chút tự tin: “ chỉ thiết kế mấy đơn nhỏ thôi, thật sự thể hợp tác với xưởng may ?”

 

Ngọc Khê gật đầu: “Đương nhiên . Em coi trọng , tin tưởng thiết kế của . Lần hợp tác thành công, em sẽ phân phòng việc riêng cho , cho năm mươi phần trăm cổ phần, xem coi thế nào?”

 

Hà Duệ chút dám tin, mới nghiệp thôi mà thành mộng tưởng của nhiều nhà thiết kế: “, thật sự ?”

 

“Anh chỉ là quá tự tin thôi. Hãy tin tưởng chính . Anh cũng chuẩn thiết kế , chúng dùng thiết kế để chuyện. Có thực lực, hợp tác cũng để đàm phán.”

 

Hà Duệ như tiêm m.á.u gà (hừng hực khí thế), ai thành công, cũng trở thành đại thiết kế sư: “Được, , thiết kế ngay đây.”

 

Ngọc Khê: “Chờ một chút, đưa cuốn sổ thiết kế của cho em xem .”

 

“Được, chờ một chút.”

 

Ngọc Khê nhận lấy cuốn sổ, lật xem: “Bình thường vẽ ít nhỉ!”

 

Hà Duệ ngượng ngùng: “Thời gian của nhiều hơn nhiều. Có thời gian, liền vẽ, vẽ nhiều cũng thể tìm một ít cảm hứng.”

 

Ngọc Khê ừ một tiếng, tiếp tục lật xem cuốn sổ. Bên trong đại bộ phận đều là thiết kế thu đông, còn một ít thiết kế mùa hè.

 

Ngọc Khê hồi tưởng , những gì cô thể nhớ nhiều lắm. Thời gian ở bên Lôi Tiếu cũng ít, những gì cô thấy, đại bộ phận đều là quần áo Lôi Tiếu mặc, đồ đông ít, thấy đều là đồ hè.

 

Sau khi hồi tưởng, Ngọc Khê chỉ áo ba-đờ-xuy: “ cảm thấy, chỗ chiết eo sẽ hơn, đó phối thêm một ít cúc áo cá tính, sẽ thời trang hơn một chút. Cũng thể rộng rãi hơn một chút, nhưng đừng cảm giác luộm thuộm. Anh thấy ?”

 

Hà Duệ là chuyên nghiệp, mấy điểm Ngọc Khê , lập tức cảm hứng: “, thể phân mấy kiểu, rộng rãi và tu , còn thể sửa độ dài ngắn. , dây lưng, dây lưng cũng là điểm nhấn, cổ áo sửa nữa. Trong đầu thiệt nhiều bố cục .”

 

Ngọc Khê thấy Hà Duệ cầm bút lên vẽ xoẹt xoẹt giấy trắng, ánh mắt rơi đồ hè. Thôi bỏ , vội, mấy kiểu thể mang đàm phán hợp tác .

 

Ngọc Khê trở đối diện, Hoàng Lượng đang mặt mày đen sầm: “Cái gì, chuyện gì mà khiến tức giận thành thế ?”

 

Hoàng Lượng: “Công ty Điện ảnh và Truyền hình Hoa Thiên ký hợp đồng với Chu Tuấn, dám ngay mặt mà đào , quá đáng thật! Khinh quá mức ! Phỉ nhổ! Một công ty mới thành lập, thật sự coi là đại lão ? Ký nhiều như , xem bao nhiêu tài nguyên phân phối .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-240-dua-vao-nguoi-khac-khong-bang-dua-vao-chinh-minh.html.]

 

Ngọc Khê, "Công ty của Vương Cừu?"

 

Hoàng Lượng gật đầu, ", chính là của Vương Cừu. Gần đây đào ít từ các công ty khác. bạn bè , chỉ riêng việc chiêu mộ nghệ sĩ tốn ít tiền , còn giúp họ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng nữa. Chỉ riêng nghệ sĩ tốn hơn một trăm vạn , còn những thứ khác nữa. Mọi đều đồn rằng Hoa Thiên tiền, chừng thể đè bẹp Duyệt Huy đấy."

 

"Ha hả, đè bẹp Duyệt Huy ư? Khẩu khí thật nhỏ."

 

Hoàng Lượng, "Hoa Thiên quá cao điệu , các trang báo đều là tin tức của Hoa Thiên. Hôm nay đào biên kịch , ngày mai đào diễn viên , tiêu đề tin tức nào cũng lôi Duyệt Huy , đúng là tìm đường c.h.ế.t. Nói cũng kỳ lạ, Hoa Thiên cao điệu như mà Duyệt Huy chút động tĩnh nào, thật khác thường, tính cách của Duyệt Huy!"

 

"Bởi vì Vương Cừu chống lưng. Nói , đây chỉ là bằng miệng, thật sự liên quan đến ích lợi của Duyệt Huy, Duyệt Huy cần thiết đắc tội với ."

 

Hoàng Lượng, " giọng , giống như ai Vương Cừu ."

 

" với ?"

 

"Chưa."

 

"Vậy là do bận quá, thường xuyên gặp , nhất thời quên. Cậu tiện nghi của , chứ? Hắn bao nhiêu bản lĩnh, nhưng một ngày còn là nhà họ Trịnh, một ngày đó còn thể chống lưng cho Vương Cừu."

 

Hoàng Lượng nhíu mày, "Vậy bọn đào của chúng gì? Lại còn ngay mặt , bọn tuyệt đối là cố ý."

 

"Nói thì dài dòng, một lời khó hết."

 

Hoàng Lượng trợn trắng mắt, "Vậy xem, chúng bây giờ?"

 

"Trọng điểm hiện tại là thái độ của Chu Tuấn!"

 

Hoàng Lượng thở phào, "Chu Tuấn đồng ý, thấy khá an ủi. quan hệ của Vương Cừu rộng, mở công ty, sợ Chu Tuấn đang suy nghĩ việc nhận vai diễn sẽ khó khăn. Tức c.h.ế.t ! Thật vất vả mới thể đóng vai nam ba, nếu thật sự nghỉ nửa năm tiếp phim, giai đoạn bồi dưỡng đều đổ sông đổ biển hết. Tốc độ thế bây giờ quá nhanh, lộ diện, bất cứ lúc nào cũng quên lãng."

 

Chu Linh Linh tới, "Suy cho cùng, vẫn là công ty chúng nhỏ, thật sự hơn công ty của Vương Cừu. Quan hệ cũng , tài nguyên ít quá!"

 

Ngọc Khê, "Mỗi tự mãn, luôn đả kích , khiến nhận sự nhỏ yếu của bản ."

 

Chu Linh Linh : "Như cũng khá , miễn cho bản lạc lối. Có đối thủ sợ, đáng sợ là đối thủ."

 

Hoàng Lượng đảo mắt, "Lão bản, sư phụ quan hệ rộng mà, thể lợi dụng chứ!"

 

Ngọc Khê lắc đầu, "Dựa khác bằng dựa chính . Quan hệ của sư phụ sớm muộn gì cũng lúc hao mòn, đến thời khắc then chốt, đừng dễ dàng sử dụng."

 

Hoàng Lượng sốt ruột, thật vất vả mới bồi dưỡng , đang chờ sang năm đăng ký công ty, đột nhiên sắp đổ bể, thật ấm ức, "Vậy bây giờ? Cũng thể cứ thế mà ức h.i.ế.p chứ!"

 

Ngọc Khê , "Giới điện ảnh và truyền hình , chúng thể đổi sang cái khác mà. Không gia tăng mức độ lộ diện ? Chúng thể tìm con đường khác."

 

Hoàng Lượng, "Tìm con đường khác? Ngoài phim truyền hình và điện ảnh, còn con đường nào để lộ diện nữa? Cậu sẽ tạo scandal nhỉ! Tuy con đường mới nổi lên, nhưng tán thành , quá hủy hoại hình tượng. Chu Tuấn là bảo bối đặt cược, công ty đăng ký , trông cậy gánh đòn dông đấy!"

 

Ngọc Khê, "Yên tâm , sẽ tạo scandal ."

 

"Cậu thì mau , biện pháp gì?"

 

 

--------------------

 

 

Loading...