Niên Quân Mân buông tay, khinh thường Từ Hối Xung đang mặt đất, "Yếu thật. Từ tổng đừng luyện nữa, luyện nữa cũng chỉ là gà yếu thôi."
Từ Hối Xung tâm can hộc máu, lau vết m.á.u ở khóe miệng, "Rất ."
Niên Quân Mân kéo cổ áo Từ Hối Xung, " cũng thấy . Anh tưởng tâm tư của giấu khác ? Còn dám tính kế Tiểu Khê, chúng cứ chờ xem."
Từ Hối Xung giả ngây, " hiểu, đang gì."
Niên Quân Mân vứt cổ áo , đầu xách túi, với vợ: "Về nhà."
Ngọc Khê hả giận, " lái xe."
Từ Hối Xung chờ , lên, đau đến nhăn cả mặt, sâu bóng chiếc xe, ngoài khu dân cư.
Buổi tối, Niên Quân Mân nấu cơm. Ngọc Khê uống ít nước lạnh bữa ăn, ăn cơm xong, dày và ruột chút thoải mái, nhưng cũng coi là chuyện gì.
Sáng sớm thức dậy, chút đau bụng.
Niên Quân Mân sớm, Ngọc Khê ôm bụng , thấy mẩu giấy và bữa sáng, cầm mẩu giấy, cô phát hiện, gần đây Quân Mân càng lúc càng thần bí.
Ngồi ở bàn ăn, bữa sáng ăn nổi, trong nhà t.h.u.ố.c dày ruột, miễn cưỡng uống chút cháo, sấp một hồi, chịu nổi nữa, vẫn là mua thuốc.
Ngọc Khê xuống lầu, chút buồn nôn, che miệng, vài suýt nữa phun , sắc mặt cũng .
Các dì lầu đang chuyện, thấy bộ dạng của Ngọc Khê, đôi mắt bát quái sáng rực lên, vây quanh cô .
Một vị kinh nghiệm lão luyện , "Nhìn triệu chứng , thật giống lúc con dâu mang. Nha đầu , cẩn thận thế, các cháu đính hôn , nhưng kết hôn mà!"
Ngọc Khê, "..."
Một vị khác thì tức giận vì như mong , "Nhân phẩm vị hôn phu của cháu , phụ nữ hảo hảo xem xét mới chứ, chúng nhiều như , cháu lọt tai!"
Ngọc Khê giật giật khóe miệng, "Thật sự hiểu lầm , Vương Điềm Điềm thật là em gái cùng khác cha. Nhân phẩm của Quân Mân , ai hơn, chính trực hơn . Hôm khác, sẽ tìm của Vương Điềm Điềm đến , sẽ tin."
Ngọc Khê cảm thấy thể để tin đồn lan truyền nữa, vẫn là tìm Tôn Thiên Thiên đến đây giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-337-khong-no.html.]
Ngọc Khê như , chút tin, truyền bá lâu như , giờ thấy ngượng ngùng, "Thật !"
Ngọc Khê còn kém thề thốt, "Chắc chắn là thật."
Được , túm lấy Quân Mân nữa, sang Ngọc Khê, "Cháu mang , nhanh chóng đăng ký kết hôn , bụng lớn sẽ mất mặt đấy."
Ngọc Khê, "... mang, phì, , chúng tuân thủ nghiêm ngặt giới hạn."
Về phương diện , Niên Quân Mân thật là quân tử, chỉ tuân thủ nghiêm ngặt giới hạn, mà còn là vì tôn trọng .
Cô giải thích vài câu, nhưng giải thích cũng vô ích, chỉ nguyện ý những gì họ hy vọng .
Ngọc Khê vốn thoải mái, mồ hôi lạnh trán đều chảy , " thật sự mua thuốc, là dày ruột thoải mái."
Mọi xem Ngọc Khê giống như bộ, liền nhường vị trí.
Ngọc Khê còn tinh lực giải thích nữa, nhanh chóng . Cũng may tiệm t.h.u.ố.c xa, mua t.h.u.ố.c uống xong, về công ty một hồi, mới sống .
Trợ lý , "Có một vị tên là Diệp Mai, là đồng học của ngài, việc tìm ngài."
Ngọc Khê kinh ngạc, Diệp Mai đến tìm cô ư? Bọn họ một năm rưỡi một câu nào , "Mời ."
Diệp Mai cũng chút căng thẳng, hơn một năm một câu nào, đầu tiên mở miệng, nên như thế nào.
Vẫn là Ngọc Khê mở miệng , "Chủ nhật đến tìm , chuyện gì?"
Diệp Mai cúi đầu túi, từ trong túi lấy cuộn phim đặt lên bàn, đẩy cho Ngọc Khê, "Cái cho cô, , nợ cô, hôm nay trả , , còn nợ cô nữa."
Ngọc Khê sửng sốt, "Ý tứ gì?"
Diệp Mai, "Lần vu oan cô, nợ cô một câu xin thứ . Thứ , cô xem qua sẽ , trả , hai bên thiếu nợ ."
Nói xong, Diệp Mai cầm túi đẩy cửa , để Ngọc Khê đang hoang mang, cuộn phim bàn, nghi ngờ cầm lên, lập tức đen mặt, mới nhớ tới, cô từng Lôi Âm qua chuyện Diệp Mai công ở tòa soạn.
--------------------