Mọi trong phòng bao đều về phía Ngọc Khê và Niên Quân Mân. Mấy phụ nữ , y hi thể tìm thấy bóng dáng Niên Phong mặt Quân Mân.
Tôn Thiên Thiên thở phào nhẹ nhõm, "Quân Mân."
Niên Quân Mân đóng cửa , "Hôm nay là hẹn gặp, liên quan gì đến cô ."
Mấy phụ nữ ngơ ngác. Tin tức họ hạn. Đứa trẻ , con trai Tôn Thiên Thiên ư? Vậy Niên Phong ?
Ngọc Khê thu hết biểu cảm của mấy phụ nữ đáy mắt, mỉa mai : "Trong các cô, là giáo viên nhân dân, là bác sĩ. Hôm nay, thật sự là vũ nhục hai ngành nghề . cũng mở mang tầm mắt. Khi lòng xí, khuôn mặt cũng già , chướng mắt thật."
Mấy phụ nữ mặt đen , trừng mắt Ngọc Khê, "Cô là ai?"
Ngọc Khê: "Vẫn còn thời gian quan tâm là ai, lòng quả thật lớn thật đấy. Trong các cô, năm đó ai là lòng mang dơ bẩn, bên tai Tôn Thiên Thiên rằng trở về thành là ?"
Mấy phụ nữ thoáng qua , "Cô ý gì?"
Niên Quân Mân tiếp lời, "Điều tra sự thật."
Ngọc Khê lạnh mặt: "Hủy hoại gia đình , hơn hai mươi năm cũng thể yên tâm thoải mái, cũng sợ gặp báo ứng."
Mấy phụ nữ hiểu , hôm nay là ôn chuyện cũ, căn bản là Hồng Môn Yến, điều tra chuyện năm đó.
Mấy phụ nữ cũng bạn bè, năm đó ít đối chọi , ai tính kế nấy, thuận mắt, chỉ là Tôn Thiên Thiên chăm sóc , đều quen.
Mấy ở cùng một chỗ, những hành động nhỏ nhặt, ai cũng rõ trong lòng.
Tôn Thiên Thiên ngơ ngác con dâu, nha đầu lợi hại, bà , mắng đúng là độc mồm.
Ngọc Khê đầu với Tôn Thiên Thiên: "Mấy , ai tham dự?"
Tôn Thiên Thiên tìm sự tự tin, chỉ hai trong năm : "Hai họ, Lý Hoa và Trình Na, hai họ vẫn luôn bên tai ."
Trình Na chỉ Lý Hoa. Cô ngốc, con trai Tôn Thiên Thiên là dễ chọc, thể tra tin tức của họ, càng cần : "Hết thảy đều là cô , chỉ là phát hiện , cho nên mới theo, liên quan gì đến ."
Lý Hoa sắc mặt trắng bệch, c.ắ.n răng: "Là thì , cô ngày hôm nay, tất cả đều là do chính cô định lực, thể trách ?"
Ngọc Khê: "Đừng đ.á.n.h tráo khái niệm, chúng đến để phán xét đúng sai, chúng chỉ , ai liên hệ với cô, tên gì, trông cái dạng gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-343-bao-ung.html.]
Lý Hoa mím môi, " dựa cái gì mà cho các ?"
Trí nhớ của Ngọc Khê thật sự : "Lý Hoa, bốn mươi lăm tuổi, trong nhà một con trai một con gái, chồng thất nghiệp ở nhà. Cô là chủ nhiệm phân xưởng may mặc, chịu đựng nhiều năm. Ngượng ngùng, quen giám đốc nhà máy của các cô."
Lý Hoa mở to hai mắt , "Cô gì?"
Ngọc Khê: "Rất đơn giản, liên hệ với cô là ai?"
Lý Hoa thật sự hận Tôn Thiên Thiên. Dựa cái gì mà Tôn Thiên Thiên sống hơn cô ? "Cô lừa ai, tin cô quen."
"Nhà máy may mặc Húc Đông, giám đốc, Liễu Đông. Nhà máy các cô, liên tục hai năm, mỗi quý đều tung hai mẫu thiết kế mới. Ồ, đúng , những cái đều thể tra . Vậy thì cái tra . Quý tới, các cô chuẩn tung ba mẫu, khởi công một tháng , đúng ?"
Mồ hôi lạnh của Lý Hoa chảy xuống. Quý tới là bí mật, mấy năm nay, việc kinh doanh đặc biệt , để đáp ứng thị trường, cho nên , "Cô thật sự quen ."
"Đương nhiên, bao giờ lừa ."
Niên Quân Mân ở một bên, giao cho vợ . Cái dáng vẻ tinh ranh của vợ, yêu thích đến thế cơ chứ.
Lý Hoa chịu đựng nổi nữa. Cô thật vất vả mới lên chức chủ nhiệm, cô quá rõ, liên quan đến lợi ích, nhà máy sẽ nhớ cô là ai: " , , phụ nữ đó là ai, cô đột nhiên xuất hiện. Lúc đó cuộc sống khó khăn, cô đưa cho một trăm tệ và năm mươi cân phiếu lương thực, liền đồng ý. Còn về ngoại hình, dối, cô vẫn luôn dùng khăn lụa quấn quanh, cũng là ai."
Niên Quân Mân hỏi, "Sau gặp ?"
Lý Hoa lắc đầu, "Sau khi Tôn Thiên Thiên gặp chuyện may, gặp nữa, hai cha con các cũng ."
Ngọc Khê: "Không dối?"
" dùng công việc để thề, dối."
Ngọc Khê mím môi, cơ bản khẳng định , nhất định là Uông Hàm.
Món ăn dọn lên , nhưng khi hỏi xong, mấy phụ nữ chạy nhanh hơn bất kỳ ai. Một bàn thức ăn, mấy Ngọc Khê ăn hết, ăn vài món, phần còn Tôn Thiên Thiên đóng gói.
Tôn Thiên Thiên thanh toán, là cuối cùng rời , hoang mang rối loạn chạy ngoài.
--------------------