Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 346: Không giữ lại được

Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:55:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

đầu, “Còn chuyện gì ?”

 

Uông Hàm đồng hồ, “Giờ là giờ ăn cơm , cùng ăn một bữa nhé? Nói thật, thấy chúng khá hợp , đầu tiên gặp thích cô . vẫn luôn một cô con gái, đáng tiếc là duyên.”

 

Uông Hàm cũng khá thương cảm, khi sinh Canh Tâm, cô cũng mang hai , nhưng nào cũng giữ . Lần đầu tiên là ba tháng, tim t.h.a.i phát triển.

 

Lần thứ hai, đứa bé năm tháng tuổi mạc danh kỳ diệu sảy thai, đứa bé là con gái, cô đau lòng thật lâu.

 

Có một , cô từng cho rằng đó là do cô cướp quá nhiều cơ duyên của khác nên mới gây chuyện . Trong một đoạn thời gian dài, cô dám bất kỳ hành động nào, mãi cho đến khi còn con nữa, cô nhịn tay.

 

Tầng hai của tòa nhà chính là nhà hàng, một nhà hàng Tây.

 

và Lôi Âm từng ăn hai bữa ở đó, đồ ăn ở nhà hàng Tây quá ít, còn đắt, đối với luyện tập như , khẩu phần ăn vốn lớn, ăn đủ no, cho nên ít khi đến.

 

Uông Hàm gọi salad và nước ép trái cây, “Cô ăn gì thì tự gọi .”

 

đồng ý ăn cơm, tiếp xúc với Phó tổng nhiều hơn, hiểu thêm một chút. thực sự đói, nên cũng gọi salad.

 

Uông Hàm, “Cô còn trẻ, trao đổi chất nhanh, cần cố ý giữ dáng . Đến tuổi của thì cô chú ý là .”

 

đói, lúc đến ăn ít .”

 

Uông Hàm , “Mấy trẻ tuổi các cô cứ thích ăn vặt, cũng nên ăn nhiều, .”

 

cũng giải thích, hỏi, “Người đàn ông , là chồng của cô ?”

 

Lòng của Uông Hàm nhói lên, chút trông gà hoá cuốc, “Phải. Còn cô, cô và Trịnh Mậu Nhiên quan hệ gì? thấy đối xử với cô như đối với vãn bối .”

 

vẫn luôn quan tâm Niên Quân Mân, lúc trở về cũng quên tra cứu, nhân tiện hỏi luôn.

 

“Quan hệ giữa trưởng bối và vãn bối.”

 

chơi trò lươn lẹo, mới thèm giải thích!

 

Uông Hàm bực bội trong lòng, Lữ Ngọc Khê, như một hề lòng . Những thể lọt mắt xanh của Niên Quân Mân, cô đều thích.

 

và Uông Hàm đều giả tạo, mang theo mặt nạ, suốt một trận ăn cơm đều đang thăm dò lẫn , đáng tiếc, một chút thông tin hữu dụng cũng .

 

Trở trong xe, : “Đợi sốt ruột ? Chúng ăn một bữa cơm.”

 

Nhiễm Đặc trợ, “.......Ăn cơm ạ?”

 

“Phải đó, cô mời đột xuất, tìm hiểu một chút nên đồng ý. Rất lươn lẹo, lãng phí thời gian.”

 

“Người là Phó tổng, tâm tư thủ đoạn đều cũng . Còn Hoa Vũ thì , phản ứng của bọn họ như thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-346-khong-giu-lai-duoc.html.]

 

, “ thấy bọn họ khá là khẩn thiết, với là sẽ đưa một mức giá .”

 

“Đã hiểu.”

 

“Anh đưa trở về !”

 

“Được.”

 

Thời gian trôi nhanh, tháng sáu lặng yên đến.

 

Niên Quân Mân tra xét thật lâu, từ khi Tôn Thiên Thiên nhận đó, việc tra cứu của Niên Quân Mân cản trở, một chút tiến triển nào.

 

Mặc dù tiến triển, nhưng Uông Hàm cũng tự bại lộ , gián tiếp chứng thực rằng hết thảy thứ đều là âm mưu, là do cô giở trò quỷ.

 

quan tâm Uông Hàm nữa, quan tâm Lôi Tiếu. Chỉ còn vài ngày nữa là thi đại học, tâm tư của đều đặt hết lên Lôi Tiếu.

 

Lôi Âm liền , “Người còn tưởng là chị thi đại học đấy!”

 

thật sự thể nghiệm tâm tình của bố . Càng gần kỳ thi đại học, bọn họ càng ngủ sớm . Chị xem quầng thâm mắt của , vài ngày nghỉ ngơi .”

 

Lôi Âm , “ là như . Em đừng quên, qua một trận nữa, em cũng thi đấy. Em cũng đừng căng thẳng, chị thấy Lôi Tiếu khá nắm chắc.”

 

hít sâu một , đợi đến khi chuông tan học vang lên, “ đây, hôm nay Tiếu Tiếu trở về ở, bồi bổ cho con bé.”

 

Lôi Âm cạn lời, “Người còn tưởng em nuôi con gái đấy!”

 

vẫy vẫy tay, nhanh về phía chợ, mua sườn heo, mua tôm, mua gà, hai tay xách đầy mới về nhà.

 

Lôi Tiếu đang đợi ở cửa lớn, “Chị.”

 

“Em trở về ở nhà chờ, ở cửa đợi chị gì.”

 

“Em đoán chị sắp trở về, em đến xách đồ giúp.”

 

đưa qua một túi, “Đi về nhà thôi.”

 

Hai chị em bước khu dân cư, cây xanh trong khu tươi , môi trường mùa hè thật tệ. định bước cửa đơn vị, liền khựng , đầu .

 

Lôi Tiếu đầu, “Chị, thế nào?”

 

nhỏ giọng : “Có .”

 

--------------------

 

 

Loading...