Niên Phong nhíu mày, "Sao nữa?"
Uông Hàm trong lòng bối rối. Cứ thế ngoài, hai cha con nhất định sẽ gặp mặt. Niên Quân Mân nhận cô , thể gặp mặt. "Nhẫn của thấy , nhất định là rơi trong nhà vệ sinh, cùng về tìm."
Niên Phong sửng sốt, " nhớ là, buổi sáng cô ngoài mang nhẫn."
" để trong túi xách, lát nữa sẽ tìm thấy mất. đặc biệt thích nó, lúc sinh nhật, đưa , ý nghĩa giống với."
Niên Phong cảm thấy, gần đây vợ khá kỳ quái, nhưng là vợ chồng nhiều năm , hai cho giúp đỡ, chỉ là nghĩ nhiều. "Được."
Niên Quân Mân đóng cốp xe , lòng cảm giác đầu thoáng qua, chỉ thấy bóng lưng hiếm thấy, chăm chú mấy giây.
Ngọc Khê theo ánh mắt, cô nhận , "Ông chủ Đông Phương, ôn hòa. Lúc ở đây, còn giúp , thật, cũng ghét . Anh đeo kính mới là thật sự nho nhã, cảm giác quân tử."
Niên Quân Mân, "Thật ? Có cơ hội, nhất định gặp mặt."
"Anh thấy sẽ , hề khoa trương. Cái chất quân t.ử của là từ trong xương cốt, giống Từ Hối Xung, đồ giả chính là giả, thứ trong xương cốt là đổi. Đáng tiếc vợ cưới gì đặc biệt."
"Đừng bận tâm khác nữa, còn sớm , còn nấu cơm đón Lôi Tiếu."
Buổi trưa mua rau, Ngọc Khê cũng dám món quá nhiều dầu mỡ, ăn đồ dầu mỡ nhiều, buổi trưa sẽ dễ buồn ngủ, bộ đều rau xanh thanh đạm, thịt duy nhất chính là thịt cá.
Ngọc Khê cũng hỏi thi cử thế nào, chỉ cần thần thái là thể thấy , nha đầu thi tệ.
Lôi Tiếu thi hai ngày, khi thi xong môn cuối cùng, học sinh trong phòng thi ngoài chơi đùa, lớn tiếng hô hào nghiệp .
Ngọc Khê tựa Quân Mân, "Xã hội phát triển, tư tưởng cởi mở hơn nhiều. Trước , chúng dám ."
Niên Quân Mân , " thi đại học sớm hơn cô, càng câu nệ hơn. Nhìn bọn họ, mới phát hiện, thật sự còn trẻ nữa."
Ngọc Khê sâu kín : " , còn trẻ nữa."
Niên Quân Mân vui vẻ, "Cô mới bao tuổi , đang trẻ mà."
Ngọc Khê trong lòng cộng thêm ba năm, tuổi thật của cô là hai mươi bốn , kỳ thật chỉ kém Niên Quân Mân ba tuổi mà thôi.
Thi đại học kết thúc , Ngọc Khê xử lý chuyện công ty. Cô ở đó, tất cả đều dặn dò xuống.
Ngọc Khê túm Hoàng Lượng, "Đừng đến nơi nào đó chạy nữa, công ty cần trấn giữ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-349-quan-tu.html.]
Hoàng Lượng, "....... theo ."
Ngọc Khê đầy đầu dấu chấm hỏi, "Nói như thế nào? thấy năng lực của Kim Linh đuổi kịp , còn tuyển mấy trợ lý, cũng cần ."
Hoàng Lượng mở lời thế nào, phong lưu nhiều năm, một khi động lòng, mới phát hiện, theo đuổi khá khó khăn. ", đang theo đuổi Kim Linh."
"Ồ, cho nên, thích Kim Linh?"
Hoàng Lượng gãi đầu, thật sự từng chú ý đến nội tâm, Hà Duệ theo đuổi Kim Linh, mới cảm ứng, Kim Linh thích , trong lòng từng mừng thầm, vốn định giữ kẽ một chút, ai ngờ tự hại .
Hiện tại toát một theo đuổi, cuối cùng nóng nảy.
Ngọc Khê đồng tình Hoàng Lượng, cô , sớm muộn gì cũng thể trị . "Công ty, là lớn nhất, ảnh hưởng đến tình hình công ty, khác mặc kệ."
Hoàng Lượng nếm hương vị , chỉ cần quản công ty, là thể theo Kim Linh. "Được, cứ yên tâm thôi!"
Ngọc Khê, "....... Lời điềm thế?"
Hoàng Lượng, "......."
Giống như đúng là như !
Ngọc Khê an bài xong công ty, Lôi Tiếu ước tính điểm xong, đăng ký trường, còn giữ bí mật. Sau khi trả tiền mua vé xe, Ngọc Khê giúp dọn hành lý, " thật nghĩ đến, các em H thị. Mùa hè ở phía nam nóng, quần áo mang nhiều một ít, tiện giặt."
Lôi Tiếu nghĩ kỹ , "Em đều nghĩ kỹ , kết thúc , điểm cũng , về với ông bà."
Ngọc Khê lấy hai nghìn tiền từ trong túi, "Cầm tiền , cửa bên ngoài, thể thiếu tiền."
Lôi Tiếu mở ví tiền, "Em hơn hai nghìn mà."
Ngọc Khê nhét , "Mang thêm một chút, nhưng cũng đừng khoe khoang giàu . Tiền chia mấy chỗ để , thấy ?"
"Nhớ ."
Ngọc Khê thấy tiếng mở cửa, phía Niên Quân Mân theo Tôn Thiên Thiên. Ngọc Khê dùng ánh mắt hỏi, "Thế nào , đến mức mắt sưng cả lên?".
--------------------